Thứ Năm, 28 tháng 2, 2019

Chương 28 - Roi da

Sau một giấc ngủ dài hồi sức, nó thức dậy đúng giờ để vệ sinh thân thể, chờ đợi mệnh lệnh của chủ nhân.

Chủ nhân của nó hôm nay thật khác ngày thường, bởi anh mặc một bộ quần áo cảnh sát bằng da, thứ mà nó thường thấy các boss hay mặc trong các tấm hình trên mạng. Nhìn con cặc cậu u trong quần da, nó chỉ muốn tiến tới mà liếm mút.

Cậu đeo một dây da vào vòng cổ nó rồi dắt nó đi, đưa nó đến căn phòng trừng phạt.

Cậu ra lệnh nó đứng thẳng người, úp mặt vào thanh chữ X, hai tay nó được cố định trên đức thanh, hai chân dang ra và bị trói buộc.

Cậu dùng roi, quất nó, tiếng roi chém vào gió nghe thật êm tay, nhưng khi chạm vào da thịt, nó tạp ra một đường đầy tơ máu. Nó rợn cả người, cố nhịn cơn đau.

"Vì để tăng thêm sự tín nhiệm, cậu sẽ thêm một điều vào hợp đồng hai ta."

Nó nghe loáng thoáng được lời cậu nói, nó đáp lại bằng tiếng gâu gâu và nhận thêm một roi.

"Nếu một trong hai bên vi phạm hợp đồng, bao gồm việc chấm dứt trước thời hạn, thì sẽ làm Slave vĩnh viễn cho bên còn lại. Con đồng ý chứ?"

Nó biết, cậu thêm điều này vào hợp đồng là để nó tin tưởng cậu hơn, tin tưởng vào cuộc chơi này. Nhưng nó hơi do dự với điều khoản này. Sau khi một làn roi nữa in lên da nó, cặc nó dựng đứng, nó quyết định gật đầu.

Sau khi đánh xong hai mươi roi, cả lưng nó là một mảng đỏ. Nó được cậu dẫn đến một chiếc ghế, nó nhìn là biết đó là gì. Ở cuối ghế có máy địt, máy địt có đầu là cặc giả, dùng để liên tục vào đít nó, và trên ghế là cố định nó lại, cho nó bị địt. Nhưng trước ghế một khoảng là có một máy quay, nó không rõ cậu sẽ làn gì.

"Đứng trước máy quay, tự giới thiệu về bản thân, cậu biết con biết cậu định làm gì, nên hãy nói khôn ngoan vào, đây là trừng phạt của con."

Nó nghe xong, thay vì sợ hãi, cặc nó lại cứng. Nó không sợ bị lộ đoạn phim, mà sợ không làm hài lòng chủ nó, nó run rẩy đứng trước máy quay.

Chương 27 - Cạo

Hài lòng với câu trả lời của nó, cậu cười.

"Trải qua mấy tuần mà con đã tàn tạ thế này, nay hai ta đi tân trang con lại nhé."

Cậu dẫn nó đến nhà tắm, dội nước vào nó, như rửa sạch những thứ dơ bẩn mấy ngày qua đọng trên người nó. Sau một thời gian dài kể từ lần cạo đầu tiên, lông cặc, lông nách, lông chân của nó đã trở lại, kể cả tóc, nên lần này cậu chủ quyết địnhđịnh dẹp sạch chúng lần nữa. Cậu bôi kem tẩy lông lên chân, nách và cặc, đít nó, sau một lúc thì chân tay nách cặc đít nó đều sạch sẽ, không còn lông.

Tiếp theo là đến chân mày và râu, cậu cạo cho tận gốc, để chúng lâu ra. Tương tự với tóc, không nương tay như trước, mà gạo bóng loáng.

Sau khi trên người nó sạch lông, cậu chủ dẫn nó ra ngoài.

"Hẳn là con đã rất khát và đói, hãy bò đến ăn, uống hết chúng đu."

Theo đường chỉ của cậu chủ, nó nhìn thấy bốn chai nước đái vàng khè ở gốc tường. Bên cạnh chúng là một thố đồ ăn đầy ắp,  Vì nhịn khát, nhịn đói mấy ngày qua, nó bò thật nhanh đến góc tường. Nó uống nước đái với niềm vui sướng, chắc do nó khát, nên nó thấy nước đái không quá khó uống, ực ực mấy lần đã hết ba chai. Chừa lại một chai uống sau khi ăn, nó chuyển qua ăn thố đồ ăn. Khi vừa ăn vào, nó phát hiện đây là cơm rau được người khác nhai rồi nhả vào cho nó ăn. Nhưng kệ, có là tốt rồi, bỏ qua bản tính con người, nó ăn, và hạnh phúc trong lòng. Nước mắt nó chảy xuống khi ăn thố cơm nhớp nháp đó, nó không chảy vì đau khổ, mà vì sung sướng. Cơn cặc nó bất giác cương cứng.

Ăn xong, nó uống chai nước đái tráng miệng và cậu dẫn nó vào chuồng để ngủ, nó không bối hận vì quyết định này, nó càng hạnh phúc hơn khi mình đã chọn ở lại với cậu chủ, nó ngủ trong niềm hạnh phúc.

Chương 26 - Lựa chọn

Tầm một tiếng sau, cậu chủ nó quay lại, bấy giờ, đầu gối nó tê cả lên.

Cậu chủ dùng giày, nâng cầm nó lên.

"Nói lại lần nữa, con muốn gì?"

"Dạ, xin cậu cho con ngừng chơi ạ."

Đôi mắt ướt ướt, nó nói ra lời cầu xin. Cậu chủ nó im lặng một lúc rồi mở miệng.

"Bây giờ, cậu sẽ cho con thời gian suy nghĩ ba ngày. Sau ba ngày, con chọn ra đáp án cuối cùng, cậu sẽ tôn trọng con."

Nói rồi, cậu bịt mắt nó lại, dẫn nó bò đến một phòng. Nó cảm nhận được cậu đang dẫn nó vào, rồi ra lệnh nó vào một chiếc lồng.

"Ở đây ba ngày mà suy nghĩ."

Nói rồi, cậu đóng cửa lồng rồi rời đi. Hiện tại, trên người nó chỉ có bịt mắt, và chiếc vòng cổ cùng các cùm tay chân, ngoài ra không còn gì cả, không có khóa cặc, không có đuôi chó. Nó cảm nhận được, nó đang ở trong chiếc lồng bằng sắt, nhưng ở dưới thì được lót một tấm thảm, chắc là để cho nó đỡ tiếp xúc với cái lạnh của kim loại. Nó đưa tay lên mở bịt mắt nhưng không được, à, đó là do bịt mắt được cố định bằng khóa mất rồi.

Nó mặc kệ mọi chuyện, bắt đầu suy nghĩ những thứ mà nó trải qua, hơn nửa tháng qua, cụ thể là sáu tuần lễ, nó đã được cậu huấn luyện trở thành một con chó. Dù trước đó nó có nghĩ đến việc phải ăn phân, nhưng khi thật sự xảy ra, nó vẫn không kiềm chế được mà ghê tởm.

Trong ba ngày đó, nó bị cậu bỏ đói, không một giọt nước nào, nước đái nó thì ướt đẫm cả tấm thảm lót. Miệng nó khô khốc, trong khi đó, con mắt bị che tối làm giác quan nó nhạy cảm hơn, dù không có gì chạm vào, con cặc nó vẫn cương đôi lúc, thật khó hiểu.

Nó suy nghĩ, liệu nó có cam tâm mà chịu dừng cuộc chơi này không, trong khi đây là bản chất chả nó, nó cứ mê man giữa các dòng suy nghĩ như thế mãi. Trong bóng tối cô quạnh, nó muốn một cười ôm lấy nó, nó muốn nằm trong lòng một người. Nhưng nó càng rõ hơn, là nó muốn ngửi giày một người, nó thèm cảm giác mà người đó đạp lên đầu nó.

Nó khóc. Trong ba ngày qua, dù bị bỏ đói, nhưng nó lại không thấy quặn bụng mấy, mà lại nhớ đến việc đít nó bị cắm cặc, nó nhớ cảm giác ấy đến phát điên. Rồi trong một lúc, nó đưa tay sờ cặc mình.

Đèn trong phòng bật lên. Nó cảm nhận được mọi thứ sáng tỏa. Cậu chủ đi vào và nói.

"Thời hạn ba ngày đã tới, đến lúc con phải lựa chọn."

Nó được cậu dẫn khỏi lồng, cậu mở bịt mắt cho nó. Ánh sáng trở lại mắt nó lần nữa sau ba ngày bị nhốt. Nó nhìn hai dĩa trước mặt, một dĩa chứa phân, một dĩa chứa nước đái.

"Nếu con muốn chơi tiếp thì hãy ăn dĩa phân bên trái, nếu con muốn dừng, thì hãy liếm sạch dĩa nước đái bên phải."

Nghe được giọng nói, nó hướng về hai dĩa. Qua ba ngày, nó đã suy nghĩ kĩ, nó quyết định vẫn sẽ phục vụ cậu chủ, bản tính trời sinh là chó, nó không thể chống lại bản tính mình được. Nó bò tới dĩa chứa vphân, và ăn lấy cục phân trong đó.

Chủ Nhật, 24 tháng 2, 2019

Chương 25 - Phân

Phân là một thứ rất bẩn thỉu mà con người thải ra. Nó vừa thối vừa dơ, vô cùng kinh tởm. Đối với một đứa thích đồ ăn ngon như nó thì việc ăn phân là một điều tàn nhẫn. Mỗi ngày được ăn đồ ngon là mơ ước cả đời của nó mà bây giờ nó phải cặm cụi ăn những thứ dơ bẩn như thế này, không những thế mà sao khi ăn còn phải cảm ơn vì được ban tặng "thứ quý báu" đó. Trải qua việc thế này làm nó muốn bỏ cuộc, nó nản chí, nó uống từ bỏ, nó không muốn tiếp tục nữa, mọi cảm xúc của nó như dừng ở thời điểm ăn thứ đó.

Nó thích trò chơi này, nó thích vai trò này, cái kiếp nô lệ mà nó luôn ao ước, cái nguyện vọng làm chó mà nó luôn muốn thực hiện từ những tháng năm cấp 2 nưng giờ đây nó muốn từ bỏ, sự kích thích vẫn còn đó mà có lẽ đã không nhiều không đủ để thúc đẩy nó quên đi cái trò phân này.

Nó muốn cúi xuống mà ói ra hết, nhưng ói sao cũng không ói ra được. Tinh thần nó hoảng loạn, sau khi trừng phạt kết thúc. Nó quyết định một điều to gan.

"Xin, xin cậu chủ cho con dừng lại ạ, con không thể tiếp tục chơi được."

Nó quỳ dưới sàn nhà vệ sinh, đầu gập xuống sàn, tư thế cầu xin trước mặt cậu chủ. Từ thời khắc nó ăn phân, nó biết bản thân mình không thể đi tiếp trò chơi này.

Cậu chủ nhìn về phía nó, lấy mũi giày đạp lên đầu nó, nước mắt nó chảy xuống, miệng vẫn cầu xin dừng cuộc chơi, dù nó biết trong hợp đồng quy định nó có quyền đơn phương chấm dứt nhưng nó tôn trọng chủ nhân của nó.

"Lý do?"

Câu hỏi đơn giản nhưng giọng điệu đầy vẻ nặng nề. Nó không biết trả lời sao, đế giày trên đầu lại chà sát những cọng tóc mới mọc của nó, như bảo nó nói sự thật.

Nó vừa run rẩy vừa nói: "Vì con nghĩ mình không chơi nổi nữa..."

Cậu chủ dời đi, đôi giày không còn trên đầu nó nữa nhưng nó vẫn quỳ ở đó, đợi mệnh lệnh cuối cùng của chủ nó, xem như phục vụ tận tụy lần cuối.

Thứ Năm, 21 tháng 2, 2019

Chương 24 - Ăn

Bắt đầu từ giây phút nó trở thành chiếc bồn cầu, nó bị chủ nó đối xử như thật sự là một đồ vật vô tri. Vào ngày đầu tiên, khi sáng sớm chủ nó đái vào thì rời khỏi nơi đó ngay. Chỉ còn lại nó một mình. Đến giờ nó đái ra, nước đái từ cặc được ống dẫn lên cái phiễu, thức ăn trong cái phiễu gặp nước trở nên mềm, trôi xuống miệng nó. Thức ăn này nó đã làm quen được, cơ bản có thể ăn như bình thường. Nhưng sau khi ăn xong, bụng nó trở nên cồn cào, nó mất ỉa. Nhu cầu ăn ỉa là mọi loài đều có mà, rất bình thường.

Lỗ đít nó mở toan, ống dẫn đâm thẳng vào trong đít. Phân từ trong đít nó được dãn xuống ống. Do nước đái là chất cận, không phải nước sạch, không hoàn toán đái ra được nên số còn lại cũng chảy theo đường đít.

Gần một ngày nó trôi qua như thế. Đến chiều, cậu nó trở về, để thức ăn trong phiễu rồi đái cho nó có thể ăn được thức ăn đó. Sau một lúc cậu đi ra ngoài, rồi đến tối cậu trở lại. Bây giờ khác trước, nó được tháo phiễu ra nhưng lại nhét vào miệng một bao ni lông.

"Tập làm quen với mùi này."

Nó ngậm vào, dù mắt bị che nhưng từ các giác quan còn lại, nó biết được, trong bao ni lông đó là phân người. Nó van xin cậu lấy ra bằng tiếng rên ư ử nhưng chả ăn thua gì, cậu bắt nó ngậm vào miệng qua đêm.

Ngày thứ hai, sau khi thức dậy, cậu chủ đến gặp nó. Có vẻ, cả một đêm qua, nó không hề chợp mắt, dáng vẻ đã tàn tạ hơn hôm qua rất nhiều. Dù không nhìn thấy đôi mắt nhưng thấy được cả người nó xìu xuống.

Cậu chỉ đeo bao tay vào. Lấy cái bọc khỏi miệng chó, nó giật mình. Rồi mở bọc ra, phân bên trong bốc mùi kinh khủng. Cậu ngất một ít rồi nhét vào miệng nó. Vừa đưa vào miệng, chạm đến lưỡi là nó muốn giãy giụa. Nó như muốn rống lên, dùng sức ngả thứ đó ra. Nó thật sự không thể ăn thứ này. Nó giùng tay, cố thoát khỏi xiềng xích nhưng không thể. Nó như muốn ói hết ruột ran ra. Phân vừa vào họng, nó quyết phải cố hết sức đẩu thứ đó ra, nó thật dự không thể ăn thứ này.

Phân là thứ dơ dáy và kinh khủng nhất của con người. Nó quả thật là chó, nhưng đối với nó, nước tiểu đã là giới hạn cuối cùng, nó không thể nào nếm được mùi phân. Nó dùng lưỡi chặn lấy phân. Không cho vào miệng, nhưng không thể đẩy ra do cậu chủ nó đã bịt miệng. Cậu hướng đầu nó lên trên rồi nói.

"Nuốt vào!"

Do bụ duỗi thẳng, mẩu phân từ từ trôi vào sâu bên trong miệng nó, rồi đến họng, nó đành phải nuốt vào. Khi nuốt, nước mắt nó chảy trong mặt nạ, ruột gan đều muốn loạn cả lên. Dù trước đó là đã ăn một làn do cậu lẫn nó vào nước đái nhưng còn có nước để nó vào nhanh chóng, nhưng giờ là khô, ní phải để phân lăn lê khắp hàm rồi mới nuốt vào. Cảm giác này, nó như muốn bỏ cuộc vậy.

Chủ Nhật, 17 tháng 2, 2019

Chương 23 - Bồn cầu người

"Từ hôm nay, cho đến cuối tuần, con có năm ngày để làm một cái bồn cầu. Đây là hình phạt vì dám trái lời cậu."

Nó không bị bịt tai nên toàn bộ lời cậu nó đều nghe được. Con cặc của nó giật giật, kéo căng ống thông, nhưng lại không làn rớt ống là do ống thông ở giữa thân có một vòng tròn, khi ống được đưa vào sát trong cặc nó thì vòng tròn này tự nhiên đi vào đầu khấc nó, cậu thu nhỏ lại và siết chặt vào đầu khấc nó, vì cặc nó đã được huấn luyện cho nhạy cảm, nên với hành động này, cặc nó cứ cương cứng, dẫn đến việc đầu khấc không tuột khỏi vòng. Vòng kim loại ở cổ nó được đính vào thanh trụ đưa ra ở tường, làm cho nó phải thẳng quỳ thẳng người, không thể lười biếng được.

Hiện tại trời đã tối, sau khi trói nó xong thì cậu quay về phòng ngủ. Ở trong nhà vệ sinh lạnh lẽo, nó có phần rùng mình lại run rẩy. Tiếng đồng hồ treo trên tường cứ tích tắc mãi, tích tắc tích tắc, tường vệ sinh vang vọng, suốt đêm nó bị tra tất bởi ân thanh này.

Tích tắc, tích tắc.

Nó trở nên hồi hợp.

Tích tắc, tích tắc.

Nó cảm thấy bản thân mình như không còn sức lực gì cả.

Bóng tối bao trùm lấy con mắt, mọi giác quan khác lại trở nên nhạy cảm vô cùng. Nó dường như mệt mỏi, muốn chợp mắt. Nhưng đâu có thoải mái như thế, vừa lúc nó định ngủ đi thì một dòng nước ấm đầy mùi khai được thải vào trong cái phiễu, tràn vào miệng nó. Nó sặc vì bất ngờ, nhưng sặc này cũng không ảnh hưởng gì đến cái ohiễu đung đưa bởi nó đã bị xích rất chặt.

Mùi khai này hơn một tháng qua nó đã làm quen, nó cũng đã chuẩn bị tinh thần cho việc trở thành cái bồn chứa nước đái cho cậu chủ. Người tính nào bằng trời tính. Hòa theo dòng nước đái là một thứ gì đó rất kì lạ. Nó vô tình cắn vào thứ đó, nó sền sệt. Số lượng rất ít, nhưng khi cắn vào xong, nó bổng dưng muốn nôn thốc nôn tháo. Ruột gan nó sôi sục cả lên, cả người nó co lại. May thay bao tử nó chả có gì, không thì chắc nó đã bị sặc vì đống đó.

"Từ hôm nay, cậu sẽ huấn luyện con thành bồn cầu." - Cậu chủ nó nói. - "Ngày hôm nay, con sẽ uống nước đái như nước lọc, và kèm theo đó, là một ít phân của cậu. Để làm một bồn cầu hoàn hảo, không phải chỉ biết uống nước đái không, mà còn phải biết ăn phân."

Từ giây phút nó cắn vào thứ sền sệt ấy, nó đã biết đó là gì. Cơ thể nó phản ứng quá mạnh, muôn nôn thứ hôi thối tanh bẩn đó ra nhưng không được. Hậu quả của việc nó cố chống cự đẩy ít phân kia ra là nước đái chảy ra sàn, rồi khiến phần còn lại dồn thật mạnh vào cuốn họng nó, khiến nó khổ vô cùng.

"Cậu sẽ nhét vài phiễu con thức ăn chó, khi nước đái con được dãn tới phiễu thì nó sẽ làm mềm thức ăn rồi trôi vào họng con.  Đó là thức ăn cả hôm nay đấy, cố mà trân trọng."

Nói rồi, phiễu của nó được lấp đầy bằng thức ăn cho chó. Cả tuần qua, dường như nó chỉ có ăn thức ăn cho chó. sau khi cậu huấn luyện nó về thức ăn rồi thì hoàn toàn không cho nó ăn thức con người nữa, tập cho nó thói quen ăn giống súc vật hơn.

Nếu đoán không lầm, bây giờ là 5 giờ do cậu nó thường thức vào lúc này để đi tập thể dục. Vậy thì phải còn tận một tiếng nữa nó mới được ăn. Bởi định kì nó đái giấc sáng là 6 giờ mà. Vậy là nó phải chờ đợi, chờ đợi bữa ăn vào họng mình.

Thứ Sáu, 15 tháng 2, 2019

Chương 22 - Phạt

"Chỉ được ra khi chủ nhân cho phép". Đó chính là mệnh lệnh mọi con chó phải nghe theo, không được làm trái.

Không được lệnh của cậu chủ, nó đã xuất tinh ra, nó biết được bản thân nó đã phạm tội. Chủ nó khi nhìn thấy bãi dịch nhầy trên sàn đã vô cùng tức giận. Cơn giận ấy như tỏa nhiệt ra xung quanh, làm nó cảm thấy rợn người cùng sợ hãi.

Tách nó khỏi những dụng cụ ở phòng chơi, cậu đưa nó đến nhà vệ sinh ở tầng trệt. Nhà vệ sinh này ở gần nhà bếp, đối diện là một phòng ngủ. Nó được đưa vào đây. Kì lạ thay, trong nhà vệ sinh này hoàn toàn không có bồn cầu. Chỉ có một cái hố nhỏ ở trong góc. Vẫn có bồ sen bình thường. Nhưng cái làm người ta chú ý là những vòng tay đính trên tường đối diện cửa. Cậu chủ đẩy nó vào bên trong. Móc hai tay nó ra sau lưng, vì có còm tay sẵn nên dễ dàng khóa nó lại nhờ các khoen. Rồi cố định tay nó vào trong tường bằng các móc xích khoen còm tay với vòng đính sẵn.

Nó quỳ xuống sàn. Hai chân được cố định lên sàn bằng việc xỏ xích qua khoen còm chân rồi khóa ở móc sắt trên gạch. Đít nó bị một ống thông đâm vào. Nó nhìn xuống, phát hiện một ống thông được lắp dưới miếng gạch, lấy miếng gạch ra thì xuất hiện một tấm kim loại, ở giữa là ống thông. Ống làm bằng nhựa, trong xuống nhưng đầu là kim loại. Khi vào bên trong đít nó, chủ nó vặn cho đầu ống kim loại từ đầu tròn từ từ xòe ra, một phần cố định trong đít nó, một phần để đít nó thoáng, dường như muốn cứt nó chảy xuống gheo ống này. Cậu lại mang cho nó tạ dái, kéo dài hai trứng nó xuống lòng thòng. Nó được cho đeo mặc nạ, mặc nạ che kín mắt nó. Mọi thứ trở thành bóng tối đối với nó.

Miệng nó được đeo một cái bịt có gắn cái phiễu. Cái phiễu này có nhiệm vụ duy nhất đó chính là hứng nước đái của cậu chủ vào trong nó. Cái bịt miệng làm cho nó luôn phải mỏ miệng, không khép được để dễ dàng uống nước đái. Con căc của nó bị thông như trước, không còn là ống nhỏ nữa mà đã lớn hơn trước, cắm sâu vào bóng đái của nó, đầu ống kia thì dẫn đến bịt miệng, giúp nó uống nước đái của chính mình.

Trên ngực trống trơn của nó đã được đeo lại hai cái hút núm vú. Tuy không có máy hút nhưng vẫn là hai cáu đồ hút sâu, không còn hút hết mức nhưng vẫn khiến ngực nó phải ưỡn ra. Mục đích của việc này là gì? Đó chính là huấn luyện nó không mặc áo được nữa, miễn mặc là cạ vú liền nứng.

Quay lại vấn đề trong phòng tắm, nơi đây có gắn một cái đồng hồ, tếng kêu khá lớn. Ban đức nó vào chưa biết lý do là gì, nhưng có lẽ, nó sẽ biết sớm.

Chuẩn bị sơ sơ là thế, nhưng chủ nó đã chuẩn bị tất cả, để phạt nó bằng hình thức, huấn luyện nó thành bồn cầu người.

Thứ Hai, 4 tháng 2, 2019

Chương 21 - Núm ti

Muốn làm chó thì phải có độ mẫn cảm. Cơ thể đàn ông, chỗ mẫn cảm chính là đầu vú, đầu cặc và lỗ đít. Trong ba ngày tiếp theo, cậu không đeo khóa cặc cho nó mà thay bằng những trò khác. Đó chính là dùng dây chun để tăng độ nhạy cơ thể nó.

Đầu tiên, vào ngày thứ nhất, cậu dùng mấy hút núm ti, đặt lên ti nó, mục đích là hút cho ti nó dài và to ra, cũng như làm ti nó dễ dàng cương cứng hơn. Đầu cặc con chó này thì khỏi nói, dù không làm gì, nó vẫn có thể cương cứng. Cậu treo hai tay nó lên. Rồi dùng dây chun, buộc vào đầu khấc của cặc nó. Xong dùng máy hút, đặt vào cặc nó, cho hút tương tự như núm ti. Lỗ đít của nó thì liên tục được chủ nhân nhét đá lạnh vào. Mỗi cục đá vào người làm nó run rẩy. Nó muốn mở miệng cầu xin nhưng nào có thể, bởi miệng nó thì bị bịt, ở giữa đồ bịt có ống nhỏ, nối liền lên là một bọc nước đái, nước đái không chảy xuống liên tục, mà là kiểu nhỏ giọt, như truyền nước biển.

Con cặc bị hút trong khi đầu khấc có dây chun là kiểu cảm giác vừa vui sướng vừa ngứa ngáy. Đầu khấc bị dây chun buộc lại, nó siết chặt vào, gây nên cơn thốn. Nhưng khi máy hút đặt vào, khiến cho con cặc luôn hướng về trước, đầu khấc vươn tới, làm cho dây chun di chuyển, cọ cọ trên cặc. Thời gian càng lâu, đầu khấc càng bầm tím nhưng đổi lại là sự sung sướng cực độ của con chó.

Qua một ngày một đêm đặt máy, con cặc cùng hai núm ti đã ửng đó và cứng ngắc. Nó thì uống no nên nước đái. Con cặc vẫn được boss xả nước theo đúng giờ giấc nên không có chuyện đái dầm. Lỗ đít, từ những viên đá lạnh đã chuyển thành những cặc giả có rai. Nó xoay tròn trong lỗ đít chó của nó.

Ba chiếc máy hút được lấy ra. Đầu ti nó sưng đỏ thấy rõ. Con cặc thì như bị chia làm hai phần, đầu cặc và thân cặc rõ rệt, do sự ảnh hưởng ma sát của dây thun. Con cặc nó vừa phồng to vừa tím tái, nhìn như sắp rớt khỏi người nó.

Vào lúc này, nếu xỏ khuyên sẽ là một thời điểm cực kỳ tốt, nhưng cậu chủ sẽ không làm thế, bởi việc này vẫn chưa đến lúc, thời cơ chưa chín mùi, quá vội vàng sẽ làm hỏng đại sự.

Thân thể bị treo của nó run lẩy bẩy, như là vừa thoát khỏi một cuộc chiến sinh tử. Hai núm ti sưng như đầu vú con gái, vừa to vừa hồng hào. Để giữ được độ to này, chủ nhân sử dụng dây thun một lần nữa, siết chặt ở gốc hai ti nó. Vừa mới buộc xong, con cặc tái ngắt kia lại "gật đầu" một cái xong thẳng đứng.

Nó muốn rên rỉ nhưng không được, bich nước đái đã chặn miệng nó. Nó muốn khuỵu gối cũng không được, do hai tay đã bị treo lên. Nó đang sợ, nếu còn có sự động chạm trên đức ti, chắc nó không kiềm nổi. Bởi bây giờ, đức ti nó rất nhạy cảm, nó vừa cảm thấy ran rát, vừa cảm thấy ngứa ngáy, vừa cảm thấy muốn được người khác chạm vào.

"Nhìn hai cái núm dâm đãng này thật là muốn trừng phạt."

Cậu chủ vừa nói ra thì lấy ngay hai kẹp bằng sắt. Hai kẹp này có đính thêm hai quả tạ nhỏ nặng trĩu. Cậu chủ kẹp nó vào bài đầu ti của nó. Ti nó bị hai đầu sắt kẹp. Mới bị hút xong, ti vô càng nhạy cảm, cảm giác bị kim loại kẹp vô cùng đau lại thoại mãn cơn ngứa của nó, ngay lập tức con cặc nó bắn ra dòng sữa đặc. Đây là lần đầu tiên mà nó bắn vì bị kẹp ti. Sau cơn sướng, nhìn đống tinh trùng mình bắn ra, nó biết, nó sắp gặp họa.

Chủ Nhật, 3 tháng 2, 2019

Chương 20 - Dạy

Từ ngày hôm đó trở đi, khẩu phần của nó quả nhiên thay đổi hẳn. Không còn là những cơm thừa canh cạn nữa, mà đơn giản là nước đái, sữa, nước lạnh cùng thức ăn cho chó.

Chủ nó nói rằng: "Cậu muốn huấn luyện con trở thành chó, nên từng cử chỉ nhỏ nhất, cậu cũng sẽ cho con giống chó."

Kể từ khi đó, cậu quả thật đã làm thế. Đầu tiên, thay bữa ăn của nó chỉ là thức ăn chó. Không đơn thuần chỉ là những bánh quy hay ngũ cốc thú cưng, mà có cả pa-tê, thay phiên nhau để bổ sung dinh dưỡng cho nó. Cậu tập cho nó cách uống nước như con chó. Lấy lưỡi liếm liếm, miệng thì kề sát xong húp, chứ không còn kiểu hướng cái khay lên mà uống.

Cậu đeo lại khóa cu bằng kim loại cho nó, nhưng loại này lại nhỏ hơn trước, bó sát con cặc của nó. Chủ nhân thì không hề muốn nhìn cặc chó bự lớn chút nào, tất nhiên là họ sẽ tìm mọi cách ép chặt con cặc đó. Biến nó về kích cỡ nhỏ nhất có thể. Có lẽ, chủ của nó đang muốn khiến con cặc nó ngày càng xìu, không còn cảm giác cương cứng, và nhỏ lại.

Những thanh kim loại trong khóa cọ cọ vào đầu khấc nó, vào lúc nó cương cứng thì ép chặt lại, làm nó vừa sung sướng vừa đau khổ. Không còn ống thông tiểu nữa do nó đã kiểm soát được thời gian đi tiểu của mình theo đúng quy luật dạy bảo. Dái nó hiện tại bị kéo căng xuống. Lý do vì đâu? Đấy là do vòng kim loại buộc ở dái nó, vòng khá nặng, làm cho dái nó bị kéo xuống, khó choi vô cùng. Mỗi bước bò, cái cùm như muốn kéo dái nó chạm sàn, làm nó đau đớn, sợ trứng nó sẽ đứt lìa mất. Và tất nhiên, vật dụng không thể thiếu của nó, chính là một chiếc đuôi chó. Không còn là bằng nhựa nữa, mà là kim loại, đầu kia của đuôi chó thì có phần mở rộng trong đít nó, giúp cho việc cố định đuôi chó không rơi ra khỏi đít. Khi đi vệ sinh, nó cần nâng đít lên, để đuôi chó vào kệ thấp trong phòng tắm, đấy kiểu như chìa khóa mở, làm cho đuôi chó thu lại, tuột khỏi đít nó. Đi xong, thì phải đeo lại, đấy là bắt buộc.

Bộ còng da trên tay chân, cùng cổ đã được thay bằng kim loại sáng bóng. Chủ nó bảo rằng, khi nào hết thời hạn hợp đồng, chúng sẽ được tháo xuống, còn giờ, nó phải đeo như thế, 24/7, bất chấp là ở đâu. Còm kim loại ở cổ không lớn lắm, cơ bản nếu kéo cao cổ áo sơ mi vẫn có thể che được. Nhưng nó cũng chả nghĩ tới nhiều, cơ bản chắc chắn chủ nó không bao giờ cho nó mặc quần áo nữa đâu. 

Mục Lục

MỤC LỤC [30/10/2018 - 01/12/2021] Hợp đồng Bạo dâm  Chương 1 - Làm quen Chương 2 - Ngày đầu gặp mặt  Chương 3 - Hình thức  Chương 4 - Khóa c...