Thứ Hai, 15 tháng 7, 2019

Chương 72 - Ngày 6 ~ Dựng trại

Chẳng mấy chốc trời đã tối, lũ nô lệ được cởi trói buộc để bắt đầu dựng trại, chỉ mở khóa tay, bao tay và rút ống ở đầu cặc. Chúng mở ba lô ra, lấy những đồ dùng để dựng trại ra, Jack và Tucker có vẻ hiểu biết nên chỉ cho Nhân cùng Bordy làm, tất nhiên là dùng tay chỉ trỏ, chúng có nói được gì đâu. Để ý kĩ thì sẽ thấy nước bọt chúng chảy ra từng chút ở khóa xương, vì có khép miệng lại được đâu, nước bọt cứ chảy, chúng lại còn thở dốc rên bởi mức rung của thứ trong đít lại được tăng lên một bật. Duke cùng Sam trong tư thế bò chả giúp ích gì, chúng chỉ đành bò đi, ngậm mấy nhánh cây nhỏ, mặc kệ dơ sạch mày tụ lại một chỗ, dùng sức vai và đầu đẩy các khúc gỗ đi. Sam sức có vẻ khỏe lắm, nó đẩy rất nhanh, Duke thì chậm hơn rất nhiều, không bao lâu thì bốn khúc gỗ được đẩy gần nhau, ở giữa là một chụm cây khô.

Bốn con chó kia không bao lâu cũng dựng xong trại, ba lều màu xanh còn một lều màu vàng, chúng cũng được ra lệnh đóng ba cái cọc bên ngoài lều vàng, chúng không thắc mắc mà vẫn làm, thắc mắc làm gì, lũ chó như chúng đâu cần biết. Khi cả bọn đều hết việc thì ngoan ngoãn chờ sẵn ở tư thế bò, đất tuy dơ nhưng chúng phải chịu, bởi tư thế này thoải mái hơn đứng hay quỳ nhiều, không phải chỉ ở cái buồi dái thoải mái mà còn ở râm lý, chúng thấy bò vậy quen hơn, thích hơn.

Tử bên kia vùng cắm trại, bốn người đàn ông trở lại, Nam đi cạnh Thiên như thường lệ, Dương và Cường cùng tán gẫu. Nhìn thấy lũ chó quỳ sẵn, Dương đến xoa đầu Nhân.

"Vất vả rồi."

Dương nhìn Nhân với cặp mắt ôn nhu, tràn đầy yêu thương. Nhân nhìn thấy cặp mắt đó mà cơ thể một lần nữa rạo rực, đã nứng lại càng thêm nứng. Dương bảo Nhân quỳ lên, lấy kẹp vú của Nhân ra, vù đã kẹp hơn nửa ngày nên khi lấy ra thì Nhân hơi run, Dương se lấy vú chó con, nó rên rỉ, chỉ với việc se vú thế thôi mà cũng làm nó sướng rạo rực cả người, nó cắn lấy xương, cố kìm nén tiếng rên rỉ. Dương như cảm thấy đủ rồi nên dừng tay, vỗ hai bên vú nó bốp bốp vang thành tiếng. Tiếp đấy, Dương lấy từ trong túi áo ra hai chiếc vòng nhỏ, mỗi chiếc Dương đeo cho một bên vú của Nhân. Cái này giống như nhẫn nhưng nhỏ hơn rất nhiều, còn có đinh ốc để siết chặt, nó siết lấy gốc vú Nhân, khiến vú Nhân căng cả lên, này giống như lấy dây chun mà buộc vú vậy.

Hiện tại mặt trời đã biến mất sau ngọn núi, cảnh trời chiều nay được thay bằng lớp vải đen huyền, mồi lửa đã được nhóm lên từ lúc nào, dựng cũi lửa trong tích tắc, con heo rừng được trói lên cành cây, Nam bất đầu công cuộc hơ nó trên lửa, nướng dần dần.

"Lại đây."

Trong lúc Dương đi chuẩn bị nước uống từ những ba lô mang theo thì Cường gọi sáu con chó đến bãi trống trước trại vàng. Cường xoa đầu con Sam rồi nói:

"Ba lều xanh kia là của các cậu, các con sẽ tập trung về phía lều này." - Lều màu vàng phía sau ba con chó nhìn có kích cỡ giống như lều xanh, bên ngoài trới bắt đầu se se lạnh, thời toét trên núi vốn thất thường, khó lòng đoán trước.

"Tuy nhiên, lều này chỉ chứa tối đa được ba đứa mà thôi." - Cường vỗ tay một tiếng tạo khí thế. - "Bây giờ sẽ chơi một trò thế này, hai con chó sẽ thành một cặp, cậu sẽ móc hai chuỗi của hai con vào nhau, con nào kéo hết chuỗi con kia ra thì con đó thắng. Con thắng sẽ được mở cái khay ở cặc và dái ra, nhưng vẫn bị khóa cặc nhé, và tất nhiên là được ngủ trong lều. Và ngược lại, nếu thua, ba con đó sẽ ở bên ngoài, trở thành nhà vệ sinh từ nay đến sáng mai, đít sẽ nhét thêm chuỗi của con thắng, hiểu rõ chưa?"

Cường nói một lần rồi nhìn lũ nô lệ, chúng gật đầu rồi sủa thành tiếng. Dương sau khi đem nước uống đến chỗ Thiên đang ngồi cạnh Nam nướng heo thì quay lại tiếp dọn bãi ra cho lũ nô lệ đấu. Cường vạch một đường trên đất, các con chó được xếp thành một cặp tương xứng. Sam và Bordy cùng một cặp, Jack cùng Tucker một cặp, còn lại là Nhân với Duke. Hai đuôi của hai con chó được nối với nhau bằng sợi dây thừng, nút thắt rất chặt, sẽ không dễ dàng rớt ra, cái cố định ở đuôi chúng được mở ra, để đuôi có thể bị kéo rời, giúp có thể chơi được trò này. Để giữ tính công bằng, bốn con chó trừ Sam và Duke đều phải bò bằng đầu gối cho ngang bằng với hai con chó kia, chúng nhanh chóng thực hiện.

"Anh không lại xem à?"

Ở bên kia, Nam vừa nướng thịt vừa cố lách qua lại để tránh ánh mắt nhìn chăm chú của Thiên, ánh nhìn như muốn xỏ xuyên Nam, khiến Nam hơi ngại, mà đúng hơn là muốn cương rất dữ dội. Thiên cười, lắc đầu.

"Không cần thiết, dù sao cũng biết trước kết quả."

"Anh đoán xem, là em, hay Cường thắng?"

Nô lệ chính là bộ mặt của chủ nhân, thể hiện được tài huấn luyện của chủ nhân. so sánh giữa các nô lệ giống như so sánh giữa các chủ nhân vậy, nô lệ càng giỏi thì chủ nhân càng nở mặt. Tuy nhiên, có một vài người lại không quan tâm lắm, họ cảm thấy, nô lệ của mình thì đê rmình chiêm ngưỡng, cớ sao phải nhường cho kẻ khác.

"Nếu là em, thì sẽ thắng."

Thiên nói một câu đầy ẩn ý, Nam nhe răng cười. Nam nhận nô lệ thường là có thể lực yếu, Nam cảm thấy huấn luyện chúng lên từ từ mới là thử thách, và Nam cũng rất thích tuýp nô lệ này. Nhìn Nam có vẻ ốm nhưng thật ra cơ bụng sáu múi, cơ nào ra cơ đấy, vòng eo nhỏ, mông lại đầy đặn, tinh lực tràn trề, không thua bất kỳ đối thủ nào, à, ngoại trừ đũng quần của Thiên. Nếu Nam ra trận, dư sức quật chết chúng nhưng Thiên không thích phơi bày bảo vật của mình ra cho người khác nắm giữ tùy ý nên cứ giữ khư khư bên người. Nếu không phải vì Nam làm nũng thì có lẽ hai người họ giờ này đang quanh quẩn ở nhà, Thiên cảm thấy Nam chỉ cần ở nhà là đủ, để một mình hắn ngắm, kẻ khác không thể, tính chiếm dục của Thiên rất mạnh, mạnh đến độ có thể diệt trừ ai đụng vào Nam nhưng lại luôn mềm lòng với sự làm nũng của Nam, đúng kiểu sinh ra là giành cho nhau.

Thiên bấm nút run, con cặc giả khoáy động bên trong đít Nam. Năm ban đầu thì giật người nhưng sau đấy lại bình tĩnh, chân có phần run run, con cặc giả bên trong ngày càng mạnh bạo, Nam cứ nhích tới nhích lui trên thanh cây, vì không mặc quần áo nên càng nhạy cảm hơn. Nhìn dáng vẻ khó chịu của Nam, Thiên lại hài lòng.

Trở lại bên mấy con chó đang ra sức kéo đuôi của đối phương, Bordy và Sam là hai con chó ngang tài ngang sức, chúng cứ đẩy đưa ở vạch đích, nhìn Sam nhỏ bé thế cơ mà sức lực lại kinh khủng, sánh ngang với một đứa từng là quân nhân như Bordy. Cường nhìn mà chỉ muốn xoa đầu Sam, khen Sam là một bé ngoan, nhưng phải đợi khi Sam thắng đã, chó cưng của Cường mà. Tucker với Jack cũng đang giằng co dữ dội, cả hai vốn là đối thủ trên thương trường, nay gặp lại trong lốt chó, mà cũng phải đấu với nhau cho được. Cả hai đối đầu nhau từ lâu, Tucker vốn biết được bí mật của Jack từ lâu nhưng không thể làm gì được Jack và Jack cũng vậy, lâng này có cơ hội thì sao buông tha cho đối phương được chứ. Nếu nói đến đôi quyết định thắng thua nhanh nhất thì phải là Nhân với Duke, Nhân vốn đuôi sức từ lúc leo núi nhưng Duke lại đuối hơn hẳn, từ cái đuôi đó lại mất đà, cuối cùng là té chỏng vó, bị Nhân lôi đi sền sệt, cái đuôi từ trong lỗ đít từ từ bị kéo ra, tiếng sàn sạt, kéo đến khi cả dây chuỗi cũng lòi ra hết mới thôi.

Cặp chó này nhanh có kết quả, con cặc của Duke cứng ngắc, cả người nằm bệt xuống đất, cái lỗ tan hoang như vừa bik gì đó khoét sâu vào, nó nằm dưới đất thở phì phò. Nhân thì trong người cứ lâng lâng, bởi nó đã chiến thắng, cơ mà nó cưng nằm bệch xuống, chờ đợi kết quả từ hai cặp còn lại.

Hai con chó giám đốc ra sức giằng co, chúng thở hộc hộc, tay con Tucker bấu xuống đất, cắn lấy cục xương phát ra tiếng ken két, còn con Jack thì tỳ đầu gối xuống đất thật mạnh, cố giữ cho đừng đi chuyển quá nhiều  con Tucker dù độ co bốp ở cơ đít mà ra sức kéo cái chuỗi con Jack, Jack thì co đít lại để giữ cho chuỗi không bị kéo ra ngoài. Jack không di chuyển kịch liệt nhưng Tucker mà bò từng bước chắc chắn. Nếu so về độ lì lợm, Tucker hơn Jack hẳn nhưng so về thế lực, Tucker không có tuổi. Chậm mà chắc, chiến thuật này áp dụng khá thành công, Jack nhấc chân lên một khoảng thì Tucker bị kéo dài một khoảng, Tucker học hỏi đối thủ, tỳ chân xuống đất giữ thăng bằng nhưng đã quá muộng, nó bị kéo đi từa từa, cuối cùng là như Duke, nằm bệch xuống đất, chuỗi trong người dần bị kéo ra không sót mắc nào. Cái lỗ đít hồng hồng bị ma sát ửng đỏ cả lên. Jucker có vẻ không cam tâm nên cố quật dậy trả thù nhưng bào được, nó vẫn là con chó thua cuộc mà thôi.

Hai con còn lại thì quyết liệt hơn hẳn, bên con nào thì con đấy kéo, Sam cùng Bordy bò rất nhanh lại rất mạnh, chúng như muốn giật ngã đối phương, cái tính háo thắng bộc lộ rõ ràng hơn hết, con này muốn con kia bại, con kia muốn còn này nằm trên đất. Hai con như hai người linh đấu liên hồi không dứt, chuỗi của hai con dần dần rời khỏi đít, nhìn giống như tương đương nhau về sức lực lẫn kết quả vậy. Có vẻ con Bordy dai sức hơn Sam, nó kéo một mạch dây chuỗi sắp rời khỏi Sam thì Sam ngoắc mông một cái, nuốt lại một chút của dây, Sam đẩy một bên chân, đá đất vào đít con Bordy, con Bordy có phần hơi bất ngờ nên chững lại, Sam lợi dụng điểm mấu chốt này mà bò đi thật nhanh, và kết quả được quyết định, trận chiến giữa mấy con chó kết thúc.

"Jack, Sam với Nhân thắng, vậy ba con này sẽ được thưởng."

Cường nhìn những con còn chuỗi trong đít rồi nói. Rút hẳn ba chuỗi còn lại trong đít ba con chó thắng, chúng rên ư ử vì bị rút nhanh nên đâu thốn, tay ôm lấy đít của mình, riêng con Sam thì nằm ngửa ra luôn. Mà trừ bốn con còn lại, ở con Sam và Jack, khi rút chuỗi ra, bên trong đít tụi nó chảy ra một chất lỏng màu trắng sền sền, nhìn vui mắt, có lẽ giống tinh, có lẽ không giống. Nhân và Jack nhìn theo Sam nên cũng nằm ngửa ra, Cường tháo cố định trưng dái cho ba đứa, dái chúng không còn bị kéo nữa, con cặc lại được thò ra trước ngã ba dâm dục, tuy vẫn còn bị khóa nhưng như bây giờ đã thoải mái hơn được một chút.

Dương và Cường đi gần tới Nhân cùng Jack. Dương đạp đôi giày leo núi lên đầu cặc Nhân, Cường thì đạp Jack, mặc cho con choa quằn quại vì bị đế giày cà xước, Dương cứ đạp thật mạnh, Nhân quần quéo cả người, rồi nó đái ra lúc nào không hay, chất lỏng màu vàng vung vãi khắp người nó, lên mặt nó rồi chảy xuống đất. Con Jack thì cũng như thế, nhưng cái đầu cặc có vẻ bị nặng hơn, bị che lại bằng cao sư nhưng đủ biết là đã bầm cả rồi. Riêng con Sam thì không được chà vậy, nó cứ nhướng nhướng mông đợi nhưng Cường chỉ đá một cú thật mạnh vào đái nó xong thì bỏ qua luôn, nó co ro người lại rên ức ức.

Ba nô lệ thua cuộc tự biết phân thận mà quỳ cúi đầu xuống, Dương chỉ tay ra hiệu chúng nằm ngửa ra như ba con chiến thắng này, chúng nhanh chóng phơi bày hết cơ thể dâm đãng.

"Tụi bây đeo cho chúng đi."

Dương nhìn ba con chiến thắng mà nói, vì tụi nô lệ đã được tháo cái bịt tay ra nên chúng thoải mái cầm, mỗi đứa cầm hai chuỗi hạt. Nhân là đứa không có kinh nghiệm nhất trong sáu con, nó mù mờ đẩy vào, cứ trượt qua trượt lại, chuỗi hạt lì lợm không chịu đút vào lỗ, con Duke cũng vì sai lầm của Nhân mà nhăn cả mặt lại. Dương và Cường nhìn mà phì cười. Nhìn qua con Jack, chắc là hận cũ thù mới gom lại vơi nhau, nó vừa đẩy vừa rút ở đít con Tucker, Tucker rên ư ử. Jack có vẻ vui lắm, nó cầm hẳn hai chuỗi mà đút, cây này rút thì cây kia đẩy vào, cứ rút đẩy liên hồi như thế, cái lỗ vừa khép lại to lại như cũ. Mà cái chuỗi có ngắn gì đâu, vừa dài lại vừa to. Cứ làm làm, làm đến độ Tucker muốn chảy nước mắt, nó nhìn Cường cầu cứu.

"Nhanh nào."

Cường lên tiếng nhắc nhở, Jack biết mình hơi quá tay nên nó làm lần cuối, rút hai chuỗi ra thật mạnh rồi đút vào cái ót, Tucker rướn người, xong thì thở dốc không phanh, nếu nghe kĩ sẽ thấy tiếng hừ hừ.

Sam thì có vẻ không quan tâm mấy, nó đẩy vào cái này rồi đến cái kia, từ từ. Nếu nói nhẹ nhàng nhất trong ba con thì hẳn là Sam, tiếp đến Nhân rồi đến Jack. Nhân loay hoay một buổi rồi cũng đã đút vào được. Ba con thắng thì ngoan ngoãn trở lại tư thế quỳ, ba con lại cũng nhanh nhanh làm thế, sợ lại bị phạt.

Sáu con nảy giờ lăn lóc trên đất cũng đã dính dơ cả, Cường cùng Dương đạp ba con chó vào bên trong khu rừng, đi đến một cái hồ nước, bảo chúng tự làm sạch. Chúng tự làm sạch bản thân, riêng con Jack và Sam vốn được bộc trong cao sư nên cũng không bẩn mấy. Jack rửa sơ người, con Sam ở phía sau bú đít Jack, bú hết đống dịch trắng. Sau khi con Jack tự rửa xong thì rửa cho Sam, cũng bú đít Sam, hai con tự bú đít đến hả hê. Vì bây giờ là buổi tối nên nước rất lạnh, Nhân và Duke có phần run lên, cả bọn đều run cả, nhưng không bằng hai con này. Thấy chúng tắm xong thì Cường lấy từ túi ra hai cái túi trong suốt, một túi là chứa một cái sịp hình chữ nhật sạch màu đỏ, cho mấy con thắng lau người, túi còn lại là hai cái sịp màu trắng có dính màu vàng lại mang mùi nước đái, cho bọn thua lau người. Cả bọn vừa lau mà lại nứng không tả nổi.

"Ba đứa bây tự nhét vào người đi."

Cường chỉ ba cái sịp rồi chỉ Nhân, Jack cùng Sam. Giờ Nhân đã hiểu, không phải tháo chuỗi ra là đít tụi nó được nghỉ ngơi mà là để có chỗ trống nhét sịp vào, cái sịp gói lại thành một cục vải, sẽ khó mà nhét. Sau khi cả bọn lau xong thì ba con chó thắng tự lấy sịp cuốn lại. Jack và Sam lấy hai cái sịp trắng, nhường Nhân cái màu đỏ. Ba cái sịp dùng để lau người nên giờ chúng khá ướt, bọn nô lệ phải vắt lại cho khô, vũ vũ một lát mới vò vò thành một cục nhỏ dài, từ từ mà nhét vào cơ thể. Khác hẳn với cặc giả cứng ngắc có hình thù, đồ chơi bằng vải không định dạng, mềm mềm nên khó vào, chúng phải ngồi một lúc hơi lâu mới đẩu vào hết được. Đẩy xong thì Dương hối chúng, cùng Cường đưa chúng về lại chỗ cắm trại.

Về đến nơi thì khói lửa nướng thịt cũng lên nghi ngút, thấp sáng một vùng. Thiên và Nam đứng lên nhìn Cường cùng Dương dắt sáu con chó trở về. Dương đưa Nhân bò đến lửa trại, cho chân và tay bên phải nó qua một bên kia thanh gỗ, chân tay bên còn lại thì để nguyên bên ngoài, giống như tư thế nó ôm lấy gỗ vậy, bởi ở tư thế không quỳ thẳng tay mà bằng cẳng tay, con cặc nó đã sắp chạm vào khúc gỗ, ba con Jack, Bordy với Tucker cũng làm tương tự, hai con Sam và Duke bị bỏ ra phía ngoài.  Nam từ trong mỗi ba lô của mỗi con lấy ra một cái tay nghe có kèm bịt mắt, có mốc nối với cái khóa xương, đeo cho cả sáu con. Khi đeo tai nghe vào, nó sẽ tự phát sóng âm khiên tai chả sáu nô lệ bị ù, không nghe được gì, giống như mất đi thính giác, khi mở ra thì sẽ hết, không có tác dụng phụ, làm cách này để chúng không nghe được xung quanh. Đút ống hút vào cái lỗ nhỏ giữa thanh xương, cho bọn nô lệ ăn lấy sức.

Chuẩn bị xong, Nam ngồi lên Tucker, còn Thiên thì ngồi lên Bordy, Cường ngồi lên Jack còn Dương tất nhiên là ngồi trên lưng Nhân. Con heo đã chín từ lúc nào, giờ chỉ hơ hơ lửa để nó vàng lớp da bên ngoài, để nao giòn hơn mà thôi. Tay nghề Nam vẫn như trước, nấu ăn vẫn ổn như thế, cộng thêm tài săn của Thiên, đi đến đây quả không cần mang đồ ăn cũng không sợ chết đói.

"Con này là mày mới nhận gần đây à?"

Nam nheo mắt nhìn Jack, phải nói gặp Jack cũng là mới đây, tính từ ngày lên biệt thự đến giờ nhỉ. Sở thích thằng Cường khá lạ, cứ thích bao bộc nô lệ của nó nên đôi lúc nhìn đứa nào cũng như đứa nào, mà quan sát kĩ sẽ có vài điểm khác biệt rõ ràng. Jack này hẳn lai lịch cũng không tầm thường, Nam đoán.

Cường cười cười, xoa đầu Jack. Anh xé hẳn một miếng thịt trên con heo đã chín vàng, mùi thơm nó bay ra riêng một vùng. Mũi của tụi nô lệ cũng ngửi được đấy chứ, thay vì cùng ngồi ăn thịt heo thơm ngon thì chúng phải uống cái chất dinh dưỡng sền sệt, chúng nào dám bất mãn, chỉ thầm nuốt nước bọt một chút. Cường xé một lớp da nhỏ rồi để trước mũi Jack, ngửi lấy mùi cũng được mà.

"Mày biết Hạ không?"

Nam gật đầu.

Hạ là một nữ doanh nhân thành đạt, chỉ vừa mới qua 30 nhưng đã có doanh nghiệp cho riêng mình, quy mô thuộc loại trưng bình - lớn, Nam từng làm việc với cô ta mấy lần nên cũng biết sơ lược. Có gia thế vững chắc, ba chị em đều thành đạt, Hạ đứng thứ hai, cha mẹ cũng là những người máu mặt, có tiếng nói trong xã hội. Bề nổi của gia tộc này là kinh doanh, nhưng bề chìm thì đây cũng là những tay chơi bạo dâm thứ thật, mạnh bạo cùng tàn nhẫn.

"Đây là chồng ả." - Cường vỗ bôm bốp vào đít Jack khiến con chó da run lên.

Nam có phần ngạc nhiên, không phải vì Jack là chồng của Hạ, mà bởi vì Hạ đưa chồng mình cho Cường giữ. Đúng là lạ thật, Hạ có tính bạo thì người trong ngành đều biết được, chồng Hạ là nô lệ của Hạ cũng không mấy ngạc nhiên, nhưng mà Hạ chiếm hữu như thế, giờ lại nghĩ thoáng đến vậy, cũng là thay đổi lớn.

"Ả ta với tao có một dự án xây dựng đảo cho bọn nô lệ đem đi buôn kéo dài năm năm. Mà cái này phần lớn là tao rót vốn, tao mới thêm điều kiện là đưa tao một thứ làm tin, duy trì hữu nghị. Ả ta mới đưa thằng chồng nô lệ ả cho tao, nắm cán chồng ả xem như tao có 50% tài sản của ả, một thứ đầy niềm tin."

Cường lại vỗ đít Jack mấy cái.

"Tao cũng chấm thằng này lâu rồi, tại giờ có cơ hội thì đớp, dù sao vợ nó cũng chủ động tặng tao. Mà ả ta có phải có riêng thằng này đâu, ả có một đám nô lệ, nhưng chỉ có thần này là kết hôn với ả, xem ra làm kiểu như đối phá cha mẹ."

"Đơn giản thế cơ à?"

Dương xoa xoa cái đầu trọc lóc của Nhân rồi hỏi

"Đâu, tao với ả cũng lập vài cái linh tinh. Trao đổi nô lệ qua lại tạo mới mẻ, với cũng cho Jack về ở với ả vào mấy dịp họp gia đình."

Nói xong Cường lại cười khà khà, cả bốn người bất đầu chuyển chủ đề khác mà nói. Khi đến lúc tàn, lửa trại đã tất lịm, Thiên cùng Nam vào một liều, Cường vào một liều, Dương lấy một miếng bạc cao su trải lên nền đất, bảo Duke, Bordy cùng Tucker nằm lên. Anh lấy dây nối vào vòng cổ chúng rồi nối vơia ba cái cộc đã đóng sẵn, lùa ba con còn lại vào trong lều cuối cùng rồi cũng cũng về chỗ của mình.

Giữa đêm, Nam từ trong lều đi ra, mang theo ba cái chăn lớn, xoa thân thể đang run vì lạnh của ba con chó, Nam đắp chăn cho chúng, xoa đầu.

"Ngủ ngon mấy bé."

Khuôn mặt nhăn nhó của ba con chó dần dãn ra, vẻ yên bình có lại trên khuôn mặt chúng, sự run rẩy cũng giảm hẳn. Nam xoa xoa mũi rồi trở lại liều.

Đêm ấy, vầng trăng trên bầu trời rất sáng, không một áng mây đen.

Chủ Nhật, 7 tháng 7, 2019

Chương 71 - Ngày 6 ~ Leo núi

Biệt thự nằm ngay đường lên dốc của một ngọn đồi, chung quanh vắng vẻ, lâu lâu sẽ có xe qua lại trên đường mòn nhưng chủ yếu là "người quen", vốn dĩ không tính là chướng ngại. Đường đi nhìn bằng phẳng nhưng càng lên thì càng dốc, cơ bản không khó đi lắm, chỉ cần trụ vững. Cây xanh phủ đồi, nơi đây chưa trở thành nơi khai thác lâm nghiệp nên còn giữ được vẻ nguyên sơ.

"Làm gì mà chậm chân thế?"

Cường đứng dưới lầu thúc giục, Dương cầm trên tay dây dắt Nhân từ từ đi xuống. Từ hôm qua đến giờ, Nhân được Dương dạy ho việc đi đứng mà cả cặc và dái đều bị lôi ra sau đít, trong đít thì có bi chuỗi thông lên tận ruột, không những thế, mới sáng Nhân đã được trang bị đồ mới. Miệng Nhân bị một thanh xương chắn ngang, đây là xương thật, Dương bắt Nhân cắn lên xương, y như con chó cắn xương, xong thì vòng dây cố định xương ra sau đầu Nhân, trên cái đầu trọc lóc thì viết một chữ Nhân bằng cọ đen, màu không trôi, xong hai lỗ mũi của Nhân được móc ngược lên bằng một cái móc, cố định với đầu dây, nối ra sau đầu rồi chốt với cái vòng dây xương. Từ cái vòng cổ, Nhân mặc bộ bộ dây da trên người, trứng vì trước được kéo bởi tạ nên dãn ra, giúp Nhân đỡ đau hơn nhiều. Trên hai đầu vú xuất hiện hai cái kẹp sắt có đính tạ nối liền nhau, hai tay không bị trói nhưng đồng dạng bị bọc trong bao tay tròn, từ việc nhích từng bước, nay có thể đi được thành thạo, nhìn vào giống như con chó này mất cặc rồi, phía trước trống trơn.

Dương hôm nay mặc bộ đồ đúng chất leo núi, nhìn rất phong độ lại đẹp trai, còn Cường, cũng như thế, có vẻ như họ đã thảo luận trước đồ để mặc vậy.

"Từ từ."

Dương dắt Nhân xuống từng bậc thang, biết chó mình chưa quen nên anh đưa đi từ từ, vấp ngã thì lại phiền phức. Nhân đi xuống từ từ, sau thì cũng chạm đất, liền thở phào, xem như đỡ được chút. Nhân cảm thấy đi đường bằng phẳng đã đau, đi bậc thang còn đua hơn rất nhiều, phải nhích chân lên xuống, đụng đến trứng và cặc, thốn ơi là thốn.

"Nhanh để tao xếp hàng cho tụi chó."

Cường hối Dương, Dương đưa dây cổ cho Cường rồi ngồi lên cái ghế gần đó. Cường dẫn Nhân đi, trước mặt Nhân là một hàng các con chó đang đứng. Đứng đầu là Bordy, Tucker rồi kế là Jack, phía sau là hai con còn, một con cao su Nhân đoán là Sam, con còn lại là Duke. Jack thì được bao bọc trong cao su, Bordy cùng Tucker lẫn Duke đều được trang bị như Nhân, trên đầu chúng cũng được viết tên như Nhân, hơi khác là, có vẻ đấy không phải viết, mà là xăm, xăm lên da đầu, Nhân nghĩ đến là rùng cả mình. Nhân nhìn kĩ thì trên người Duke đang bò còn có hình xăm gì đấy, nhưng hơi xa, ở tận cuối hàng, nên nó khó thấy. Dù Jack và Sam đều bọc trong cao su nhưng chúng vẫn có cái móc mũi lẫn khóa xương như Nhân, cả bọn chó đều đồng nhất dụng cụ, nhìn vui mắt phết.

"Vào hàng nào."

Cường đạp vài đùi Nhân, đẩy Nhân đứng trước Bordy, đôi bốt dưới chân, Nhân tự giác hơi khuỵu người mà đeo vào, chủ cần sọt vào, đây là loại dãn, không cần dây.

"Dương, lại đây giúp tao cho tụi nó mang nào."

Dương ngồi trên ghế từ nảy giờ đi đến. Nhân bây giờ mới để ý, bên cạnh hàng nô lệ là những chiếc ba lô lớn, hình như để đồ đạc gì đó, ba lô nhìn có vẻ giống như da nhưng được một lớp cao su bên ngoài bao bọc, dường như để chống nước nhiễu vào, thích thật, nó cũng muốn một cái như vậy, thật tiện. Dương đưa ba lô đức tiên lên cho Nhân đeo, Nhân sọt hai tay vào hai quai đeo, đeo lên người, Dương nối các móc ở ba lô vào dây da mà Nhân đang mang trên người giúp cho ba lô chắc chắn hơn, không bị rớt. Khi mang lên, Nhân cảm thấy được sức nặng của ba lô, tưởng nó nhẹ lắm, nào ngờ lại nặng đến vậy, Nhân cố giữ người, sau mới dám thẳng người trở lại. Hai tay sau khi sọt qua quai đeo thì được móc ra phía sau trói lại. Các con chó sau cũng được đeo ba lô như thế, riêng hai con bò thì có hẳn một chiếc xe đẩy nhỏ, ba lô nằm trong cái hộp của xe đẩy, đầu xe đẩy có các sợi dây nối vào hai bắp đùi của hai con chó, không những thế, dái chúng cũng được buộc vào dây, tiếp thêm phần lực đẩy.

"Nối hàng lại nào."

Cường vừa nói vừa vỗ vào mông của Jack, độ đàn hồi của cao su nghe rõ tiếng chát, y như đánh vào da thịt thật vậy, như thế thì đúng là lớp da thứ hai rồi còn gì.

Dương bắt đầu từ Nhân, chiếc vòng kim loại ở đầu khấc được móc thêm một sợi dây xích, nối lên dây xích giữa hai cái khuyên vú của Bordy. Khuyên mũi của Bordy thì được quấn vào dái của Nhân, những đứa sau cứ như vậy đến Jack. Tức đứa sau thẳng lưng thì cặc lẫn dái đứa trước đều sẽ bị kéo ra sau sâu hơn, chúng lại căng mọng hơn. Chiếc ống hút được gắn vào cái lỗ kim loại ở cặc, ra ở giữa khúc xương có khoang một lỗ nhỏ, ống hút nối từ cặc đứa trước được đẩy vào lỗ ở khóa xương của miệng đứa sau, hứng trọn nước đái, chỉ cần đứa đầu hàng uống đủ, mấy đứa sau sẽ tái chế lại được cả. Hai con choa cuối cùng thì đặc biệt hơn, thay vì nối vào cặc thì hai khuyên mũi lẫn vú của chúng được nối vào hai bên đế bốt của Jack, mỗi lần Jack bước đi thì sẽ thúc giục chúng đi, nếu Jack đái thì sẽ đái lên thân hai con chó, chúng sẽ hứng đủ cả. Dinh dưỡng trên cả đoạn đi đã được tính toán cả, về phần tính thế nào, từ từ sẽ rõ.

"Mày có chuẩn bị cho nó chưa?"

Cường vỗ vào mông Nhân mấy cái liền, cú đánh mạnh đến độ Nhân hơi run người, tiếng bôm bốp vang lên đỏ cả một mảng lớn. Dương đang xem lại dây kéo ở dái Sam thì nhìn Cường, gật nhẹ. Dương đủ hiểu, dù anh có muốn hơi nhẹ như nào thì không chuẩn bị việc ấy cho chuyến đi này cũng như hại Slave mình, chả có gì vui cả. 

"Hai người kia chưa xuống à?"

Dương vừa nhắc thì Cường chỉ lên cầu thang, Thiên trong bộ đồ leo núi tôn lên dáng người khỏe khoắn đang đi xuống cùng với Nam. Nam nay thì khác biệt hẳn, Cường nhìn mà cười cười.

"Ha, nay mặc đồ phục đẹp thế cơ."

Cường nhìn Nam mà cười lớn, Nam trừng mắt Cường. Dương nhìn Nam, cũng thầm cười. Sở dĩ Nam bị cười như thế vì Thiên là người có tính chiếm hữu Nam rất cao, không muốn ai nhìn thấy thân thể Nam cả, nhưng giờ đây, đúng là buồn cười. Nam ở trần hoàn toàn, trên người được tô lên một lớp màu mực, vẽ lên bộ đồng phục đi làm thường ngày của Nam, bắp tay là tay áo xanh lục, ở lưng ngực là hình áo, từ thắt lưng đảo xuống là quần, trên người toàn là màu tô, riêng chủ có cái nón đồng phục đội trên đầu cùng đôi giày xanh quân đội đang mang là đồ thật. Nói chứ, dù phơi bày ra thì Thiên vẫn kính đáo cho Nam, bằng chứng là có hai miếng băng cùng màu với màu sơn dán lên hai bên vú Nam, che đi cái thứ nhạy cảm ấy, con cặc phía dưới thì khiến người ta ngạc nhiên hơn. Cặc Nam teo nhỏ lại, xong ở phần buồi dái mới cuốn ngược lên, ôm trọn lấy cặc, dán dính vào háng Nam, nhìn vào thấy trơn tru, không có gì cả, có vẽ cặc Nam đã được gì đó kìm lại không cho cứng, cộng thêm màu sơn thì cứ như đũng quần bình thường.

"Chào đồng chí Nam, nay đồng chí đi đâu mà ăn mặc thịnh soạn thế?"

Cường ra vẻ cười nhạo mà trêu trọc, đưa tay lên trán, cái kiểu chào cấp trên trong ngành, Nam bực lắm nhưng Thiên có bảo hôm nay phải kiềm chế, không thì đã nhảy lên đánh Cường từ lúc nào.

"Đừng chọc nó nữa, chọc hồi là mày lẫn đủ."

Dường cố tình nhắc Cường, nhìn Thiên thế thôi nhưng tính báo thù rất cao, ghi nhớ từng chuyện nhỏ nhất.

"Đã sáng rồi, mình lên đường thôi."

Giọng Thiên cất lên, Dương và Cường bớt chọc Nam lại. Cả ba người cùng ra cửa trước, quay lại nhìn Nam rồi bảo.

"Làm như đã bàn, bọn anh đi trước."

Nam "Dạ" một tiếng thật ngọt, Dương và Cường nghe mà rùng cả mình, Nam mặc kệ chúng, quay lại nhìn đám nô lệ mình phải giữ, hơi thở dài, anh lười chết đi được.

Thiên, Dương và Cường mang theo gậy leo núi khởi hành trước, ngọn đồi này đã đi qua bao nhiêu lần, không cần chúng, họ vẫn có thể đi bình thường, kiểu như tập thể dục mà thôi, sợ ai đó phục kích thì lại càng không thể, Thiên đã tính cả rồi.

Sau khi ba người họ đi được một lúc thì tại biệt thự, đồng chí Nam bắt đầu xem xét lại tình hình lũ nô lệ một lần nữa. Đeo lên khuỷu tay cùng đầu gối chúng là những quai êm, siết chặt dây đeo hơn, công việc tiếp theo là điểm danh. Nam đứng thẳng người, dường như đang dồn sức vào gì đó, đưa tay lần mò ở lỗ hậu, bên trong từ từ xuất hiện ra một thanh dài, khi lấy ra hẳn, nhìn rõ đó chính là một cây roi da, loại roi đánh ngựa, dùng để huấn luyện gia súc, ra là Nam đã được chuẩn bị như thế, thứ gì cần thiết đều nhét vào đít, vậy cho tiện.

"Điểm danh lần cuối, nghe tên thì gật đầu."

"Nhân."

Nghe được tên, con chó đầu đàn - Nhân gật đầu, vừa gật xong thì một roi quất lên ngực nhưng đánh dấu có, vì có dây da quấn trên ngực nên vết roi không liền, nhìn cũng kích thích lắm. Nhân ứ một tiếng, roi quất rất mạnh, dù đã được đỡ nhưng phần da trúng vẫn như bị xé ra, đau đớn, nó không dám cuộn mình, cố thẳng đứng để không bị phạt.

"Bordy."

Bordy gật đầu, kể từ hôm qua vẫn chưa hết sợ, nhất là phần xâm tên lên da đầu, đau đến mức ngất đi dù đã có thuốc tê, có lẽ là áp lực tâm lý quá lớn, do thời gian quá gấp nên không thể thực hiện các tiểu phẫu đã định, Bordy cũng thở phào, trong chốc lát này hẳn sẽ không chịu đau gì lớn. Nhưng đã lầm, ngay một tiếng chát và vệt đỏ ửng đau ngay phần eo xuất hiện, roi này cứa da thịt, nhìn Nhân chịu đua mà tưởng Nhân yếu ớt, thật ra không phải, quả thật một roi này rất đau.

"Tucker."

Dáng người Nam rất đẹp, cao to cơ bắp vừa đủ cân xứng, Tucker mê Nam như điếu đổ, đứng kế Thiên nhìn nhỏ bé nhưng khi một mình, Nam quả thật ra dáng áp đảo đối phương, Tucker lơ đãng gật đầu rồi nhận một roi vào bắp đùi non, Tucker run rẩy nhưng mặc kệ, nhìn vào vị trí vú đã bị che của Nam, chỉ mong được thấy, thật thèm khát.

Trong bầy chó này, chiều cao của Nhân là thấp nhất, tiếp theo là tới Bordy, Tucker cùng Jack, chiều cao tăng dần lên, Nhân có chiều cao lệch nhất, ba con kua thì cao gần bằng nhau, con này thấp hơn con kia chỉ vài cm, với hai con đang bò thì khỏi so chi nữa. Nam cao hơn Jack, tất nhiên cũng cao hơn đám còn lại, Nam đánh một roi vào Jack rồi kêu tên, biết được bao bọc trong cao su nên đỡ một phần vết thương, Nam cố ý mạnh tay để Jack run rẩy.

Hai con cuối cùng, mỗi con được nối dây vào mũi giày Jack, con Sam ở trái còn con Duke ở bên phải, Nam vùa gọi tên vừa nhắm vào hai còn hai bị kéo ra sau đít của chúng mà đá vào, mỗi cái đá đều khiến chúng "áu" lên, Nam cười khà khà, xoa xoa nhẹ cho chúng dịu lại, nhìn dáng vẻ này, sẽ chịu thêm nữa đấy.

Đến giờ đi, Nam không đùa nữa mà ra lệnh đoàn nô lệ đi. Nhân bước chân lên, nó cảm giác như nó đang kéo một đoàn đi, bởi khi chân nó nhấc lên, một bước tiến thì cái dái bị kéo căng ra cùng với cảm giác bị người sau kéo, khi Bordy tiến lên thì nó mới cảm thấy thoải mái lại, đi dần đến cửa, nó cảm nhận được nó đã quen dần. Cái ba lô trên lưng không còn quá nặng, bởi nó cảm thấy, từng bước đi của nó còn nặng nề hơn cả, cái tiếng bánh xe vang lên, hai con chó ở cuối hàng hẳn khá cực.

"Đi nhanh lên."

Nam quất một roi vào người Nhân, Nhân thẳng người lại, cố đi nhanh hơn có thể. Bên ngoài trời vẫn còn sương, chỉ gần bảy giờ sáng mà thôi nhỉ, ánh mặt trời lúc này còn chưa sáng tỏ, chưa len lỏi qua tầng mây, nó cảm thấy hơi rợn rợn, bước đi dần không quá nặng nề, cố như người đi bộ. Vì hai tay bị trói gập ra sau nên đôi khi người sẽ mất thăng bằng, cứ hướng đầu về phía trước, đi nhanh quá lại khiến cả thân chúi nhủi. Cả người trần truồng làm cho những hạt sương trong không khí khi chạm vào gây nên những cái rùng mình nhẹ, da dẻ nhạy cảm hơn bao phần lại bị dây da cạ lên, cả người càng thêm kích thích. Con cặc vốn cương cứng bị trói ngược ra sau nay lại thốn hơn, nó cứng hơn và giật giật cái khuyên mũi cùng vú của con chó kia. Đầu vú của nó tuy không được xỏ khuyên ấy mà cũng rất nhạy cảm bởi cái kẹp kia, có xích lẫn tạ, nó cứ đung đưa theo từng nhịp đi, run người, lạnh háng, không khí hợp với người leo núi nhưng có vẻ không hợp với chó lắm nhỉ.

Đoàn chó cùng Nam tiến ra cổng, Nam không cho chúng đi theo đường lộ ngời lên đồi mà là chọn con đường mòn ở bên trong khu rừng, lối đi chỉ những người trong biệt thự biết đến, lối này đi sẽ dễ hơn, không quá dốc như đường bên ngoài, tuy dài hơn nhưng với đoàn nô lệ này, bắt buộc phải đi lối này.

Từ lúc đi vào lối mòn, nên đất không quá bằng phẳng, bánh xe ở hai xe kéo của Sam và Duke di chuyển cứ giật lên xuống, kéo theo cái dái chúng giật theo, dễ dàng nghe thấy tiếng hừ hừ ở miệng chúng, Nam quất roi lên lưng cho chúng trấn tĩnh lại rồi đi tiếp. Nói là lối mòn chứ thật ra lại khá bằng phẳng như đường ngoài, chỉ có đều lối đi này hơi hẹp, một chiếc ô tô nhỏ chắc có lẽ đi được, mà chủ có thể chạy một chiều. Lối đi không được trải nhựa, là đất đá hoàn toàn, hai bên là tán cây thông lớn rộng, độ dốc không đáng kể, do mới sáng sớm, sương còn dày, nhìn có vẻ âm u mà thôi.

Đoàn chó đi được một lúc lâu, tầm một giờ đồng hồ, lúc này cũng đã tám giờ sáng, mặt trời lên đỉnh, chiếu rọi xuống khu rừng. Khi vừa mới bắt đầu, không khí vốn lành lạnh, thở ra hơi khó khăn, mặt trời vừa lên xua tang sương mù, lối đi hiện ra rõ hơn, lượng nước trong không khí không còn quá đặc, mọi thứ dễ thở và dễ thả lỏng hơn. Vào lúc này, Nhân cảm thấy mắc đái. Đúng là thả lỏng thì sẽ nghĩ linh tinh, nó bắt đầu mắc đái, lượng nước này xó được là khi sáng Dương đã cho nó uống, cả một bình to như để dự trữ. Khuôn mặt nó hơi nhăn lại, bởi dây kia nối vào tận bóng đái của nó, nó hơi hồi hộp, nếu nó buông lỏng một chút, nước đái sẽ chảy ra dễ dàng theo ống, hiện tại lượng nước đái vẫn còn ít, ní vẫn kìm chế được, tốt nhất đợi khi Nam cho nghỉ ngơi thì hãy đái, chứ đái bây giờ, mấy con chó sau sẽ bị ảnh hưởng, có khi lại gây tai nạn.

"Nhìn làm gì? Mày cũng có điều khiển được đâu."

Nam nhìn biểu cảm ở khuôn mặt Nhân là biết con chó này đang nhịn đái, nói với giọng đầu khinh miệt. Khóa cặc của các con chó này đều cùng một loại, có ống mũ đâm thẳng vào bên trong bóng đái, nếu nước đái hơn mức thù sẽ tự động chảy ra, cơ bản chúng không có quyền hay đủ sức nhịn cho không đái, cái loại ống này là khiến chúng đái không kiểm soát được, đài trong vô thức, con người thì mới cần kiềm chế để bớt xấu hổ, còn tụi chó này là súc vật, có cần kìm chế đâu. Trong nhà thì quy củ đái ỉa, còn ra đường, chỉ cần một giây phút đái ỉa lung tung sẽ bị phạt, chính hình phạt này mới làm chúng ghi nhớ phải ăn uống đều độ, tự chỉnh lại thói quen của bản thân. Nam quất một roi vài người Nhân, Nhân đang đi nên khựng lại một chút, nước đái đầy quá cuối cùng tự chảy qua ống rồi chạy vào miệng Bordy. Như một cái van vặn, Nhân đái thì không bao lâu những con chó kia cũng đái theo, cái ống trong suốt giữa các con chó nhanh chóng được lấp đầy bởi dịch ổng màu vàng đặc, cảm đám chó như muốn dừng lại để tiểu hết thì bị Nam cho ăn roi.

"Đi tiếp."

Giọng Nam đanh thép bọn chó nghe mà sợ, vừa đái vừa đi, chúng cứ bước đi như thể không gì cản được, nước đái cứ tự nhiên mà chảy ra, con trước đái con sau uống, hai con cuối tự uống của bản thân, cứ như vậy mà diễn ra, Nam nhìn mà chậc lưỡi, bọn này vẫn còn sung sướng chán. Nhân vừa đi chân vừa run, bởi nước từ con cặc cứ chảy ra xuyên suốt khiến nó hơi nhũng người, con cặc vì đái mà cương lên lại cọ với khóa, hai trứng dái căng tròn nay có phần tím, mà không hẳn nước đái tự chảy, nó cản nhận con Bordy sau lưng nó là đang hút nước đái cực liệt, kiểu dùng ống hút uống trà đá, rất thèm khát.

Trời càng về trưa thì nắng càng gay gắt, đi liên tục bốn giờ liền, chân của các con chó cũng mỗi nhừ, mồ hôi nhể nhại chảy từ người chúng xuống, cái đầu bóng loáng như phản lại ánh mặt trời, riêng mấy đứa mặc đồ da thì lại như cực hình, vừa nóng vừa ôm sát lại hút nắng, ấy vậy mà chúng chịu đựng rất giỏi, cứ đi. Mà trong sáu con, Nhân có sức chịu đựng kém nhất, mồ hôi chảy ra cũng nhiều nhất, chân đi mệt mỏi đến run rẩy. Bây giờ nó mặc kệ nắng nóng gì, hay đường đất đá, nó cảm thấy khát nước, lượng nước mất đi do đái lẫn bốc hơi chảy thành mồ hồi không lấy lại được, nó có phần đuối sức, đoàn chó đi đến một chỗ bằng phẳng, có lẽ là tới nơi, Nhân nghĩ sao lại nhanh như thế, nó thở phào.

"Nghỉ một chút, tụi bây cũng mệt rồi nhỉ?"

Nghe Nam nói thế, Nhân mới hoàn hồn, ra chỉ là nghỉ một chút. Tại điểm dừng, nó thấy một sàn gỗ nhỏ cùng một cây cột, xung quanh cây khá nhiều, mục đích có lẽ là che nắng. Nam bảo đoàn chó dừng chân tại cột, trên sàn có một sợi dây, một tuýp bôi trơn cùng một con cặc giả, được chuẩn bị sẵn à, Nam cười một cách dâm đãng.

"Quỳ xuống."

Lũ chó nghe theo Nam mà quỳ, mấy con đứng không ảnh hưởng mấy, mấy con vốn bò thì khi Jack quỳ, cái gót chân hướng lên, dây trên mũi lẫn vú chúng bị kéo căng, đau khiến chúng nhướng đầu lên. Nam chỉnh lại cái mũ bị lệch, lấy dây trên sàn, buộc vào vòng cổ Nhân rồi nối với cột, giống như cột ngựa vào cột để chúng đừng chạy mất vậy, giống chăn gia súc hơn hẳn bình thường.

Mà trời cũng đã trưa, đã hơn mười một rưỡi, Nam đoán lũ chó này cũng đói rồi, Nam mở sáu ba lô của sáu con chó ra, mỗi con đều được chuẩn bị sẵn một chai nước đái lẫn gói dịch dinh dưỡng. Nam rút các đầu nối vào cặc chó trước của các ống hút con chó sau, ghim vào chai nước đái trước, Nhân thì được Nam ghim một ống hút mới, bởi nó vốn đâu có. Bọn chó vừa quỳ vừa bắt đầu hút nước đái lên miệng, thứ nước vàng khe chảy từ từ vào miệng chúng, có lẽ chúng khát lắm nên hút kịch liệt, hút được nửa chai thì Nam bảo dừng, đổi chúng bịch dịch dinh dưỡng, cứ liên tiếp mỗi con hai gói như vậy, sau quay lại uống nước đái. Trong dịch dinh dưỡng vốn có kích dục nên cặc chúng cứng nay càng cứng thêm. Nam cũng hơi hơi đói nhưng mặc kệ, đời nào anh chịu ăn cái thứ dịch này, tởm chết được, trong lúc bọn chó vừa quỳ vừa uống nước đái để hòa tan đống dịch dinh dưỡng khô khan thì Nam đi qua bên cánh rừng kia, một hồ nước nhỏ hiện ra, Nam vốn biết nơi đây, mà tụi chó thì đâu cần loại nước này, thứ chúng cần là nước đái, dẫn chúng lại làm gì, Nam húp lấy nước trong hồ cho đỡ khát, vì đây là trên núi, không hề có tác động dơ bẩn của con người, hồ nước này rất sạch và mát, uống vào một ngụm thì giống như được hồi sinh vậy.

Cảm thấy nghỉ ngơi đủ rồi, Nam lệnh bọn chó lên đường. Tất nhiên là không quên nhét thứ cần nhét vào. Đi tiếp đến chiều tà, thêm bốn tiếng nữa thì đến đỉnh núi, trước mắt chúng là ba chủ nhân đang đứng đợi, họ có vẻ đã đến đây được một lúc rồi thì phải.

"Làm gì mà lâu thế?"

Cường nhìn Nam dẫn đàn chó lên tới nơi, vẻ mặt Nam có vẻ cũng còn sung sức lắm.

"Hừ." - Nam liếc Cường một cái rồi chạy vài lòng Thiên dụi dụi, Cường khinh bỉ nhìn Nam, Thiên xoa đầu Nam, Dương từ sau Cường đi từ từ lên, xoa lấy đầu Nhân.

Từ đây nhìn xuống dưới là cảnh thành phố Buôn Ma Thuột tấp nập, từ đây nhìn lên trên là cảnh bầu trời nhuộm đỏ màu hoàng hôn. Chiều tối đang dần đến, người cùng chó đi tìm chỗ nghỉ ngơi.

Mục Lục

MỤC LỤC [30/10/2018 - 01/12/2021] Hợp đồng Bạo dâm  Chương 1 - Làm quen Chương 2 - Ngày đầu gặp mặt  Chương 3 - Hình thức  Chương 4 - Khóa c...