Thứ Ba, 31 tháng 12, 2019

Chương 75 - Ngày 4 ~ Hầm chất thải

Không gian trong hầm tối đen như mực, bốn bề là các bờ tường chắc chắn, tuy cái hố không  to nhưng vẫn dư sức kẹp chặt ba người đàn ông trưởng thành. Đầu gối cả ba bị ghì chặt, quỳ trên đáy hầm, con cặc bị đâm ống thông sâu vào trong, hai hòn dái bị quấn dây, siết rất chặt, cùng với dây chun ở đầu khấc, nối lại với nhau rồi nối vào nút tròn ở giữa cả ba. Sợi dây khiến con cặc bị kéo căng ra, nó như muốn kéo dãn con cặc lẫn dái khỏi kẻ bị hành. Cái ống thông thì đâm tít sâu vào bên trong, bên trong đầu ống còn có một con cặc giả nhỏ và tinh vi, kích thước đủ để các nô lệ kích thích, liên tục đẩy ra vào bên trong lỗ tiểu, cái lỗ cặc đầy nam tính của một thằng đàn ông nay cũng bị địt như cái lồn chó cái. Để tránh các nô lệ vì tích nước nhiều quá mà vỡ bụng, trên con cặc giả đó có một lỗ không to mấy, có lực hút vừa phải, chỉ cần những người này mắc đái, rặn nước vừa ra thì nó ngay lập tức hút liền, đưa về bình chứa.

Con cặc đối với một người đàn ông rất quan trọng, nó không chỉ thể hiện ở mặc tinh dục, là người đi chinh phục mà còn thể hiện tôn nghiêm, là bản năng của giống đực, đại diện cho chính họ, con cặc càng dũng mãnh, kỹ năng càng thượng thừa thì người đó càng đáng giá. Nhưng đối với những thằng đàn ông từ bỏ quyền làm người, một mực làm nô lệ, làm một con chó thì con cặc của chúng nó là vô nghĩa. Thứ đồ chơi ấy đối với chúng nó là một phế vật, bởi đã hoàn toàn thuộc về chủ nhân của chúng, chúng có cặc hay không thì đều đái được cả, còn việc bắn tinh hay không, chúng đâu có quyền quyết định. Một vài người có sở thích thiến nô lệ,  thường họ nghĩ, bản chất con người của nô lệ nằm ở bộ phận sinh dục, khi thiến đi, tức là tước bỏ bản năng người của nô lệ, rồi từ đó biến đổi cơ thể nô lệ dần dàn, để chúng không thể trở về cuộc sống trước khi nữa ở cả tinh thần và thể xác, một phần cũng thể hiện tính chinh phục của giống đực với giống đực, nhìn thằng đàn ông như mình nhưng lại không có cặc, cảm giác rất kích thích. Mặt khác, những người giữ cặc lại cho nô lệ thường thích thú tra tấn thứ này, tùy vào mục đích mà có các kiểu tra tấn khác nhau, có thể là giữ cho cặc nguyên vẹn, có thể là xẻ cặc thành các mảnh riêng lẻ, có thể là đeo khuyên hay đơn giả hơn là cắt từ từ, dã man có, sung sướng có, chung quy, nô lệ thì phải luôn tuân theo chủ nhân, con cặc đó có còn là của nó đâu, nó sung sướng hay đau khổ đều do chủ nhân định đoạt.

Ngoài việc sục cặc, đâm sâu vào lỗ cặc cũng là một cách gây sướng, giống như đâm lỗ đít, lỗ cặc đâm nhiều lần cũng sẽ giãn ra, từ đau sẽ thành sướng, nhớ mãi không quên. Ví như bọn nô lệ dưới hầm này, đít thì bị một ống kim loại thọc thẳng vào, mở toang ra, ở giữa là con cặc giả đâm liên hồi, lỗ đít không khép lại được mà còn bị đâm liên tục, sợ rằng khi hết ngày, cái lỗ đã như hố đen. Không những bị đâm ở lỗ đít, lỗ cặc còn bị đâm, đâm tới độ mấy con chó này chỉ muốn phóng thích cho đỡ cơn sướng nhưng nào được. Nói chứ, ngoài Nhân ra thì hai con còn lại, ba ngón tay đưa ra vào cặc là bình thường, nên ống thông cặc của chúng cũng lớn hơn Nhân, Nhân chỉ hơn ngón tay một chút.

"Ưmmm..."

Nó mở mắt sau cơn mơ màng. Vòng cổ vừa kích điện vào bắt nó phải tỉnh táo, tình trạng này đã lặp đi lặp lại nhiều lần, cứ mỗi khi nó lim dim chuẩn bị vào giấc mộng, nó ngay lập tức bị giật như nhắc nhở, mày không được ngủ, mày phải thức để chịu phạt. Thật ra nói ngủ thì cũng không đúng lắm, vú thì bị dây buộc kéo căng ra, con cặc vừa bị kéo vừa bị thông lỗ, lỗ đít thì chả được yên, tìn trạng thế này ai lại ngủ nói, còn điều kiện ngoại cảnh nữa, chỉ do mệt quá thôi. Nói về ngoại cảnh, cái hầm nhốt nó, thì nó đã ngâm thân từ chân đến miệng toàn là nước đái và phân, phân thì nổi lềnh bềnh trước mắt, nước đái thì đầy ấp, đầu thì ước nhẹp, bởi khi ống đổ nước thải vào đặt trên cao hơn đầu nó, khi xả vào, tất nhiên sẽ chảy ngay đầu. Thật ra thì cứ một chút, nước thải lại chảy ra, lý do ư, vì miệng nô lệ không khép được, nước thải lại đổ vào ngang mức miệng, tất nhiên là chúng tự nhiên tràn vào họng của bọn nô lệ, rồi thì vô tình, tất cả đều chạy tọt xuống bụng, nước thải chạy vào bụng nô lệ thì mực nước thấp xuống, ống đổ nước thải lại thải nước cho mực nước dâng lên, việc đó cứ tiếp diễn như thế đấy.

Nắp hầm căn bản là các rào chắn bằng thép, có những lỗ nhỏ li ti để thoát khí, tuy vậy, mùi khai nồng của nước đái vẫn áp chế không khí trong lành lọt vào, bọn nô lệ chỉ cảm giác được, dường như chúng đang ngửi mùi khai để sống thay vì khí oxi.

Nó nhìn đống thứ lềnh bềnh trước mặt, nếu là trước đây, có lẽ nó đã nôn thốc nôn tháo khi có thể, hoặc ngất đi, nhưng giờ đây,  nó cảm thấy hơi rơn tí, phần còn lại là thích thú. Trải qua nhiều lần uống nước đái, ăn phân của cậu chủ, tái chế chất thải bản thân, liếm bồn cầu mỗi ngày, nó tự giác xem bản thân như một bồn cầu sống, mà bồn cầu thì cần có chất thải, đây là điều đương nhiên, chả có gì ghê tởm hay đáng ngại. Miệng bị khóa cho mở to, cái lưỡi nó chẳng an phận, cứ luồng qua lách lại một cách thích thú, giống như một vận động viên bơi lội thứ thiệt.

Con cặc bị thông không bao lâu đã trào ra nước đái mất kiểm soát, bây giờ nó cũng đã thấm thía, được đái đã là vinh hạnh của một con chó như nó, bắn tinh gì đó, thật xa vời. Bởi có nhiều khi, khi phạt, cậu chủ sẽ bịt lỗ tiểu của nó, nước đái ra không nổi thì quằn quại chết được  khi đái được, đó như là một ân huệ. Còn bắn tinh ấy à, nó cảm giác, dù nó sướng đến thế nào, cậu chủ không muốn nó ra là nó không ra được, tựa bây giờ, nó sướng quá mức thì cũng chỉ có đái xè xè, không đủ để bắn tinh, ống dẫn tinh có lẽ đã bị chặn lại từ khi nào rồi.

Đôi mắt không bị che kín, nó nhìn xung quanh, đối diện nó và hai nô lệ khác, chệch nhau tí, bên phải là Jack, bên trái là Duke. Duke nhìn có vẻ hưởng thụ, nút ọt ọt dòng chất thải, thật nghi ngờ, một sức khỏe yếu như sên mà Duke lại nhiệt tình như vậy, không khép lại miệng được nên ra sức lùa bằng lưỡi, nhìn phấn chấn hẳn. Giờ không có quá nhiều quấy rối, nó mới nhìn rõ lại Duke. Dù cả thân người chìm trong nước nhưng nói trắng ra, Duke chỉ nhỏ bé so với hai nô lệ của Cường mang theo, chứ so với Nhân, Duke là một gã cao to. Chiều cao gần mét tám của Nhân khi đứng gần Duke cũng chỉ tới miệng, thì hẳn Duke cũng ngoài mét tám, nó để ý từ lúc leo nuối, chứ những khi khát, có con nô lệ nào dám đứng thẳng người. Duke ở bụng có cơ nhưng không lộ rõ, thân hình đúng kiểu vừa người, không mập cũng không quá cơ, không mang lại cảm giác ốm yếu chút nào, chắc sức anh ta yếu là do anh ta không vận động nhiều, có lẽ vậy.

Nhìn qua Jack, nó cảm thấy Jack quen lắm, dường như đã gặp ở đâu đó. Thân hình to lớn hơn so với Duke nhiều, thật ra buồn chán thì có thể đọc mấy dòng chữ trên người Jack, những dòng ấy đủ khiến một con chó dâm như nó nứng, nó cảm thấy, cậu chủ với nó chỉ là dơi ngắn hạn mà nó đã mê như thế, nó đã bị huấn luyện như bây giờ, thì gặp nhau lâu dài, nó có giống như Jack không, bị xăm nhiều chữ lên người như thế.

Vào lúc lặng như thế này mới đủ làm nó tỉnh táo, nó bắt đầu suy nghĩ. Nhìn bề ngoài giống như là làm chó quên ngày quên đất nhưng thật ra, nó biết nó còn bao nhiêu ngày là trở về làm người. Dục vọng chím tất cả thời gian, lý trí nó thì vẫn chưa hoàn toàn lung lay, nó cảm giác, bản thân chưa thể buông bỏ được. Bản chất nó là nô lệ đấy, nhìn những nô lệ mà nó tiếp xúc, nó biết nó là một phần trong đấy, nó thích khung cảnh bị trói buộc hành hạ, nhưng, nó không hoàn toàn muốn như vậy. Nó đinh ninh rằng, nó cũng phải sống như bao người, hoàn thành học vị, có công ăn việc làm, có một mái ấm gia đình riêng, bình thường như bao người mới tốt. Dù niềm yêu thích nhen nhóm từ những năm cấp hai, nắm ba thì sao, nó vẫn cố nén, nó nghĩ bản thân như thế thật kỳ quặc, nó muốn mọi chuyện đều đi theo quỹ đạo có sẵn, nó không muốn có nhiều khác biệt quá, nó quá nhát trong việc lựa chọn. Nói đi thì cũng nói lại, cơ bản là nó sợ, nó nhát, nó nhìn thấy bao nô lệ bị chủ nhân bỏ rơi qua các tin tức nó đọc được, nó nhìn nô lệ thân tàn ma dại, nó sợ bản thân nó sẽ như vậy, giao phó hết cho một chủ nhân, rồi khi hết giá trị thì bị quăng đi như một bọc rát. Vừa sợ vừa tận hưởng cảm giác đó làm cho phát như muốn phát điên, bởi thế, khi vừa xong một năm ở Đại Học, dù muốn dù không, tâm can nó vẫn thúc đẩy nó, bảo nó rằng, nếu nó không sống một lần với đam mê, nó sẽ hối hận. Nó cũng nghĩ, ừ thì thử một lần, sau tất cả quay về quỹ đạo, đơn giản vậy.

Đúng như ý nguyện, nó gặp được cậu chủ, người đó chăm sóc nó, huấn luyện nó thành một con chó cái thực thụ. Ngày tháng dần trôi qua, bỗng nó lưu luyến lắm, muốn làm chó tiếp lắm, nhưng, còn cuộc sống mà nó hay tưởng tượng lúc nhỏ, bên bàn ăn có người vợ cùng các con thì sao, rồi xã hội sẽ đối với nó thế nào, nó cứ lòng vòng trong hố đen. Gánh nặng trên vai không có, ba mẹ không còn, người thân quá xa đến nổi xa lạ, bạn bè thì cũng không quá nhiều, biết mặt thì đông, thân nhau thì ít, nó cơ bản chả có gì để lo nghĩ, nhưng nó cứ luôn như thế, suy nghĩ viễn vông, rồi tự làm khó bản thân.

Thứ làm nó trăn trở nhất không phải là ở tâm lý mà ở cơ thể, với một cơ thể dâm đãng như thế này, liệu nó còn tự tin bước đi như một thằng đàn ông nữa không. Nó quen với việc bò bằng bốn chi, con cặc dễ dàng cương cứng khi chỉ nhìn vào đũng quần người khác. Khi mặc quần áo trong những lần đi dạo, nó phát hiện, nó thích cởi sạch đồ hơn, nó muốn thả rông, như thế thật thoải mái. Tất cả có thể sửa được, riêng việc nó chỉ lên đỉnh được khi đâm đít hay thông cặc thì rất khó, bởi đây đã trở thành ngưỡng sướng của nó, dù nó có thể thủ dâm đi nữa, nó sẽ mãi mãi không thể thỏa mãn bản thân, tư vị dục vọng này một khi nếm thử sẽ không bao giờ quên, hiện tại, nó vẫn chưa hiểu được đâu.

Toàn cảnh trên ngọn đồi này bao gồm một căn nhà gỗ, phía sau nhà là một ngôi nhà xám xịt, rất giống một cái kho, bên trái ngôi nhà là một cái xưởng bó hoang được làm thành nông trại cho gia súc, trước chuồng xa xa là một hồ nước nhỏ, phía sau chuồng là hệ thống nước thải, còn bước vài bước nữa sẽ đến khu rừng âm u được che phủ bởi táng cây xanh, đi về hướng bên phải ngôi nhà ta gặp ngay cột trụ nối với đồi bên kia, đối diện với ngôi nhà là lối dẫn đường. Căn nhà gỗ có hai tầng, tầng một gồm một phòng khách, ba phòng ngủ và phòng bếp, tầng hai đơn giản hơn, có năm phòng ngủ, thế thôi, diện tích đủ lớn dư sức chứa một cái kệ treo ngược nô lệ.

Nhà kho kế bên không nhỏ chút nào, được chia hẳn hoi thành hai tầng, tầng trên là một khoảng rộng, một nhà vệ sinh chung có năm bồn cầu chòm hỏm có gắn sẵn vòi xịt, xung quanh được xây bằng cửa kính xuyên thấu  tức người ngoài có thể nhìn rõ ràng người bên tronh và ngược lại. Đây là nơi ở của các nô lệ mặc đồ da phục dịch, số lượng có thể thay đổi tùy lúc, có khi năm đứa, có khi lại lên tận hai mươi đứa, nơi này vẫn chứa đủ. Thật ra bồn cầu đôi lúc lại không cần thiết mấy, bọn nô lệ này có thể tái chế qua lại cho nhau, chủ yếu thải ra là khi đây không còn là sản phẩm tái chế lần đầu, chả ngon nữa nên bỏ đi. Bên cạnh đó, trên đây cũng chia thành từng chuồng, diện tích nhỏ hơn nhiều so với tầng lưới bởi không có vòi tắm, bù lại chỗ nằm xuống lại thoải mái hơn, được lót đệm đàng hoàng, ngủ co chân như nhau nhưng nơi đây lại ngủ sâu hơn. 

Ở góc phòng chính là năm máy thức ăn tự động, mỗi nô lệ có một thố thức ăn riêng, khi đến giờ thì đẩy vào máy thức ăn, các viên thức ăn sẽ tự đẩy ra. Qua nhiều lần cải tạo, thức ăn của nô lệ cũng tương tự như thú cưng, gia súc. Các rau củ thịt, dinh dưỡng được ép thành viên theo quy trình sản xuất thức ăn cho chó, hình thức và mùi vị chẳng khác gì nhưng lại cung cấp năng lượng đủ cho người trưởng thành, bên cạnh đó, nô lệ còn dùng dịch dinh dưỡng nước cùng nước thải ở các máy đối diện, bên cạnh thành phần dinh dưỡng chủ yếu thì chất kích dục cũng không thể thiếu được, nô lệ sẽ mãi trầm luân vào vũng bùn dục vọng, mãi mãi không thoát ra được dù trong những sin hoạt đơn giản nhất.

Nói qua tầng 2 thì trở lại tầng 1, nơi đây chia làm hai gian, một lớn để cho các nô lệ như Nhân ở mấy ngày nay, gian nhỏ làm thành một kho, cung cấp lương thực cho những cá thể nơi đây, bao gồm cả máy lọc nước được đặt dưới lòng đất để lấy nước từ con thác trong khu rừng âm u. Ngoài ra, còn nhiều ngóc ngách của nơi đây, mắt người thường khó mà thấy hết.

Vầng trăng dịu dàng dần bị bầu trời xanh làm lu mờ, ánh dương của mặt trời chiếu rọi bắt đầu một ngày mới. Khi tia sáng rực rỡ nhất, mạnh mẽ nhất cũng là báo hiệu cho sự tàn lụi của sau này, ngôi sao rực lửa từ lúc nào đã nấp phía sau dãy núi hùng vỹ, ánh trăng một lần nữa thống trị bầu trời. Hai mươi tư giờ sắp trôi qua hết nhưng các chủ nhân vẫn chưa có ý định mở nấp hầm chứa chút nào.

"Cũng đến giờ rồi nhỉ?"

Cường nhìn đồng hồ, gõ cốc cốc lên mặt, không thể hiện một chút nôn nóng nào, giống như đang nói một chuyện thường ngày mà thôi.

"Đợi bọn chúng xong đã."

Nói rồi, Nam hướng mắt về phía khu rừng, các nô lệ thắng cuộc đang tranh giành nhau trong khu rừng kia, một trận chiến giữa các con chó mà không phải là đàn ông, chúng đang thi nhau xem con nào không là đàn ông, Nam chậc lưỡi, suy nghĩ đến mấy hũ của quý trong kho của anh, thiến chó là cách nhanh nhất chứng minh chúng không phải đàn ông, khỏi cần rắc rối chi, cơ mà như này thì cũng thú vị.

Dương và Thiên lúc này đang đi giải quyết một vài việc nên chỉ còn Nam cùng Cường nằm dài trên ghế nghỉ dưỡng, nhìn lên màng hình định vị cùng ghi âm, quan sát các "bé con" từng chút một.

Cách nơi đây trăm cây số, Sài Gòn, tại một góc xéo của một cửa hàng bách hóa đang có chuyện vui.

"Minh, hay là bỏ qua cho tao được không?"

Một thanh niên mặc quần tây đen, áo sơ mi xanh đang đứng đối diện với ba thanh niên khác, giọng nói run run, chân hơi khép lại, từ dáng vẻ có thể đoán ra họ đã lên đại học rồi.

Người tên Minh đứng ở giữa, Điền đứng bên trái anh còn Vũ thì đứng bên phải, cả ba đang chơi đùa bạn cùng phòng - Tân một chút.

"Năm mươi triệu chẳng phải con số nhỏ, giờ mày làm như mày hứa thì xem như xóa, còn không thì tao điện tới ông bà già mày."

Tân nghe được lời Minh nói mà suy nghĩ đến tình cảnh hiện tại của mình. Vì thua cá độ đá banh, Tân thiếu nợ đám bạn một số tiền, tiền nhà gửi lên nó cũng đã ăn chơi cả rồi, còn xu nào đâu mà trả, gọi về nhà xin thêm thì cha nó sẽ đánh nó chết thôi. Lúc này Minh đề nghị giúp nó có cách trả nợ khác, đó là làm theo lời Minh, mỗi lần thực hiện trừ tiền theo mức độ khác nhau.

Nó sợ làm những việc phi pháp nên nó cứ trốn tránh, nhưng qua một tuần, trong một lần gọi điện thoại, ba nó đã nhắc về thằng Minh, dù chỉ là chuyện linh tinh nhưng nó đã hoảng sợ, nó nhanh chóng tìm bọn thằng Minh thương lượng, chấp nhận lời đề nghị của chúng.

Thật ra nó thấy việc làm có vẻ nhẹ nhàng, dù có hơi ba chấm. Như ngày hôm nay là ngày đầu, bắt đầu là buổi sáng, chỉ cần giặt quần lót cho cả bọn, nó đã được trừ hẳn năm trăm nghìn. Sau buổi cơm trưa, lúc 12 giờ, thằng Điền bảo nó không được đi vệ sinh đến bảy giờ tối, mỗi giờ phải uống một chai nước, sẽ trừ cho nó hai triệu, nó cảm thấy nó làm được, chắc chỉ là trò đùa dai.

Mọi thứ nó nghĩ quá đơn giản, việc nhịn đái thật khó, còn phải uống nước thêm vào, kết quả hiện tại thì tay nó cứ bụm cặc, chân run như cày sấy.

"Lột hết đồ ra trừ một triệu, hoặc tao điện cho cha mày."

Thằng Vũ lắc lắc cái điện thoại trước mặt Tân, nó nhìn xung quanh, nơi đây xe cộ qua lại, còn có tiệm bách hóa người người ra vào, nó làm sao mà dám.

"Tụi bây... tụi bây..."

"Làm hay không?"

Giọng thằng Minh đanh thép, thằng Tân thấy được thái độ như thế, nó không dám phản kháng nữa. Người thanh niên đứng nép mình, cởi từng phụ kiện trên người, từ chiếc áo sơ mi đến quần tây, cởi hẳn đôi giày, níu kéo quần lót một chút, kết quả cuối cùng nó cũng phải cởi ra, tay bụm cặc, cả người trần như nhộng giữa các ánh đèn xa hoa.

Thứ Ba, 19 tháng 11, 2019

Chương 74 - Ngày 5 ~ Lơ lửng

Mắt nó nhíu lại trước ánh nắng gay gắt của mặt trời, trong cơn mơ màng, nó nhớ lại bản thân nó đang gặp phải chuyện gì. Nó đang ở trên tại độ cao mà nó nghĩ, nếu nó rơi xuống, xác của nó chắc chắn sẽ be bét cả, thậm chí còn chả tìm thấy ấy chứ. Hai tay nó bị dây đai siết chặt, nối với bánh ray trên cọng dây cáp. Nói là siết chặt, chứ thật ra là nó dúng sức nắm lấy mối nối, bởi mối nối dây đai với cái vòng ở tay nó rất lỏng lẻo, nó sợ nếu nó hết sức mà buông ra, chẳng mấy chốc sẽ như chiếc máy bay vì hết nhiên liệu mà rơi thẳng xuống. Chân nó bị trói chặt lại, tạo thành mộ đường thẳng tấp từ ngón tay đến ngón chân, dây thòng lọng ở chân nối đi đâu đó nhưng vì nó sợ độ cao quá nên không dám nhìn xuống.

Cái đầu trơn bóng như phát sáng khi phản chiếu lại ánh mặt trời giữa trưa, mồ hôi trên trán chảy ra như mưa, cả người thì nóng rát, nếu được ví von, có lẽ nó đang ở trong một vi sóng khổng lồ.

Thật ra thì nhìn đi nhìn lại, trong sáu con chó bị treo lơ lửng, nó cảm thấy nó vẫn còn may mắn. Bởi, dù bị treo nhưng cả thân vẫn không hấp thụ ánh nắng bằng hai con Sam, Jack, chúng bị bọc trong lớp đồ da, nghĩ xem, với cái màu đen đó, với cái dáng ôm sát đó thì có khác gì bị lò lửa thiêu đốt. Ấy vậy mà chúng không hề phát ra tiếng rên rỉ nào, còn nó, nó vừa run vừa cắn răng vào con cặc giả trong họng không ngừng nghỉ.

Không biết trải qua bao lâu, con cặc giả trong đít nó bắt đầu run lên từng đợt nhẹ, nó giật người nhưng rồi căng cứng bởi không có điểm tựa trên không trung, nó giật giật người, rồi cố thả lỏng bản thân. Cái bánh ray trên đầu nó đu đưa khi nó lắc người, tần suất run của con cặc lại tăng lên, mắt nó nhanh chóng có một tầng nước phủ lên, không lâu sau, nó mắc đái. Người nó rơi vào vòng tuần hoàn, căng cứng rồi thả lỏng, thả lỏng rồi lại căng cứng. Tay nó chảy mồ hôi nhiều hơn, nó cảm nhận được, với độ nứng liên tục này, nó sẽ nhanh chóng bị rơi xuống. Nó gấp gáp mà vươn tay lên bắt lấy cọng dây, tuy nhiên, nó đâu biết rằng, việc gì càng vội sẽ dễ dàng hỏng bét, tay nó bắt hụt do độ trơn trượt ở lòng bàn tay, mồ hôi tiết ra quá nhiều là một điều phiền phức, nó buông lỏng ra, mối nối giữa vòng và dây đai nhanh chóng được kéo dãn ra như phần giữa của dây chun, không bao lâu, nó đứt làm đôi. Giây phút ấy, nó biết, nó xong rồi.

Đôi lúc, mọi thứ không hề tốt đẹp như ta nghĩ nhưng nó cũng không hỏng bét như ta đã tưởng. Nó nghĩ nó sẽ rơi xuống không toàn thây, nhưng nó đâu biết, trong cuộc chơi, bảo toàn tính mạng khỏi các sự cố ngoài ý muốn cho các nô lệ chính là quy tắc hàng đầu của các chủ nhân. Một nô lệ có thể chết trên giường vì bị đùa bỡn nhưng không thể chết do tai nạn quá mức. Thậm chí đây còn không phải tình huống ngoài ý muốn, tất cả đã được tính toán cả rồi.

Vào thời điểm nó rơi xuống, cả người quay ngược 180 độ, sợi dây đai ở chân nhanh chóng có tác dụng, níu lấy chân nó, nhờ vào đó mà nó vẫn lủng lẳng trên không trung. Bụng nó cồn cào, mắt nhìn tứ tung, khi thì nhìn lên sợi dây ở chân, khi thì nhìn xuống thung lũng sâu thẳm. Tuy nó không có chứng sợ độ cao nhưng bị treo như thế, nó cảm thấy mình sắp không xong.

Không lâu sau, con Duke cũng rớt đài, thật ra cũng dễ đoán. Duke và Nhân là hai đứa có thể lực kém nhất bọn, làm gì cũng sẽ sớm hỏng, khó mà lâu dài được, trong mấy trò cân độ bền như này, thì ôi thôi, cứ như là treo sẵn lên sàn để xử bắn vậy. Vấn đề còn lại là, con nào là con thứ ba?

Bên đồi núi, ba ô cao su lớn được đặt trên nền đất, Nam cùng Thiên ở một ô, Cường một ô và Dương một ô, cả bốn người đều đang ngồi trên lưng các nô lệ da,  đó như những chiếc ghế thường, chỉ khác biệt chút là có thêm hơi thở đều đều.

Bỗng Cường đứng lên, mặt đầy đắc ý nhìn Dương.

"Lần này mày cũng kiên trì phết, hàng này còn không bằng những đứa khi trước mày tùy tiện lụm ở mấy phòng gym."

Người ta thường nói, ở phòng gym thường có nhiều gay nhưng họ đâu biết, nô lệ ở đấy cũng rất nhiều. Thời thế nào cũng vậy, có cơ thể ngon lành thì sẽ dễ dàng đoạt yêu thương hơn, nô lệ muốn được cưng chìu thì phải cố cho bản thân thật đẹp, có điều kiện tốt thì ngại gì không có chủ nhân phục vụ. Bên ngoài sáu múi, mồ hôi mồ kê nhễ nhại mạnh mẽ nâng tạ, khí chất ngời ngời nhưng về nhà thì cởi trần vào chuồng sủa gâu gâu, tối trên giường lại động dục như những ả đàn bà phê thuốc, hình ảnh ấy, thật độg lòng người.

Dương mặc kệ lời trêu chọc của Cường. Dương nghĩ, dù có trải qua bao nhiêu thời đại, mỗi người luôn có khoảnh khắc gọi là đúng người đúng thời điểm. Lần đầu tiên nhìn thấy đứa nhỏ này bị côn đồ đá vào cặc mà miệng vẫn hơi cong lên thì anh đã xác định, đứa nhỏ này chính là cái gọi là "đúng người". Còn "thời điểm" thì bây giờ vẫn chưa phải, tuy chỉ là sớm muộn nhưng anh cũng rất nôn nóng, chờ đợi bốn năm, chờ thêm nữa, chắc cũng không có vấn đề gì mấy.

Không chọc được Dương, Cường cảm thấy tẻ nhạt. Nhìn lại tình hình, hai đứa kia cũng treo lơ lẳng được một chút mà bốn con còn lại chả có động tĩnh gì.

Từ bên đồi núi, nheo mắt lại một chút sẽ dễ dàng thấy được, nước đái từ cặc Nhân đang tuôn ra xối xả, nó sợ mà không kiểm soát được chính bản thân nó, cả người nó run rẩy, nước đái từ cặc nhanh chóng chảy xuống người nó, đầu nó hứng chịu đủ cả, nó ngửi mùi khai lại hưng phấn, không hiểu sao, nó cảm thấy an tâm vài phần, không quá hoảng nữa.

Không rõ có phải là ảo giác không, nó cảm thấy dây rung lắc mạnh, sau đấy, Jack cũng rớt đài theo, là dạng rớt hoàn toàn, rớt teong bất ngờ. Jack nó cũng không rõ vì sao lại thế, rõ là nó đã nắm chắc phần thắng, nhưng sau đó, con cặc giả trong đít rung một cách thật mạnh, nhưngz luồng điện chạy quanh người làm nó giật mấy cái, cuối cùng thì tau duột, ngay lập tức rơi chỏng vó.

Ròng rọc hoạt động đưa những con chó vào đất liền, các chủ nhân đứng dậy, những nô lệ da đang quỳ làm ghế của họ nhanh chóng thu xếp cho những con chó, cởi dây trói chúng ra rồi dẫn chúng ra trước mặt chủ.

Nam nhìn Cường rồi cười trào phúng:

"Hi sinh chó vì không muốn cháy nắng à?:

"Ừ, tao nực quá rồi."

Vừa nói, Cường vừa chỉ vào vầng trán đầy mồ hôi, dù có gió đi nữa thì dưới cái nắng nóng này, ai lại tình nguyện ngồi ngắm cảnh chứ, cứ như tự thiêu chính bản thân.

"Mang cả bọn vào tắm rửa, ba con còn trụ lại thì cho vào chuồng, ba con bị rớt thì mang ra sau trại."

Dương ra lệnh, bọn nô lệ da tuân theo mà làm, Nhân vừa bò vừa ngửi thấy mùi khai của chính bản thân, có phần mệt nhọc say sẩm nên cũng không ngẩng đầu lên. Dương thấy thế thì bảo dừng chút, anh không ngại bẩn, lấy chân xoa xoa đầu của nó, Nhân như được tiếp thêm lửa, Dương ngay lập tức đá một cú vào dái nó, nó đau quặn lại.

"Đá vào dái mỗi đứa 5 cái, lấy đà mà đá cho nó sung lên."

Dương nói xong thì tiếng áu áu của những con vang lên, bọn nô lệ da không nương tìn gì cả, nhắm ngay hạ bộ mà đá, chúng tưởng chúng sắp bị phế đến nơi, các chủ nhân từng người đi vào nhà, còn bọn chó, chúng phải nuốt niềm đau nước mắt để tiếp rục bò về trại, nếu còn chần chừ, không biết hình phạt sẽ ra sao nữa đây.

Chúng nó được dẫn vào chuồng tắm rửa, cơn thốn ở đai vẫn còn, thậm chí còn bầm tím lên, nô lệ da lấy xà phòng tắm rửa toàn thân Nhân, dùng vòi nước bắn thật mạnh đến độ cả người nó bóng loáng, trên người Nhân không có gì ngoài chiếc vòng cổ màu đen.

Người da ra cửa chỉ bắt nó nằm lên sàn, cả người dũi ra, nó ngoan ngoãn làm theo. Người da nhanh chóng thoa lên người noa một lớp dầu bóng rồi bắt đầu xoa bóp từng thớ thịt của nó, bốp qua những nó bị tê và đau nhứt, nắn lại khớp cho đàng hoàng, bàn ray da đi đến đâu, nó cảm thấy chỗ đó tươi mới lại, cảm giác sướng vô cùng, như đi mát xa vậy. Lớp thịt được bóp nắn dần được hồi phục, người da xoa xoa hai núm vú của nó. Cư xử thật thà, nó rên rỉ âm thầm vì sướng, quả là một con chó dâm, mát xa vài cái con cặc lại cương cứng.

Người da đưa tay xoa bóp từ vú lên trái cổ rồi đi xuống bụng, lướt qua tuyến nhân ngư, bỏ qua con cặc đang cương, tiến đến xoa nấn hai quả dái bầm tím, nó hơi đau nên rụt chân lại, cái chân của nó ngay lập tức bị  thẳng ra, bàn tay mát mẻ luồng vài kẻ háng, kỷ thuật điêu luyện mà xoa xoa hai quả bóng, đó giống như đang được lưỡi phục vụ vậy, trơn tru, cảm giác đau đớt dần rút đi, thay vào chỉ toàn tiếng rên rỉ, các ngón chân co lại rồi run run.

Tiếng nhớp nháp do xoa bóp ở vùng tam giác ngày càng vang, người da tiến lên nắm chặt con cặc nó, nó còn mê mang trong cơn sướng thì liên tiếp năm cái búng thật mạnh vào đầu khấc làm sưng đỏ cả lên, nó cố không thét, cả người muốn lật nhưng bị người da giữ chặt. Như một cách dỗ dành, bàn tay xoa nắn thân cặc từ chậm dần thành nhanh, xua tan cơn đau khi nảy, giống như một giấc mộng, các cơ căng cứng lại một lần thả lỏng.

Bàn tay sục cặc điêu luyện, vừa sục vừa len lỏi vào khe hở của nó, ở trên không ngừng di chuyển, ở dưới không ngừng đào sâu. Nhịp nhàng, một ngón, một lần sục nhanh, hai ngón, hai lần sục nhẹ, ba ngón, tay sục ngừng hẳn. Sung sướng chiếm lấy đầu óc, nó như muốn được thêm nữa. Lần này, người da di chuyển ba ngón tay trong đít nó, ra vào ra vào. Các ngón tay này làm nó nhớ đến ngón tay của cậu nó, tuy vẫn làm nó sướng nhưng bàn tay của cậu nó lại tài hơn, tốt hơn, khiến nó lên đỉnh nhanh hơn. Thấy nó thất thần, người da di chuyển nhanh ba ngón tay, móc vào thành ruột của nó, nó ư một tiếng dài.

Con cặc lại được sục nữa, lần này là sục nhanh và mạnh, ba ngón tay cũng di chuyển nhanh, trán nó chảy đẫm mồ hôi, hai bên tai đỏ gắt, nó rên rỉ, nó sắp ra mất rồi. Đến cú sục tưởng như nó lên đỉnh, nó phát hiện, bản thân không thể ra, con cặc cương cứng chỉa lên trần thế thôi, cứ phẩy phẩy cứ như đang bắn nhưng không bắn ra gì, tinh hoàn toàn bị giữ lại, nó cảm thấy cơn nứng của nó không tuồng ra được, động tâc bắn tinh khô này như động tác giả, hoàn toàn không phải phóng được gì. Nó thì làm sao biết được, thứ thuốc ấy đã thắm vào nó, đến việc bắn tinh, không được phép thì đâu thể tuôn ra như trước, tất cả đều bị chặn lại, bắn mà không hề có tinh, một cảm giác cầm tù vĩnh viễn.

Cơn sướng không được thỏa mãn, cả người nó lại có một sức lực vận động mới, người da tiếp tục hành động khi nảy, đến khi nó "bắn tinh khô" đến tận năm sáu lần thì dừng, cảm giác dồn nén càng nhiều, độ nứng sẽ càng cao.

Sau ấy, lũ chó lần nữa được tắm rửa sau trận khoái cảm không tinh, chúng được phép ngủ trưa, giấc ngủ lúc nào cũng quan trọng, không thể thiếu được, nếu không, các nô lệ sao có thể phục vụ tốt được.

Trôi qua hai tiếng đồng hồ, giờ là năm giờ chiều, bọn nô lệ được đánh thức, ba con Nhân, Duke và Jack theo chỉ thị được dẫn ra phía sau trại, con Jack vẫn được bao bọc trong lớp da trong khi hai con khi thì trần như nhộng, cả ba cùng quỳ trên nền đất, trước mắt chúng là một cái nắp hầm.

Bốn chủ nhân dần xuất hiện, họ vừa đi vừa nói chuyện với nhau, họ cùng mặt những chiếc quần da ôm sát gợi cảm, chiếc áo sơ mi bóng phùng phình lộ ra những bộ ngực vạm vỡ, tuy Nam thì vị bắt cài sát cổ áo, Thiên không thích người khác sơ múi tình nhân của mình chút nào.

Cường vỗ tay bắt đầu bầu không khí trước:

"Bây biết ở đây làm gì rồi phải không?"

Ba con chó này thua cuộc trong thi chịu đựng sức dai hồi trưa, giờ chúng phải đợi xem hình phạt là gì, không mong nhẹ nhàng, chỉ mong giữ lại cái mạng nhỏ.

Bọn chó gật đầu.

Dương ra cử chỉ cho các nô lệ da mở nắp hầm trước mắt ra, đó là một hố được đào sâu, có lắp sắt bên trong, giống như một thùng hàng, còn kèm theo các dây xích các loại.

"Ở dưới hai mươi bốn giờ cùng với chất thải, đó là hình phạt lần này."

Dương nói xong thì bọn chó bắt đầu tưởng tượng hai mươi tư giờ sau chúng nó sẽ thảm thế nào.

"Nếu chỉ có thế thôi thì mày lôi tao ra làm gì? Hai đứa mày tự làm được rồi."

Nam bức xúc, vốn là đang ngủ, hay lắm một buổu Thiên mới để yên mà nay bị phá hoại, không hay ho chút nào.

"Kéo mày ra đây để sẵn khoe chó của tao."

Cường nói rồi đưa một chùm chìa khóa cho nô lệ da, chúng tự khắc mở các ổ khóa nhỏ trên bộ da của Jack, Jack có kháng cự chút nhưng nhìn thấy ánh mắt sắc bén của Cường thì không dám nữa. Cường biết Jack không muốn để người khác thấy nhưng vậy thì sao, nó dầu sao cũng là một con chó, có quyền gì để chống lại, thân phận giám đốc hay phó chủ tịch gì đó giờ là vô nghĩa.

Lớp áo da được tháo ra, khuôn mặt người đàn ông hiện ra, những người ở đây đều biết thân phận con người của Jack, trừ Nhân ra, là một doanh nhân có tiếng, lại thành đạt. Khuôn mặt bị kìm hãm trong da nên có vài giọt mồ hôi, đầu thì có phần ướt. Tuy nhiên, cái làm người ta chú ý không phải là cái khuôn mặt ấy, vầng trán ấy mà là những dòng chữ ngay hàng, chi chít từ xương quai xanh đến tận chân của Jack. Một chỗ lại có một hàng chữ dọc, đây là các hình xăm, xăm đầy lên thân thể, ngay cả đít, cặc cũng không tha. Nếu nói đàn ông hãnh diện vì cơ thể có đầy bộ lông dũng mãnh, thì chó Jack lại dâm đãng vô cùng vì có cho chít dòng chữ xăm.

"Chó cái dâm đãng, chó đực có lồn, bồn tinh công cộng,...." - Nam vừa nhìn vừa đọc lại các dòng chữ, nó thật nhiều, có khả năng là hơn năm mươi dòng, hay gần trăm  đó. - "Bà Hạ có người chồng cực phẩm thật."

"Bả cũng thuộc dạng cực phẩm. Mỗi lần thu thập được một nô lệ, bà ta sẽ xăm một dòng chữ lên người nó, vừa xăm vừa bắt phải học thuộc." - Cường ngoắc tay cho Jack, Jack nghe hiểu, dang rộng chân ra, hai tay đưa ra sau đầu. - "Ở vườn sau, tư thế này, đọc rõ làu làu từng chữ khắc lên người, thiếu một câu thì bị phạt, tính ra cũng chẳng nhiều, hơn trăm mấy câu thôi."

Nói rồi, Cường nhìn về hướng Thiên: "Anh học tập mà dạy vợ đi."

Nam quay qua nhìn Thiên, Thiên cười: "Hay là tôi cũng trả bài em thế nhỉ?"

Với số nô lệ cả hai thu thập, có năm sáu thân thể cũng khắc không hết, Nam vội lắc đầu, cả đám cười rộ lên.

Quay lại chính sự, cả ba nô lệ được đưa xuống hầm, hai tay bị xích ra sau, chân bị xích ở đáy trong tư thế quỳ, hầm cũng không tính là sâu mấy, cao hơn một người trưởng thành khi quỳ thẳng một chút mà thôi, con cặc cả ba được thông lỗ tiểu, lỗ đít thì có một ống thông đút vào, chắc chắn rằng chúng cũng tự hưởng thụ chất thải của mình. Miệng chúng được cố định mở to ra, dù sao cũng cần phải được hấp thụ mà nhỉ. Ba nô lệ quỳ thành hình tam giác, đối diện nhau, kẹp vú đứa này thì nối với kẹp đứa kia, rồi nối đứa nọ, xoay vòng nhau.

Cuối cùng, nước thải từ trại dẫn theo đường ống đổ vào bên trong hầm xối xả, nước đái cùng phân lềnh bềnh dần được dâng cao, mức nước từ phần đùi dâng cao đến miệng, ngang mũi chúng nó thì dừng, nắp hầm được đóng lại kín, hố thải đã có ba nô lệ cùng nhau tiêu hóa, mặt trời từ lúc nào cũng đã lặn sau khe núi phủ đầy sương.

Thứ Bảy, 31 tháng 8, 2019

Chương 73 - Ngày 5 ~ Ác mộng

Mặt trời dần ló dạng sau áng mây, tia nâng ngày mới chiếu xuống núi đồi, xua tan đi màng sương dày đặc. Đám nô lệ thức sau mấy cậu chủ, chúng được mở cái bịt miệng và hứng trọn tinh túy đầu buổi của bốn người rồi nhanh nhẹn đi dọn dẹp tàn cuộc hôm qua.

Bọn nô lệ được cho ăn đủ dịch dinh dưỡng, uống khá nhiều nước, như muốn lắp đầy cái bụng chúng thành bụng bầu.

Cái sịp trong đít ba con thắng được lấy ra rồi nhét vào miệng ba con thua, cái mùi sịp bị nhét trong đít cả đêm, vừa thối lại vừa thơm đôi với ba con này. Hai chuỗi ở đít mỗi con thua được lấy ra, lũ thắng liếm cho sạch đống dịch ruột bám trên đó. Sáu nô lệ bị bắt cúi người xuống, nhô cái đít lên. Từng con lần lượt bị nhét một ống thép vào đít, ống này là ống rỗng, sau khi nhét vào, Nhân cảm giác như có gió lùa vào bên trong đít nó. Kẹp vú cũng được đổi thành loại có treo cục tạ nhỏ, mũi tjif vẫn bị kéo ngược như trước, trải qua một ngày đeo, thật ra Nhân cũng quen được, không thấy trở ngại mấy.

Chuẩn bị xong thì chúng mang ba lô lên, hai tay bị trói ra phía sau như cũ. Nhưng lần này khác trước, bởi chúng sẽ không đi theo đoàn chó mà theo quy luật, chó người nào, người đó giữ. Một sợi dây nhỏ nối vào cái vòng ngay đầu khấc, đầu kia sợ dây nối xuống đôi giày các boss đang mang. Dương nối với Nhân, Cường nối với Jack và Sam, Nam nối với Bordy, Tucker cùng Duke, Thiên đi kế bên Nam.

Xong xuôi, bọn họ khởi hành lên núi. Nhân lúc này mới phát hiện, ra họ chỉ là dừng chân để nghỉ qua đêm chứ không hẳn là đến nơi, họ phải đi mộ đoạn đường tương đôi dài nữa để đến nơi.

Đường không thoải như hôm qua, lần này thì giống leo núi hơn, dốc hơn hẳn, vậy chắc đây là lý do mà các chủ nhân đợi nô lệ lên rồi dắt chúng.

Họ đi từ lúc mặt trời vừa đưa các tia nắng bao trùm thế gian đến khi mặt trời lên đỉnh đầu, vừa vặn là buổi trưa. Nơi họ dừng chân là đỉnh của ngọn núi, trên đấy có căn nhà gỗ cùng một trang trại, cây cối phủ xanh một phía, phía còn lại là một hồ nước nhỏ cùng một cái giá đỡ rất cao. Giá đỡ này như cái xào phơi đồ vậy,  một chân thì cắm cưới đất, chân còn lại thì xa tít đâu đâu, chỉ thấy khoảng trống ở giữa là khoảng không, có lẽ xào này được cắm ở hai đỉnh núi chăng.

Căn nhà gỗ nhìn xa có vẻ nhỏ nhưng lại gần thì không đến nổi, nó giống một căn nhà cấp bốn thường thấy, Cường dẫn mấy nô lệ ra trang trại phía sau căn nhà, ba người còn lại thì đã bước vào nhà gỗ. Cường bảo chúng để ba lô ở trước cửa trang trại. Nói trang trại thì cũng quá lớn, nó đơn giản là một cái cái nhà kho cỡ lớn mà thôi, Cường kéo thanh gỗ chặn cửa ra, mở hai cảnh cửa, cho lũ nô lệ bị bắt bò vào trong.

Khác với nền đất bên ngoài, bên trong là được tráng xi măng, đèn mở lên, không gian u tối nhanh chóng hấp thu ánh sáng. Lúc đèn được bật lên, Nhân ngạc nhiên khi thấy sáu kẻ mặc quần áo bằng da đen y hệt ở biệt thự đang quỳ cúi đầu chào đón bọn nó cùng Cường.

Cường đạp đôi giày dính đầy bùn đất lên đầu nô lệ quỳ ở hàng đầu tiên, động tác cứ như đang phủi sạch bùn lầy trên giày của mình.

"Chăm sóc cho chúng." - Cường nhìn đồng hồ đeo trên tay, bây giờ đã mười một giờ. - "Một giờ dẫn chúng ra trước nhà."

Nói rồi, Cường quay người rời đi, cánh cửa phía sau khép lại.

Sáu tên mặc đồ da bắt đầu phân chia ra chăm sóc cho từng đứa nô lệ. Cởi bỏ trói buộc vốn có, lấy những thứ đút trong người chúng ra, nhanh gọn, chúng giờ chỉ còn vòng cổ, tay, chân và khóa cặc.

Nhìn qua nơi nơi trong chuồng trại, Nhân cảm thấy cũng không khác khi ở biệt thự là bao. Có các chuồng trại sắp theo thứ tự hai hàng cân xứng, số lượng thì nhiều hơn, có lẽ là trên dưới 20 chuồng. Bao quanh của chuồng là một tường kính cường lực dày cao hơn 2m, dày đến độ nó khẳng định, nếu không có dụng cụ chuyên dụng thì đừng hòng đập bể được. Tuy đa phần là kính trong suốt nhưng bên trong lại có mộ lớp bê tông, cao hơn đầu gối của người trưởng thành một chút, thành ra khi nó bò, nó không thấy rõ được đồ vật bên trong.

Từng nô lệ được dẫn vào chuồng. Nó nhìn, trên tường cuối chuồng vẫn là hai vòi, một bên nước uống, một bên dịch dinh dưỡng. Vẫn có một cái bồn cầu ngồi chồm hổm nhưng khác ở chỗ, nó được đặt trong một buồng kính chia cách với không gian còn lại ở bên trong. Nó được dẫn vào trong buồng nhỏ đó, ngoài cái bồn cầu còn có vòi xịt, vòi sen và lỗ thải, giờ nó mới phát giác, ra đây là nhà tắm. Nó vẫn chưa nhận thức đủ thì dòng nước lạnh thấu xương từ vòi sen chảy lên người nó, dòng nước rất mạnh, người da cầm vòi sen nhắm vào các bộ phận trên người nó, chà xác hai trứng dái, rửa qua khóa cặc cùng con cặc bên trong, dội lên đầu nó, rửa lưng và nách, tẩy rửa vết dơ trên người nó. Nó run rẩy vì độ lạnh của nước, run người cằm cập, răng cắn chặt môi. Người đó còn đưa vòi sen hướng trước họng nó, tẩy rửa bên trong họng nó, nước thải ra đều chảy xuống lỗ cống.

Sau khi rửa ráy xong, nó được xoay đầu, hướng về một lỗ thông gió trên tường. Nhìn có vẻ là lỗ thông gió nhưng không phải, đây là máy sấy khô, nó vừa hướng vào thì ngay lập tức luồng khí nóng thổi ra.  Khí thổi ra được một lúc, cả người nó khô ráo trở lại. Từ cái túi quần, người da lấy ra một cái móc, móc vào mũi nó, kéo ngược lên, rồi buộc vào vòng cổ, đây là cái móc ban đầu nó đeo. Sau ấy thì tầm mắt nó tối lại, nó bị đeo một cái bịt mắt, các giác quan khác nhạy cảm hơn.

Người da dắt nó đến cái bệ bồn cầu. Nó ngồi chồm hổm, lỗ đít mở to. Lấy vòi xịt kế bên, đó là một ống kim loại thẳng đuột có những lỗ nhỏ li ti, người ấy đâm trực tiếp vào lỗ đít của nó. Tuy mấy ngày nay nó không ăn thực phẩm gì nhưng do lỗ đít chưa qua cải tạo nên vẫn sẽ có phân, lượng nước bên trong vòi bắn vào đít nó, rửa ruột cho nó. Cứ làm đi làm lại hơn năm lần, nó thở hộc hộc, mỗi lần nín cho nước không chảy ra đều khó khăn, để giúp nó, nô lệ da lấy tay mình bịt lỗ nó lại, nước chảy dọc theo tay người da tạo ra âm thanh tí tách, đến khi đủ thời gian thì buông ra, lần đầu thì còn khá nhiều, sau vài lần thì chỉ có nước và nước.

Có vẻ đã đạt được mục đích nên người da chuyển đến hoạt động tiếp theo, ghì đầu nó xuống kệ bồn, hai tay của nó bị trói ngược ra sau, đít chổng lên. Người da xoa xoa cái lỗ đít của nó, nó run người, sau thì động tá nhẹ nhàng lại, nó giờ mới phát hiện  ra là người nọ đang xi cho nó đái. Ở tư thế này thì khó đái lắm, nhưng nín được mộ lúc thì dòng nước đái vàng khè chảy ra, nó lắc hông một chút, người đó cố định nó lại, đến khi nó đái ra hết thì mới thôi. Bấm xả nước, bồn cầu lại trở về trạng thái vốn có. Tuy nhiên, lúc nó đái thì nước văng ra ngoài, nó bị bắt ghì xuống liếm cho hết.

Tầm mắt đen tối, nó không thể nhìn thấy gì nhưng cảm nhận được, trói buộc ở tay được tháo ra, đồ bảo hộ trên khuỷu tay cùng đầu gối đã được đeo lại, ngoài ra trước ngực nó cảm giác bị bó chặt, thắt lưng và đùi cũng vậy, có vẻ nó được đeo thêm gì đó. Mà nó xác định được là ở chân có thêm một đôi ủng.

Sau khi ăn xong bữa trưa, nó bị bắt nằm xuống sàn, con cặc cương cứng trong khóa đã quá quen thuộc, nó dần dần chìm vào giấc mơ.

Kể từ lúc ở bên cậu thì đây là lần thứ hai nó nằm mơ. Những giấc ngủ trước, đa phần đều là tối đen, hoặc mê mang đến sáng, nó ít khi nào nằm mơ ra được mộng cảnh nào. Nó mơ thấy nó đang quỳ thẳng người ở một nơi ướt át, hai tay bị trói ra sau, mắt bị che kín hoàn toàn, trên người có mặc một chiếc áo sơ mi và quần tây. Miệng nó bị bịt kín bằng ống gì đấy, qua lớp áo, vú nó bị kẹp kẹp lấy, kẹp rất nặng, như là có tạ treo vậy.

Con cặc nó bị khóa, lỗ đít được nhét vài quả trứng rung, nó cứ quỳ như thế trong tiếng rè rè. Nghe tiếng bước chân cùng tiếng nói chuyện, cuối cùng nó xác định được đây là nơi nào, nhà vệ sinh trường của nó, nó sao lại ở đây, nó không biết, nó hoảng loạn, nó đứng lên, lúc này cửa buồng nó cũng mở ra, nó như hoảng sợ mà chạy ra ngoài, mặc kệ là ai mở, nó chỉ muốn thoát, ngoài cậu chủ nó ra, nó thật sợ những kẻ xung quanh thấy bộ dạng của nó như giờ. Nhưng nó nghĩ đơn giản quá rồi, nó chưa kịp chạy ra khỏi cánh cửa thì bị người đứng ở đó đạp một cú vào bụng, té trên sàn, trong lúc nó lơ hơ chưa biết gì xảy ra, một dòng nước nóng khai nồng nặc chảy lên người nó. Nó đang cố đứng lên mặc kệ dòng nước đái thì một cú đá thật mạnh giáng xuống hai trứng dái của nó, nó trợn mắt lên, nước mắt chảy ra vì đau, con cặc trong cái khóa ngay lập tức đái ra, ướt đẫm quần tây nó mặc, nó tỉnh lại từ trong giấc mộng.

Cảm giác đó quá chân thật, cái đau làm nó chảy cả nước mắt, nó sợ hãi giật thót. Nó di chuyển đùi, phát hiện trứng dái vẫn còn, nó thở phào rồi run rẩy.

Một cú thúc đến từ phía sau, nó lại lần nữa trải nghiệm cảm giác đau điếng. Nó lồm cồm bò dậy trong bóng tối, có người dắt nó đi ra khỏi chuồng, rồi dẫn ra bên ngoài. Bịt mắt được tháo xuống, ánh mặt trời chói chang của buổi trưa chiếu trên đỉnh đầu, nó cảm nhận được rõ sự gay gắt đó.

Sau khi được mở mắt, trước mặt nó là năm con chó còn lại cùng các boss. Nó nhìn lại thứ nó đang mặc, chân mang đôi ủng cao, trên thắt lưng có vòng da quấn quanh thành hình quần lót, tuy nhiên, chỗ che con cặc lại chả được quấn. Ngực bị bó chặt do mặc một chiếc áo ngang hông màu đen cùng dây da trên đó, bịt miệng cũ được tháo ra, nó được thay bằng cái bịt miệng mới có gắn con cặc giả cực dài, hai lỗ mũi bị kéo ngược lên khiến nó có ảo giác mũi nó sắp thành mũi heo mất rồi.

Chủ nhân nhìn nó, thấy nó có vẻ hoang mang nên đạp chân lên cái đầu trọc lóc của nó. Nó ngẩng mặt lên nhìn cậu, cậu lấy chân vờn má nó qua lại.

"Đùa nhiêu đủ rồi, mau dắt chó mày đi đi."

Cường dắt Jack và Sam hối thúc Dương, trời thì nắng chang chang, để hai chủ chó này giỡn nhây thì không biết bao giờ mới xong được việc.

Dương gật nhẹ đầu như đã nghe thấy, anh nắm lấy dây xích nối với vòng cổ, dắt Nhân đi. Lúc Nhân đi, cái đuôi phía sau lắc qua lắc lại, trời nắng nóng, mà còn mặc đồ da có màu đen, nó có cảm giác toàn bộ sức nóng của mặt trời đang hướng về phía nó, thu hút một chút ánh nắng lại một chút, tích tiểu thành đại, cái đầu trọc lóc của nó bắt đầu xuất hiện những giọt mồ hôi.

Đi thẳng từ cổng nông trại, lách qua nhà gỗ, trước mặt dần hiện hình cây cột có dây cáp lúc mới lên nhìn thấy. Tại đó, Thiên, Nam cùng Tucker, Bordy, Duke đã chờ sẵn. Thiên đã thay bộ quần áo mới sạch sẽ hơn, còn Nam thì vẫn ở trạng thái quân nhân như lúc sáng.

"Tụi bây làm gì mà lâu thế?" - Nam vì chờ lâu nên đã mất kiên nhẫn, giữa cái nắng thế này, trên người lại chằng chịt đủ thứ, không có kiên nhẫn cũng là chuyện bình thường.

Cường đưa hai tay vài túi quần, từ từ mà đi, dây dắt chó buộc vào một bên giày, không cần nhọc lòng cầm lên. - "Đợi tí thì chết gì."

Dương đi theo sau Cường, cả hai cùng đi đến kế cột xà.

Đến nơi, nhìn kỹ thì cột xà được dựng lên ở gần mép đất, trên nó có hai sợi dây cáp. Nhìn chung, đó là một sợi liền mạch, có các mối nối nhỏ nối với bánh ray đặt ở thanh chắn cố định trên trụ xà lớn tựa như một ròng rọc, đầu kia được nối đến tận trụ xà bên vách núi khác, nhìn không xa mấy nhưng cho người ta cảm giác mạo hiểm khôn cùng. Ở giữa hai đầu dây cáp là những móc nối khiến hai dây căng ra. Cứ cách một đoạn, trên dây bên phải có các bánh xe nhỏ mắc vài các dây, dưới bánh xe nhỏ là cọng dây đung đưa. Nếu nói đến liên tưởng, ngùn vào cấu tạo thế này, nó không khác gì phiên bản thu nhỏ của cáp treo, chỉ khác chỗ các cabin được thay bằng các cọng dây mà thôi.

"Trò này như đã bàn trước, so coi con  ào có sức bền cao nhất, ba con bị rớt xuống nhanh nhất thì sẽ bị phạt."

Nam nhắc lại luật chơi đã bàn trước. Dù chưa rõ mọi thứ ra sao, nhưng nghe Nam nhấn mạnh từ rớt, Nhân chảy mồ hồi lạnh.

Thứ Hai, 15 tháng 7, 2019

Chương 72 - Ngày 6 ~ Dựng trại

Chẳng mấy chốc trời đã tối, lũ nô lệ được cởi trói buộc để bắt đầu dựng trại, chỉ mở khóa tay, bao tay và rút ống ở đầu cặc. Chúng mở ba lô ra, lấy những đồ dùng để dựng trại ra, Jack và Tucker có vẻ hiểu biết nên chỉ cho Nhân cùng Bordy làm, tất nhiên là dùng tay chỉ trỏ, chúng có nói được gì đâu. Để ý kĩ thì sẽ thấy nước bọt chúng chảy ra từng chút ở khóa xương, vì có khép miệng lại được đâu, nước bọt cứ chảy, chúng lại còn thở dốc rên bởi mức rung của thứ trong đít lại được tăng lên một bật. Duke cùng Sam trong tư thế bò chả giúp ích gì, chúng chỉ đành bò đi, ngậm mấy nhánh cây nhỏ, mặc kệ dơ sạch mày tụ lại một chỗ, dùng sức vai và đầu đẩy các khúc gỗ đi. Sam sức có vẻ khỏe lắm, nó đẩy rất nhanh, Duke thì chậm hơn rất nhiều, không bao lâu thì bốn khúc gỗ được đẩy gần nhau, ở giữa là một chụm cây khô.

Bốn con chó kia không bao lâu cũng dựng xong trại, ba lều màu xanh còn một lều màu vàng, chúng cũng được ra lệnh đóng ba cái cọc bên ngoài lều vàng, chúng không thắc mắc mà vẫn làm, thắc mắc làm gì, lũ chó như chúng đâu cần biết. Khi cả bọn đều hết việc thì ngoan ngoãn chờ sẵn ở tư thế bò, đất tuy dơ nhưng chúng phải chịu, bởi tư thế này thoải mái hơn đứng hay quỳ nhiều, không phải chỉ ở cái buồi dái thoải mái mà còn ở râm lý, chúng thấy bò vậy quen hơn, thích hơn.

Tử bên kia vùng cắm trại, bốn người đàn ông trở lại, Nam đi cạnh Thiên như thường lệ, Dương và Cường cùng tán gẫu. Nhìn thấy lũ chó quỳ sẵn, Dương đến xoa đầu Nhân.

"Vất vả rồi."

Dương nhìn Nhân với cặp mắt ôn nhu, tràn đầy yêu thương. Nhân nhìn thấy cặp mắt đó mà cơ thể một lần nữa rạo rực, đã nứng lại càng thêm nứng. Dương bảo Nhân quỳ lên, lấy kẹp vú của Nhân ra, vù đã kẹp hơn nửa ngày nên khi lấy ra thì Nhân hơi run, Dương se lấy vú chó con, nó rên rỉ, chỉ với việc se vú thế thôi mà cũng làm nó sướng rạo rực cả người, nó cắn lấy xương, cố kìm nén tiếng rên rỉ. Dương như cảm thấy đủ rồi nên dừng tay, vỗ hai bên vú nó bốp bốp vang thành tiếng. Tiếp đấy, Dương lấy từ trong túi áo ra hai chiếc vòng nhỏ, mỗi chiếc Dương đeo cho một bên vú của Nhân. Cái này giống như nhẫn nhưng nhỏ hơn rất nhiều, còn có đinh ốc để siết chặt, nó siết lấy gốc vú Nhân, khiến vú Nhân căng cả lên, này giống như lấy dây chun mà buộc vú vậy.

Hiện tại mặt trời đã biến mất sau ngọn núi, cảnh trời chiều nay được thay bằng lớp vải đen huyền, mồi lửa đã được nhóm lên từ lúc nào, dựng cũi lửa trong tích tắc, con heo rừng được trói lên cành cây, Nam bất đầu công cuộc hơ nó trên lửa, nướng dần dần.

"Lại đây."

Trong lúc Dương đi chuẩn bị nước uống từ những ba lô mang theo thì Cường gọi sáu con chó đến bãi trống trước trại vàng. Cường xoa đầu con Sam rồi nói:

"Ba lều xanh kia là của các cậu, các con sẽ tập trung về phía lều này." - Lều màu vàng phía sau ba con chó nhìn có kích cỡ giống như lều xanh, bên ngoài trới bắt đầu se se lạnh, thời toét trên núi vốn thất thường, khó lòng đoán trước.

"Tuy nhiên, lều này chỉ chứa tối đa được ba đứa mà thôi." - Cường vỗ tay một tiếng tạo khí thế. - "Bây giờ sẽ chơi một trò thế này, hai con chó sẽ thành một cặp, cậu sẽ móc hai chuỗi của hai con vào nhau, con nào kéo hết chuỗi con kia ra thì con đó thắng. Con thắng sẽ được mở cái khay ở cặc và dái ra, nhưng vẫn bị khóa cặc nhé, và tất nhiên là được ngủ trong lều. Và ngược lại, nếu thua, ba con đó sẽ ở bên ngoài, trở thành nhà vệ sinh từ nay đến sáng mai, đít sẽ nhét thêm chuỗi của con thắng, hiểu rõ chưa?"

Cường nói một lần rồi nhìn lũ nô lệ, chúng gật đầu rồi sủa thành tiếng. Dương sau khi đem nước uống đến chỗ Thiên đang ngồi cạnh Nam nướng heo thì quay lại tiếp dọn bãi ra cho lũ nô lệ đấu. Cường vạch một đường trên đất, các con chó được xếp thành một cặp tương xứng. Sam và Bordy cùng một cặp, Jack cùng Tucker một cặp, còn lại là Nhân với Duke. Hai đuôi của hai con chó được nối với nhau bằng sợi dây thừng, nút thắt rất chặt, sẽ không dễ dàng rớt ra, cái cố định ở đuôi chúng được mở ra, để đuôi có thể bị kéo rời, giúp có thể chơi được trò này. Để giữ tính công bằng, bốn con chó trừ Sam và Duke đều phải bò bằng đầu gối cho ngang bằng với hai con chó kia, chúng nhanh chóng thực hiện.

"Anh không lại xem à?"

Ở bên kia, Nam vừa nướng thịt vừa cố lách qua lại để tránh ánh mắt nhìn chăm chú của Thiên, ánh nhìn như muốn xỏ xuyên Nam, khiến Nam hơi ngại, mà đúng hơn là muốn cương rất dữ dội. Thiên cười, lắc đầu.

"Không cần thiết, dù sao cũng biết trước kết quả."

"Anh đoán xem, là em, hay Cường thắng?"

Nô lệ chính là bộ mặt của chủ nhân, thể hiện được tài huấn luyện của chủ nhân. so sánh giữa các nô lệ giống như so sánh giữa các chủ nhân vậy, nô lệ càng giỏi thì chủ nhân càng nở mặt. Tuy nhiên, có một vài người lại không quan tâm lắm, họ cảm thấy, nô lệ của mình thì đê rmình chiêm ngưỡng, cớ sao phải nhường cho kẻ khác.

"Nếu là em, thì sẽ thắng."

Thiên nói một câu đầy ẩn ý, Nam nhe răng cười. Nam nhận nô lệ thường là có thể lực yếu, Nam cảm thấy huấn luyện chúng lên từ từ mới là thử thách, và Nam cũng rất thích tuýp nô lệ này. Nhìn Nam có vẻ ốm nhưng thật ra cơ bụng sáu múi, cơ nào ra cơ đấy, vòng eo nhỏ, mông lại đầy đặn, tinh lực tràn trề, không thua bất kỳ đối thủ nào, à, ngoại trừ đũng quần của Thiên. Nếu Nam ra trận, dư sức quật chết chúng nhưng Thiên không thích phơi bày bảo vật của mình ra cho người khác nắm giữ tùy ý nên cứ giữ khư khư bên người. Nếu không phải vì Nam làm nũng thì có lẽ hai người họ giờ này đang quanh quẩn ở nhà, Thiên cảm thấy Nam chỉ cần ở nhà là đủ, để một mình hắn ngắm, kẻ khác không thể, tính chiếm dục của Thiên rất mạnh, mạnh đến độ có thể diệt trừ ai đụng vào Nam nhưng lại luôn mềm lòng với sự làm nũng của Nam, đúng kiểu sinh ra là giành cho nhau.

Thiên bấm nút run, con cặc giả khoáy động bên trong đít Nam. Năm ban đầu thì giật người nhưng sau đấy lại bình tĩnh, chân có phần run run, con cặc giả bên trong ngày càng mạnh bạo, Nam cứ nhích tới nhích lui trên thanh cây, vì không mặc quần áo nên càng nhạy cảm hơn. Nhìn dáng vẻ khó chịu của Nam, Thiên lại hài lòng.

Trở lại bên mấy con chó đang ra sức kéo đuôi của đối phương, Bordy và Sam là hai con chó ngang tài ngang sức, chúng cứ đẩy đưa ở vạch đích, nhìn Sam nhỏ bé thế cơ mà sức lực lại kinh khủng, sánh ngang với một đứa từng là quân nhân như Bordy. Cường nhìn mà chỉ muốn xoa đầu Sam, khen Sam là một bé ngoan, nhưng phải đợi khi Sam thắng đã, chó cưng của Cường mà. Tucker với Jack cũng đang giằng co dữ dội, cả hai vốn là đối thủ trên thương trường, nay gặp lại trong lốt chó, mà cũng phải đấu với nhau cho được. Cả hai đối đầu nhau từ lâu, Tucker vốn biết được bí mật của Jack từ lâu nhưng không thể làm gì được Jack và Jack cũng vậy, lâng này có cơ hội thì sao buông tha cho đối phương được chứ. Nếu nói đến đôi quyết định thắng thua nhanh nhất thì phải là Nhân với Duke, Nhân vốn đuôi sức từ lúc leo núi nhưng Duke lại đuối hơn hẳn, từ cái đuôi đó lại mất đà, cuối cùng là té chỏng vó, bị Nhân lôi đi sền sệt, cái đuôi từ trong lỗ đít từ từ bị kéo ra, tiếng sàn sạt, kéo đến khi cả dây chuỗi cũng lòi ra hết mới thôi.

Cặp chó này nhanh có kết quả, con cặc của Duke cứng ngắc, cả người nằm bệt xuống đất, cái lỗ tan hoang như vừa bik gì đó khoét sâu vào, nó nằm dưới đất thở phì phò. Nhân thì trong người cứ lâng lâng, bởi nó đã chiến thắng, cơ mà nó cưng nằm bệch xuống, chờ đợi kết quả từ hai cặp còn lại.

Hai con chó giám đốc ra sức giằng co, chúng thở hộc hộc, tay con Tucker bấu xuống đất, cắn lấy cục xương phát ra tiếng ken két, còn con Jack thì tỳ đầu gối xuống đất thật mạnh, cố giữ cho đừng đi chuyển quá nhiều  con Tucker dù độ co bốp ở cơ đít mà ra sức kéo cái chuỗi con Jack, Jack thì co đít lại để giữ cho chuỗi không bị kéo ra ngoài. Jack không di chuyển kịch liệt nhưng Tucker mà bò từng bước chắc chắn. Nếu so về độ lì lợm, Tucker hơn Jack hẳn nhưng so về thế lực, Tucker không có tuổi. Chậm mà chắc, chiến thuật này áp dụng khá thành công, Jack nhấc chân lên một khoảng thì Tucker bị kéo dài một khoảng, Tucker học hỏi đối thủ, tỳ chân xuống đất giữ thăng bằng nhưng đã quá muộng, nó bị kéo đi từa từa, cuối cùng là như Duke, nằm bệch xuống đất, chuỗi trong người dần bị kéo ra không sót mắc nào. Cái lỗ đít hồng hồng bị ma sát ửng đỏ cả lên. Jucker có vẻ không cam tâm nên cố quật dậy trả thù nhưng bào được, nó vẫn là con chó thua cuộc mà thôi.

Hai con còn lại thì quyết liệt hơn hẳn, bên con nào thì con đấy kéo, Sam cùng Bordy bò rất nhanh lại rất mạnh, chúng như muốn giật ngã đối phương, cái tính háo thắng bộc lộ rõ ràng hơn hết, con này muốn con kia bại, con kia muốn còn này nằm trên đất. Hai con như hai người linh đấu liên hồi không dứt, chuỗi của hai con dần dần rời khỏi đít, nhìn giống như tương đương nhau về sức lực lẫn kết quả vậy. Có vẻ con Bordy dai sức hơn Sam, nó kéo một mạch dây chuỗi sắp rời khỏi Sam thì Sam ngoắc mông một cái, nuốt lại một chút của dây, Sam đẩy một bên chân, đá đất vào đít con Bordy, con Bordy có phần hơi bất ngờ nên chững lại, Sam lợi dụng điểm mấu chốt này mà bò đi thật nhanh, và kết quả được quyết định, trận chiến giữa mấy con chó kết thúc.

"Jack, Sam với Nhân thắng, vậy ba con này sẽ được thưởng."

Cường nhìn những con còn chuỗi trong đít rồi nói. Rút hẳn ba chuỗi còn lại trong đít ba con chó thắng, chúng rên ư ử vì bị rút nhanh nên đâu thốn, tay ôm lấy đít của mình, riêng con Sam thì nằm ngửa ra luôn. Mà trừ bốn con còn lại, ở con Sam và Jack, khi rút chuỗi ra, bên trong đít tụi nó chảy ra một chất lỏng màu trắng sền sền, nhìn vui mắt, có lẽ giống tinh, có lẽ không giống. Nhân và Jack nhìn theo Sam nên cũng nằm ngửa ra, Cường tháo cố định trưng dái cho ba đứa, dái chúng không còn bị kéo nữa, con cặc lại được thò ra trước ngã ba dâm dục, tuy vẫn còn bị khóa nhưng như bây giờ đã thoải mái hơn được một chút.

Dương và Cường đi gần tới Nhân cùng Jack. Dương đạp đôi giày leo núi lên đầu cặc Nhân, Cường thì đạp Jack, mặc cho con choa quằn quại vì bị đế giày cà xước, Dương cứ đạp thật mạnh, Nhân quần quéo cả người, rồi nó đái ra lúc nào không hay, chất lỏng màu vàng vung vãi khắp người nó, lên mặt nó rồi chảy xuống đất. Con Jack thì cũng như thế, nhưng cái đầu cặc có vẻ bị nặng hơn, bị che lại bằng cao sư nhưng đủ biết là đã bầm cả rồi. Riêng con Sam thì không được chà vậy, nó cứ nhướng nhướng mông đợi nhưng Cường chỉ đá một cú thật mạnh vào đái nó xong thì bỏ qua luôn, nó co ro người lại rên ức ức.

Ba nô lệ thua cuộc tự biết phân thận mà quỳ cúi đầu xuống, Dương chỉ tay ra hiệu chúng nằm ngửa ra như ba con chiến thắng này, chúng nhanh chóng phơi bày hết cơ thể dâm đãng.

"Tụi bây đeo cho chúng đi."

Dương nhìn ba con chiến thắng mà nói, vì tụi nô lệ đã được tháo cái bịt tay ra nên chúng thoải mái cầm, mỗi đứa cầm hai chuỗi hạt. Nhân là đứa không có kinh nghiệm nhất trong sáu con, nó mù mờ đẩy vào, cứ trượt qua trượt lại, chuỗi hạt lì lợm không chịu đút vào lỗ, con Duke cũng vì sai lầm của Nhân mà nhăn cả mặt lại. Dương và Cường nhìn mà phì cười. Nhìn qua con Jack, chắc là hận cũ thù mới gom lại vơi nhau, nó vừa đẩy vừa rút ở đít con Tucker, Tucker rên ư ử. Jack có vẻ vui lắm, nó cầm hẳn hai chuỗi mà đút, cây này rút thì cây kia đẩy vào, cứ rút đẩy liên hồi như thế, cái lỗ vừa khép lại to lại như cũ. Mà cái chuỗi có ngắn gì đâu, vừa dài lại vừa to. Cứ làm làm, làm đến độ Tucker muốn chảy nước mắt, nó nhìn Cường cầu cứu.

"Nhanh nào."

Cường lên tiếng nhắc nhở, Jack biết mình hơi quá tay nên nó làm lần cuối, rút hai chuỗi ra thật mạnh rồi đút vào cái ót, Tucker rướn người, xong thì thở dốc không phanh, nếu nghe kĩ sẽ thấy tiếng hừ hừ.

Sam thì có vẻ không quan tâm mấy, nó đẩy vào cái này rồi đến cái kia, từ từ. Nếu nói nhẹ nhàng nhất trong ba con thì hẳn là Sam, tiếp đến Nhân rồi đến Jack. Nhân loay hoay một buổi rồi cũng đã đút vào được. Ba con thắng thì ngoan ngoãn trở lại tư thế quỳ, ba con lại cũng nhanh nhanh làm thế, sợ lại bị phạt.

Sáu con nảy giờ lăn lóc trên đất cũng đã dính dơ cả, Cường cùng Dương đạp ba con chó vào bên trong khu rừng, đi đến một cái hồ nước, bảo chúng tự làm sạch. Chúng tự làm sạch bản thân, riêng con Jack và Sam vốn được bộc trong cao sư nên cũng không bẩn mấy. Jack rửa sơ người, con Sam ở phía sau bú đít Jack, bú hết đống dịch trắng. Sau khi con Jack tự rửa xong thì rửa cho Sam, cũng bú đít Sam, hai con tự bú đít đến hả hê. Vì bây giờ là buổi tối nên nước rất lạnh, Nhân và Duke có phần run lên, cả bọn đều run cả, nhưng không bằng hai con này. Thấy chúng tắm xong thì Cường lấy từ túi ra hai cái túi trong suốt, một túi là chứa một cái sịp hình chữ nhật sạch màu đỏ, cho mấy con thắng lau người, túi còn lại là hai cái sịp màu trắng có dính màu vàng lại mang mùi nước đái, cho bọn thua lau người. Cả bọn vừa lau mà lại nứng không tả nổi.

"Ba đứa bây tự nhét vào người đi."

Cường chỉ ba cái sịp rồi chỉ Nhân, Jack cùng Sam. Giờ Nhân đã hiểu, không phải tháo chuỗi ra là đít tụi nó được nghỉ ngơi mà là để có chỗ trống nhét sịp vào, cái sịp gói lại thành một cục vải, sẽ khó mà nhét. Sau khi cả bọn lau xong thì ba con chó thắng tự lấy sịp cuốn lại. Jack và Sam lấy hai cái sịp trắng, nhường Nhân cái màu đỏ. Ba cái sịp dùng để lau người nên giờ chúng khá ướt, bọn nô lệ phải vắt lại cho khô, vũ vũ một lát mới vò vò thành một cục nhỏ dài, từ từ mà nhét vào cơ thể. Khác hẳn với cặc giả cứng ngắc có hình thù, đồ chơi bằng vải không định dạng, mềm mềm nên khó vào, chúng phải ngồi một lúc hơi lâu mới đẩu vào hết được. Đẩy xong thì Dương hối chúng, cùng Cường đưa chúng về lại chỗ cắm trại.

Về đến nơi thì khói lửa nướng thịt cũng lên nghi ngút, thấp sáng một vùng. Thiên và Nam đứng lên nhìn Cường cùng Dương dắt sáu con chó trở về. Dương đưa Nhân bò đến lửa trại, cho chân và tay bên phải nó qua một bên kia thanh gỗ, chân tay bên còn lại thì để nguyên bên ngoài, giống như tư thế nó ôm lấy gỗ vậy, bởi ở tư thế không quỳ thẳng tay mà bằng cẳng tay, con cặc nó đã sắp chạm vào khúc gỗ, ba con Jack, Bordy với Tucker cũng làm tương tự, hai con Sam và Duke bị bỏ ra phía ngoài.  Nam từ trong mỗi ba lô của mỗi con lấy ra một cái tay nghe có kèm bịt mắt, có mốc nối với cái khóa xương, đeo cho cả sáu con. Khi đeo tai nghe vào, nó sẽ tự phát sóng âm khiên tai chả sáu nô lệ bị ù, không nghe được gì, giống như mất đi thính giác, khi mở ra thì sẽ hết, không có tác dụng phụ, làm cách này để chúng không nghe được xung quanh. Đút ống hút vào cái lỗ nhỏ giữa thanh xương, cho bọn nô lệ ăn lấy sức.

Chuẩn bị xong, Nam ngồi lên Tucker, còn Thiên thì ngồi lên Bordy, Cường ngồi lên Jack còn Dương tất nhiên là ngồi trên lưng Nhân. Con heo đã chín từ lúc nào, giờ chỉ hơ hơ lửa để nó vàng lớp da bên ngoài, để nao giòn hơn mà thôi. Tay nghề Nam vẫn như trước, nấu ăn vẫn ổn như thế, cộng thêm tài săn của Thiên, đi đến đây quả không cần mang đồ ăn cũng không sợ chết đói.

"Con này là mày mới nhận gần đây à?"

Nam nheo mắt nhìn Jack, phải nói gặp Jack cũng là mới đây, tính từ ngày lên biệt thự đến giờ nhỉ. Sở thích thằng Cường khá lạ, cứ thích bao bộc nô lệ của nó nên đôi lúc nhìn đứa nào cũng như đứa nào, mà quan sát kĩ sẽ có vài điểm khác biệt rõ ràng. Jack này hẳn lai lịch cũng không tầm thường, Nam đoán.

Cường cười cười, xoa đầu Jack. Anh xé hẳn một miếng thịt trên con heo đã chín vàng, mùi thơm nó bay ra riêng một vùng. Mũi của tụi nô lệ cũng ngửi được đấy chứ, thay vì cùng ngồi ăn thịt heo thơm ngon thì chúng phải uống cái chất dinh dưỡng sền sệt, chúng nào dám bất mãn, chỉ thầm nuốt nước bọt một chút. Cường xé một lớp da nhỏ rồi để trước mũi Jack, ngửi lấy mùi cũng được mà.

"Mày biết Hạ không?"

Nam gật đầu.

Hạ là một nữ doanh nhân thành đạt, chỉ vừa mới qua 30 nhưng đã có doanh nghiệp cho riêng mình, quy mô thuộc loại trưng bình - lớn, Nam từng làm việc với cô ta mấy lần nên cũng biết sơ lược. Có gia thế vững chắc, ba chị em đều thành đạt, Hạ đứng thứ hai, cha mẹ cũng là những người máu mặt, có tiếng nói trong xã hội. Bề nổi của gia tộc này là kinh doanh, nhưng bề chìm thì đây cũng là những tay chơi bạo dâm thứ thật, mạnh bạo cùng tàn nhẫn.

"Đây là chồng ả." - Cường vỗ bôm bốp vào đít Jack khiến con chó da run lên.

Nam có phần ngạc nhiên, không phải vì Jack là chồng của Hạ, mà bởi vì Hạ đưa chồng mình cho Cường giữ. Đúng là lạ thật, Hạ có tính bạo thì người trong ngành đều biết được, chồng Hạ là nô lệ của Hạ cũng không mấy ngạc nhiên, nhưng mà Hạ chiếm hữu như thế, giờ lại nghĩ thoáng đến vậy, cũng là thay đổi lớn.

"Ả ta với tao có một dự án xây dựng đảo cho bọn nô lệ đem đi buôn kéo dài năm năm. Mà cái này phần lớn là tao rót vốn, tao mới thêm điều kiện là đưa tao một thứ làm tin, duy trì hữu nghị. Ả ta mới đưa thằng chồng nô lệ ả cho tao, nắm cán chồng ả xem như tao có 50% tài sản của ả, một thứ đầy niềm tin."

Cường lại vỗ đít Jack mấy cái.

"Tao cũng chấm thằng này lâu rồi, tại giờ có cơ hội thì đớp, dù sao vợ nó cũng chủ động tặng tao. Mà ả ta có phải có riêng thằng này đâu, ả có một đám nô lệ, nhưng chỉ có thần này là kết hôn với ả, xem ra làm kiểu như đối phá cha mẹ."

"Đơn giản thế cơ à?"

Dương xoa xoa cái đầu trọc lóc của Nhân rồi hỏi

"Đâu, tao với ả cũng lập vài cái linh tinh. Trao đổi nô lệ qua lại tạo mới mẻ, với cũng cho Jack về ở với ả vào mấy dịp họp gia đình."

Nói xong Cường lại cười khà khà, cả bốn người bất đầu chuyển chủ đề khác mà nói. Khi đến lúc tàn, lửa trại đã tất lịm, Thiên cùng Nam vào một liều, Cường vào một liều, Dương lấy một miếng bạc cao su trải lên nền đất, bảo Duke, Bordy cùng Tucker nằm lên. Anh lấy dây nối vào vòng cổ chúng rồi nối vơia ba cái cộc đã đóng sẵn, lùa ba con còn lại vào trong lều cuối cùng rồi cũng cũng về chỗ của mình.

Giữa đêm, Nam từ trong lều đi ra, mang theo ba cái chăn lớn, xoa thân thể đang run vì lạnh của ba con chó, Nam đắp chăn cho chúng, xoa đầu.

"Ngủ ngon mấy bé."

Khuôn mặt nhăn nhó của ba con chó dần dãn ra, vẻ yên bình có lại trên khuôn mặt chúng, sự run rẩy cũng giảm hẳn. Nam xoa xoa mũi rồi trở lại liều.

Đêm ấy, vầng trăng trên bầu trời rất sáng, không một áng mây đen.

Mục Lục

MỤC LỤC [30/10/2018 - 01/12/2021] Hợp đồng Bạo dâm  Chương 1 - Làm quen Chương 2 - Ngày đầu gặp mặt  Chương 3 - Hình thức  Chương 4 - Khóa c...