Chủ Nhật, 27 tháng 1, 2019

Chương 19 - Quen thuộc

Qua hơn một tuần, việc ỉa đái của nó đã đi theo quy luật rõ rệt. Vào ngày thứ tám, cậu chủ quyết định tháo đai trinh tiết ra. Sau khi tháo, nó tưởng nó sẽ trở lại như bình thường mà thoải mái ỉa đái, nhưng không. Toàn bộ cơ thể nó đã được dạy một cách bài bản. Chỉ khi nào đến giờ đã định, nó mởi xả ra. Nó ban đầu là nhục nhã, sau lấy làm tự nhiên.

Nhìn thấu biểu hiện của nó, cậu chủ hài lòng.

"Vì việc ỉa đái của con đã theo quy luật, giờ cậu sẽ tập đến việc ăn uống."

Nó bổng dưng có dự cảm không lành.

"Cậu sẽ thu gọn bữa ăn của con đơn giản là thức ăn chó, nước và sữa."

Vừa nghe xong, nó cảm thấy bản thân mình hơi run rẩy. Đúng là nó đã cư xử như chó, có ăn thức ăn pha với thức ăn chó nhưng chưa từng ăn thức ăn chó hoàn toàn. Khi cậu chủ nói thế này, tức là nó sẽ phải ăn thức ăn chó từ đây về sau. Từ biệt những món ăn con người.

Sau khi nó vệ sinh thân thể xong, nó bò đến phòng bếp theo cậu. Trước mặt nó vẫn là cái thố cho chó ăn, nhưng bên trong không còn cơm nữa, mà ngóng toàn là thức ăn cho chó. Bên cạnh đó là sữa và nước lạnh.

Thố nước lạnh kia bốc mùi khai nồng nặc quen thuộc, vì thế nên nó nhận ra đó chính là nước đái của cậu.

Thức ăn chó trước mặt, nó ngập ngừng không muốn tiếp nhận. Nhưng dưới cái nhìn tàn ác của cậu chủ, nó đành cặm cụi ăn. Cúi người xuống, lấy răn cắn thức ăn rồi đưa nó vào trong miệng. Ăn từ từ, vì là thức ăn cho chó, nên tương đối khô, nó đành phải liếm chút sữa để dễ nuốt. Nó ăn rừng chhút từng chút, tuy bên ngoài nghe lệnh, nhưng bên trong lại chống đối, nó không muốn ăn như thế. Nhưng con cặc sau khi được tháo đai thì lại cứng ngắc, dựng thẳng và thậm chí đã chảy nước nhờn.

Thứ Bảy, 26 tháng 1, 2019

Chương 18 - Quyền vệ sinh

Vào lúc bốn giờ sáng, nó được cậu đánh thức. Qua hơn hai ngày, nó dần dần làm quen với cái đai trinh tiết ở giữa hai chân. Lúc đái tuy vẫn buốt đầu cặc nhưng dần dần đã thoải mái hơn nhiều, xem ống thông tiểu như là một ống tiểu bình thường. Thời gian đái cũng đã dần theo quy định đặt ra, tới giờ đó thì tự khắc nó sẽ mắc đái, còn không thì không vó gì cả. Lỗ đít nó cũng làm quen với việc có đồ bịt ngày đêm, tới giờ mới ỉa. Ỉa, đái là quyền tự do của con người, nhưng giờ nó là chó, nên nó mất cái quyền đó, nó chỉ ỉa đái được khi chủ nó cho phép.

Nó quen luôn việc phải cúi sát xuống khi đái, tránh để nước đái bắn ra ngoài làm dơ xung quanh. Tuy nhiên, đôi lúc nó lại đưa tay sờ xuống háng mình. Khi sờ không thấy vật đáng lẽ nên có ở đó thì nó mới nhớ ra. Bản thân nó đã mang đai trinh tiết mất rồi, con cặc bị ép sát vào háng nó mất rồi. Nó nhớ lúc trước, khi nó chưa chơi trò này, con cặc của nó có thể thoải mái cương cứng, muốn gì được đó, thoải mái mà đái. Nhưng giờ thì không còn nữa. Nó giờ chỉ là một con chó có cái háng mang đai kim loại. Cái đai kim loại áp sát vào. Khiến cho chỗ đó như là bị thiến, trống trơn không có gì. Nó nghĩ đến tương lai, nếu một mai nó bị thiến, có lẽ cũng như thế này chăng. Nhưng, nó vẫn không muốn chơi đến mức độ ấy, nó muốn làm một con chó có cặc dái nứng khi chủ đánh đập.

Nếu là một con chó, ít nhất nó vẫn có một cái lỗ đít muốn ỉa đâu thì ỉa. Nhưng nó thì không. Lỗ đít nó luôn bị nhét đầy, không thể đẩy ra. Cái thứ trong đó cứ đâm và nhú trong nó mỗi bước nó bò. Bò bốn chân như chó, sủa như chó, đái như chó, ăn như chó nhưng lại không được có quyền tự do như chó. Rõ là nó thua cả một loài súc vật.

Hôm đầu mang, chưa đến giờ là nó đã mắc đái, mắc ỉa. Khi cậu chủ về, nó van xin đủ kiểu như chả được quyền lợi gì cả, mà còn phải ăn roi. Ngay vừa lúc mở, toàn bộ những thứ ô uế tràn ra. Nó chảy nước mắt sung sướng vì được xả. Nhưng sau đó, nó lại nhận một trận roi vì không có tính kiên nhẫn. Tiếp theo sau, dần dàn nó hiểu, nó phải kiên nhẫn, nếu không, nó sẽ bị đánh, hoặc đơn giản hơn, là chủ nhân ghét bỏ nó.

Dần dàn nó biết, là chó hay thua cả chó gì cũng được, chỉ cần phục vụ chủ hài lòng.

Thứ Ba, 22 tháng 1, 2019

Chương 17 - Thực thi

Sau khi giảng giải xong, cậu bảo nó ưỡn người ra. Nhìn con cặc in vết roi cũng nó mà cười. Cậu lấy khóa trinh tiết từ trên bàn đến trước nó. Cái khóa này nhìn sơ thì là một cái đai kim loại, phía trước có một cái khóa, ở giữa khoảng không thì có một cái đai, cố định một cái cặc giả.

Đeo vòng đai quanh eo nó, cậu đưa con cặc nó vào cái lỗ nhỏ ở đằng sau miếng kim loại che háng, ở đó có một ống thông cặc, ống thông đấy trực tiếp đâm vào đầu khấc nó. Đầu còn lại thì đưa ngược mặt kim loại, tựa như một ống dẫn nước. Con cặc giả được thoa bôi trơn đẩy vào đít nó, cố định lại đó là một cái đai.

Nhìn đến hiện tại, con cặc nó hoàn toàn bị bao bởi đai kim loại, lỗ đít thì ôm chặt com cặc giả. Cậu đeo ổ khóa cố định đai quanh eo nó, khóa luôn tấm kim loại phía trước, bịt lại lỗ chảy nước ra. Nhìn xem, bây giờ nó thật quái dị. Con cặc cương cứng bị thông lỗ cùng hai quả trứng dái đã ép sát vào háng. Nhìn giữa hán nó trống trơn, chả khác nào đã bị thiến. Vì cặc bị uốn cong, nên khi đái, để nước chảy ra, nó chắc hẳn phải cuối người xuống mà đái. Vậy là, không phải bị thiến nữa, mà con cặc của nó hẳn đã biến thành một cái lỗ lồn mất rồi.

Hiện tại đã là 7 giờ sáng, tức đã qua lần đái đầu tiên của nó. Khi vừa đeo cái khóa vào, nó bỗng mắc đái, nó cầu xin, nhưng xui thay, cậu không còn mềm lòng với nó. Nó đành phải đau đớn mà nhị xuống cơn mắc đái, đợi đến 4 giờ chiều.

Mắt nó bị bịt lại, tay chân trói chặt, được đưa đến giữa nhà. Đèn trong nhà tắt, nó cảm nhận được, rồi cậu của nó, rời đi sau đấy.

Trong cái tối tăm ấy, nó cảm nhận được sự ngứa ngáy của con cặc. Cặc nó bị uốn cong rất khó chịu, nhưng một phần cũng rất ngứa ngáy. Cặc nó đang nứng nên rất muốn thẳng, nhưng giờ không thể, lại càng thêm đau. Cái lỗ đít bị đâm, nó ưỡn đít qua lại để con cặc giả có thể đi đến các ngóc ngách trong đít nó. Chưa đầy một tháng mà cậu đã khiến nó trở nên dâm đãng thế này. Chưa đầy một tháng mà, cậu đã huấn luyện một con người trở thành con chó cái động dục.

Chương 16 - Thời khắc đại tiện

Thời gian trôi qua, nó ở trong tư thế cố định như vậy. Cái bứng vì bị đâm đít và trói chặt cứ làm nó rạo rực. Nó cảm nhận được cái kẹp nặng trĩu đang kéo đầu vú cương cứ của nó thòng xuống. Cặc thật đang bị khóa, cặc giả lại không thương tình, liên tục ra vào trong đít nó, tạo ra một trạng thái nứng tình cực độ. Miệng nó không được che đậy nên phát ra tiếng rên rỉ. Mỗi lần nó tốn sức rên rỉ thì nó phải mở rộng miệng ra, cố lấy thêm khỉ thỏ để không bị nghẹt.

Nó cảm nhận được đèn trong nhà lần lượt bị tắt rồi bật sáng, cách nhau một khoảng thời gian. Khi đèn được bậc sáng, con cặc nó đã giật trong khóa cu, nó run cả người. Tiếng bước chân đến gần nó hơn, nó biết đấy là cậu chủ của nó.

"Gâu ..ư ... gâu."

Nó sủa khi cậu càng đến gần, như con chó nghênh tiếp chủ nhân. Nhưng do nó đang bị đâm đít, nên tiếng sủa của nó lại pha thêm vài tiếng rên rỉ gợi tình, y hệt con chó cái động dục.

Chủ nó cười với nó, vỗ vỗ cái mặt mê tình của nó. Tiếp theo, chủ đưa nó khỏi những thứ cố giữ kia. Nó đuối sức, nằm mệt nhoài trên sàn. Nó thiếp đi từ lúc nào không hay.

Khi nó thức dậy một lần nữa, nó phát hiện bản thân đã được đem vào lồng. Cảm thấy dưới đít hơi ướt ướt, nó nhìn cuống thì thấy ngay một bãi chất lỏng màu vàng. Nó nghĩ, chắc do bản thân nó quá mệt, nên đã không tự chủ, đái dầm trong đêm không hay biết. Sợ chủ nhân sẽ trừng phạt nó nữa, nên nó nhanh chóng lấy lưỡi mình liếm liếm chất lỏng ấy.

Nhưng việc làm của nó sao qua nổi chủ nhân. Chủ nó đi vào, thấy hành động này, liền cười cười, mở lồng cho nó bò ra. Cầm sợi dây ở vòng cổ của nó, dặt nó tới căn phòng tình thú.

"Quỳ thẳng người, đưa hai tay ra sau đầu."

Theo lệnh của chủ nhân, nó nhanh chóng đưa hai tay ra sau cái đầu trọc của mình.

"Bởi vì con đang dần trở thành chó, nên tư tưởng ngày càng mất đi tư cách con người. Bộ phận đại tiện trong vô tình con sẽ không khống chế được mà thải ra những chất dơ bẩn."

Chủ nó ngừng một lát. Tháo khóa cặc cho nó, rồi cầm một cái roi. Quất vào con cặc hư hỏng, vừa mới ra khỏi khóa đã nứng của nó.

"Cậu sẽ huấn luyện con cách đái ỉa có bài bản."

Cậu chủ nó tiếp tục quất roi vào con cặc nó. Nó khum người lại, nhưng nhanh chóng bị cậu chủ bảo thẳng người. Con cặc hứng chịu hai vết roi vẫn không khuất phục.

"Từ nay, ba thời điểm này, cậu sẽ cho con đại tiện chính là 6 giờ sáng, 4 giờ chiều và 7 giờ tối."

Cậu tiếp tục quất roi. Nó rên ư ử, chảy nước mặt vì đau nhưng không dám phản kháng.

"Những giờ khác, nếu con có mắc đi, thì cậu vẫn sẽ không cho. Cậu sẽ tập dàn cho con thích nghi được quy luật này. Đến lúc mà cơ thể con chỉ khi đến ba thời khắc này mới đại tiện được thì mới thôi."

Nói rồi, cậu quất liên tiếp ba roi vào cặc nó cũng như hai buồi dái, như để nó ghi nhớ kĩ lời dạy của cậu, như nhớ kĩ cơn đau mà roi đem lại cho cặc dái nó.

Chủ Nhật, 23 tháng 12, 2018

Chương 15 - Quỳ gối

Đến trước cửa nhà, nó tự biến thân phận mà quỳ xuống. Nhà cậu chủ có cổng lớn bằng gỗ, cơ bản bên ngoài không nhìn thấy được bên trong, nên nó cũng không đặt nặng tâm lý.

Sau đó, cậu chủ mở cửa. Nó bò vào.

"Bây giờ, tuy con được xả nước nhưng vẫn phải phạt, do chưa đến thời hạn lại cầu xin."

Thế rồi cậu chủ chỉ đến một góc tường. Nó bò tới. Lúc này, nó thấy được, tại một là một thanh sắt dài, có hai cái còng đính ở dưới sàn, một trụ sắt khác dính chặt vào phần giữa, đưa thẳng lên, có chiếc vòng ở đỉnh đầu sắc đó. Ở trên trụ ấy, có hai chiếc còng sắc màu đen. Nó chú ý đến ở điểm giữa thanh sắc trên sàn, là một cặc giả có kích thước vừa, được nối dây bên trong thanh.

"Quỳ vào chỗ này."

Cậu chủ mở khóa hai vòng sắt trên sàn rồi cổ chân nó vào. Nó thẳng người. Cậu chủ đeo vòng sắc trên đỉnh trụ vào cổ nó, hai tay nó được cố định ra sau, đeo vòng sắt vào. Bây giờ, cả người nó như được hai thanh sắt cố định ở vị trí quỳ này, không nhúc nhích gì được. Cặc giả ở trung tâm thanh sắt đâm vào đít nó, do có bôi trơn ở đỉnh cặc giả nhưng vẫn rất đau. Nó chảy nước mắt.

Cậu chủ đeo lên ngực nó hai cái kẹp vú có thêm quả tạ nhỏ, làm cho nó đau buốt. Lúc này, cặc giả bật điện, bắt đầu đẩy ra vào trong đít nó. Nó rên ư ử. Tiếp đấy, nó được đeo một trùm đầu bằng da. Khi đeo vào, khoảng tối bao trùm lấy nó. Có điểm kỳ quái là, chỗ lỗ thở của lỗ mũi đều bị bịt lại. Tức bây giờ, nó chỉ thở được bằng lỗ nhỏ ở miệng. Nó vừa rên vừa cố gắng thở, cơ ngực căng cứng, có vẻ nó đang hoảng hốt. Cậu chủ nó, lại vô cùng hài lòng.

Thứ Ba, 18 tháng 12, 2018

Chương 14 - Lo sợ

Dòng nước đang chảy ra thì nó nghe thấy tiếng bước chân, nó vội ẩn người xuống bụi cây. Con cặc của nó vì điều đó mà sợ đến teo lại, ngưng đái. Chiếc quần màu trắng ước nhẹp dòng chất lỏng màu vàng tanh khai dính chật vào người nó.

Thì ra lũ người đó đến tìm đồng hồ bị mất, nó nghe được như thế. Nó ở trong bụi rậm, sợ hãi họ nhìn thấy bộ dạng nó bây giờ, sẽ nghĩ nó biến thái, sẽ bắt nó đi mất. Nó sợ hãi. Một người đến gần bụi râ.j, nó run rẩy, nó khom người xuống trốn, nó không muốn bị nhìn thấy trong tình cảnh này chút nào. Nó càng sợ, tim càng đập, kẻ kia càng lại gần. Đến một lúc, kẻ đó dừng lại, rồi đi qua chỗ khác. Nó đứng cả tim, nó run rẩy. Nhìn xuống đủng quần, nó nhận ra, dòng nước đái lại chảy. Đúng với nghĩa đen, nó đã sợ đến đái trong quần. Do nó đang khom người xuống, nước đái xả ra, xuyên qua quần, đái lên người nó, lên mặt nó và có dính lên đầu nó. Nó nhận ra, thì ra nó sợ bị phát hiện đến thế, nó sợ đến độ tắm trong nước đái của mình.

Khi những người đó rời khỏi, nó mới đứng lên khỏi bụi cây, nó cảm nhận được, toàn thân nó đã ướt đầy nước đái. Và đến một lúc lâu sau, nó mới có thể ngừng đài được. Thì ra nó đã nhịn đái nhiều đến vậy, chính nó cũng ngạc nhiên.

Ngạc nhiên liên tiêp đến với nó, hết ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác. Nó cảm thấy đua bụng, nó nhớ về viên thuốc mà chủ đưa cho nó uống. Nó bỗng hoảng hốt, nhưng chưa kịp nghĩa xong. Sau đít nó đã nhày nhày ướt ướt, nó biết đó là thứ gì. Nó ngửi được mùi, nó cảm nhận được, và nó nhìn thấy dấu vết. Lần này, nó khuỵu xuống thật sự, nó đã khóc, nó khóc rất nhiều. Nó - một con chó, hôm nay không những đái trong quần mà còn ỉa trong quần, thật đúng là lập được chiến công. Nhưng với thân phận là con người, đây là mộ cú sốc lớn, nó đã không thể điều khiển nhu cầu sinh lý của nó, trở thành một con chó không biết xấu hổ.

Tiếp theo, đống cứt ấy cùng nước tiểu in dấu qua chiếc quần trắng của nó. Nó phải trốn liên tục, nó sợ người khác nhìn thấy nó. Thế là cả buổi chiều tối đó, nó sợ hãi, núp trong bụi cây. Đến tận lúc mặt trăng tỉa sáng trên trời, một bàn chân đi đến bên nó.

"Chó, ngẩng lên."

Nó ngước mặt lên nhìn người phát ra giọng nói đó, không ai khác, chính là chủ nhân của nó. Bộ dáng nó bây giờ rất thảm, cả người đầy mùi khai, quần lại đầy vết ố màu vàng, sau đít lại dính đầy cứt, thật thảm hại, thật dơ bẩn.

"Đứng lên."

Nó nghe theo lời cậu, đứng thẳng người. Cậu chủ lấy chìa khóa, mở khóa thắt lưng quần cho nó.

"Bây giờ con có hai lựa chọn. Sủa một tiếng là mặc thế này đi về, sủa hai tiếng là ở trần đi về."

"Gâu gâu."

Nó đâu có điên mà chọn vế một, nó không thể đi về với bộ dạng này được, nó thật sự sợ hãi. Còn vế sau, cũng rất nguy hiển, lỡ ai thấy nó thì sao, nhưng, vẫn đỡ hơn vế một, nó hy vọng đây đã tối, sẽ không ai nhìn.

Nó được lệnh, chạy vội ra bờ sông, rửa sạch đóng ô uế. Nó quăng bỏ bộ đồ vào sọt rác nhỏ, rồi trần truồng đi đến chỗ cậu nó. Thoát khỏi bộ đồ đó, nó mới cảm thấy thoải mái, nó sợ hãi cảm giác mặc đồ chỉ toàn thứ dơ dáy, thà nó ở trần như một con chó còn hơn.

Con chó được cậu chủ nó khóa cặc lại, cái khóa kim loại lần này nhỏ hơn cái bấy lâu nó mang một chút, nhưng vẫn vừa với nó, không quá khít. Cậu chủ nó lại kẹp hai vú nó bằng kẹp sắt, nó đau đớt nhưng chả dám phản kháng, nó chỉ hơi run người. Rồi nó trần truồng, leo lên xe cậu chủ, chủ nó trở nó về.

Trên đường về, nó trần như nhộng, ngồi ở yên sau. Nó sợ người ta thấy đến độ cặc nó chảy nước trong khóa, vú nó cứng ngắc, cả người thì lạnh phát run. Nó cầu mong rằng, nơi đây vắng vẻ, không bóng ai, để nó có thể an toàn, không ai biết nó biến bản thân thành con chó, phục vụ dưới háng đàn ông.

Chương 13 - Giữa bãi hoang

Trên chiếc xe mô-tô, một nam thanh niên mặc quần tây trắng, ôm vào người lái. Nhìn chăm chú, ta sẽ thấy, chiếc quần tây ấy ôm sát vào nam thanh niên, giữa đủng quần cậu ta, dường như có gì đó nhô lên.

"Xuống."

Nó nghe theo lời cậu chủ, rời khỏi xe. Lúc này, nó lấy mắt kính ra, thì phát hiện đây là một nơi đất trống, mọc đầy cỏ dại, cây dại, kề bên là một con sông. Hẳn đây cách thành phố rất xa, nó cũng chưa từng đi đến nơi đây.

"Uống."

Cậu chủ đưa nó một viên thuốc màu trắng, ép nó uống. Tiếp đó, đẩy vào miệng nó thêm hai chai nước. Con cặc đang mắc đái, mà hết chai này đến chai khác thì làm sao nó chịu nổi. Nhưng nó đành phải uống, đây là lệnh của chủ nó mà.

"Bây giờ là 6 giờ chiều, sau 5 tiếng nữa cậu sẽ quay lại, tức 11 giờ, ngoan ngoãn ở đây."

Nghe xong lời nói đó, nó hoảng sợ, con cặc nó mắc đái, nhú cứng trong quần.

"Ưmm..con...con...muốn...đái...ạ!"

"Trong khoảng thời gian đó, làm gì thì tùy con. Cậu đi."

Mặc kệ câu van xin của nó, cậu chủ lên xe, phóng một mạch đã mất tích, bỏ lại nó một mình nơi vắng vẻ.

Dù đã là 6 giờ chiều, nhưng nơi này lại vắng, không có xe qua lại hay ngôi nhà nào, tức là đây không phải gần đường đi vào thành phố, nó dường như tách hẳn nơi đâu. Nhìn lại bộ dáng nó xem. Hiện tại, nó mặc chiếc quần có thắc lưng bị khóa, con cặc nó thì cứng ngắc, nhu nhú một cục trong chiếc quần, cổ thì vẫn còn đeo vòng, tóc, lông mày bị cạo sạch, nó chả thể đi ra đường lớn với tình hình này. Với lại, từ ngày làm chó cho chủ nó, toàn bộ giấy tờ chứng minh, thẻ, quần áo này nọ đều bị tịch thu hết, lỡ như tìm người giúp, thế nào cũng bị nghi ngờ, xa lánh, thậm chí là báo cảnh sát.

Cơn mắc đái nó lại xuất hiện, thúc giục nó đái. Con cặc nó như muốn xé quần vươn ra. Con người trưởng thành có cái hay, họ luôn có nhận thức rằng, cái gì nên cái gì không, và tất nhiên, họ sẽ không đái trong quần. Nó cũng vậy, nó cũng là con người, nó không thể làm chuyện như vậy. Con cặc nó dù có mắc đái, nhưng chả thể nào làm chuyện đó được.

Nó biết mục đích của chủ nó cho nó mặc quần tây có khóa này là để nó đái trong quần, cho nó nhận thức thân phận nó. Nhưng hiện tại, trí não nó đang ngăn cản nó không được làm vậy. Nó đau đớn vì cơn nhịn. Nó tiến gần lại chỗ bụi cây gần bờ sông, nó sợ người khác nhìn thấy nó. Lúc này, nó phải lựa chọn giữa việc có thể đái và giữ tự trọng.

"Mày là chó, mày là chó, mày mắc đái, mày có thể đái trong quần, vì mày là chó."

Nó tự thuyết phục bản thân nó như thế. Hiện tại, nó đã quá mắc đái, như cầu sinh lý cần được giải quyết, nó không thể vì những thứ tự trọng không ăn được mà tự làm khổ chính nó. Nó tự nhận thức nó là chó, để nó thoái mái mà đái ra.

Sau bao lần tự nói, nó đã đái được. Dòng nước đái vàng khè thoát khỏi cọ cặc nó, đái vào lớp quần màu trắng của nó. Ní cảm nhận được, bên trong háng nó, đùi nó đang có dòng nước ấm chảy, dòng nước ấy lại đái xuyên qua quần nó, nó ngửi thấy mùi khai của chính mình. Cái quần màu trắng dần dần ước nhẹp và ố vàng. Nước mắt nó chảy ra, đây là nước mắt sinh lý, nhưng nó biết, nó đã từ bỏ thân phận làm người của nó, chịu khuất phục, trở thành một con chó không có lòng tự trọng.

Mục Lục

MỤC LỤC [30/10/2018 - 01/12/2021] Hợp đồng Bạo dâm  Chương 1 - Làm quen Chương 2 - Ngày đầu gặp mặt  Chương 3 - Hình thức  Chương 4 - Khóa c...