Thứ Hai, 27 tháng 5, 2019

Chương 67 - Ngày 8 ~ Người cũ

Sáng hôm sau, Dương rời nơi đó, bỏ Nhân ở lại, lên xe và bảo tài xế đưa về biệt thự. Cái sớm của Buôn Ma Thuột rất đẹp, những tầng sương phỉ lớp trên những ngọn đồi, mặt trời chưa ló dạng vẫn giữ được vẻ tối huyền ảo cùng những giọt nước đọng lại trên lá sau cơn mưa khuya. Cơn lạnh giá bao phủ cả vùng đất này, mọi thứ vừa trong lành lại nguyên sơ, nhìn có vẻ vắng vẻ nhưng lại hay, không quad nhiều người, không quá ồn ào. Đên nơi, Dương xuống xe, đi vào bên trong thì thấy Cường đang xem tivi tại phòng khách, Cường thấy Dương thì ngoắc lại, có vẻ có việc gì đó.

"Chó của mày đâu rồi?"

Cường không nhìn thấy Nhân nên thắc mắc, thằng Dương không phải đi đâu cũng kè kè con chó của nó theo sao, sợ người ta ăn thịt chó nó không bằng.

"Tao thả nó đi rồi."

Dương trả lời thản nhiên, ngồi tựa xuống ghế, dáng vẻ rất hưởng thụ. Cường nghe vậy mới cười cười, bảo rằng Dương xạo, Dương có bao giờ tha cho chó nào đâu, không chơi người ta mất nửa cái mạng đã là hay lắm rồi.

"Ừ thì chuẩn bị cho việc thả nó về."

"Đi phục hồi cho nó?"

"Ừ"

Trong nhóm chơi, có Tân là bác sĩ, thế là có số vốn ủng hộ từ bạn bè. tân quyết định mở vài thứ linh tinh để chơi BDSM, trong đó có một nơi được đặt ở một vai chỗ gọi là Trung Tâm Phục Hồi Nô Lệ. Nơi này thường là trá hình của những quán bar nằm trong thành phố, nó được đặt dưới lòng đất quán bar, một trung tâm đúng nghĩa. Trung tâm này là nơi phục hồi các chức năng của Slave sau khi bị Boss hủy hoại, tất nhiên, có những cái phục hồi được như tóc, lông, xương,... Nhưng có những cái thì không như tẩy não, phẩy thuật bao tử,... Bởi vì Dương và Nhân là quan hệ chủ tớ trên hợp đồng, có những điều khoản ràng buộc, nhất là thời gian thực hiện hợp đồng, khi thời gian đã tới, Dương phải đảm bảo cho cuộc sống bình thường trở lại của Nhân. Đầu tiên, Dương đưa Nhân đến trung tâm, là để hồi phục lại lông, tóc của Nhân. Nhân viên tại đây dùng kim đâm vào vú của Nhân, mỗi bên bốn cái, rồi dùng mười cây kim khác đâm vào đầu khấc của Nhân. Việc đâm thế này là để giữ Nhân luôn nứng trong các ngày tới, và để kết hợp với thuốc, bởi thuốc bôi trên người Nhân sẽ có thời gian rất lâu mới tác dụng, cần thuốc kích dục đẩy mạnh ngấm vào cơ thể, sau khi thuốc kích dục tan đi và hết, lông tóc Nhân sẽ bắt đức mọc lại. Thoa thuốc này lên da rất là ngứa nên họ quấn Nhân lại bằng bao trong suốt kín rồi bỏ vào một bao bằng da, tất nhiên là họ sẽ liên tục tiêm thuốc tê cho Nhân, lẫn thuốc mê, khiến Nhân luôn mê man, không chống cự gì cả. Họ tiêm thêm chất làm những cơ quan thải của Nhân ngưng trệ, việc này giữ cho cơ thể Nhân luôn ở mức ổn định có thể trao đổi và ngấn thuốc nhanh hơn. Để làm được việc này thì Dương đã tháo khóa cặc của Nhân ra, nhưng bù lại đã đeo cho Nhân tạ trứng, con cặc của Nhân bị đâm nhiều kim ở đầu nên hơi xìu, dù chủ thể không đau nhưng tại nơi đó, cơ quan vẫn đau lắm. Nói chung thì, Dương không hề tàn phá gì Nhân ngoại trừ việc cạo sạch lông tóc Nhân mà thôi, nên việc hồi phục chả có khó khăn gì, thời gian cần là một ngày, Dương để Nhân ở đó rồi rời đi.

"Mày để nó chạy dễ dàng vậy à?"

Theo Cường nhớ, có lẽ đây là chú chó ít bị tổn thương nhất của Dương, đa số chó qua tay Dương thì đều sống dở chết dở, mà lần này, con này dường như nguyên vẹn, thậm chí có thể trở lại cuộc sống bình thường, Cường cười ha hả.

"Nó chạy không thoát, nhưng không bắt bây giờ."

Nhìn Dương có vẻ gì đó m, hẳn đang tính toán dữ lắm, rất nghiêm túc, Cường thấy thế liền khui chai rượu mới lấy ở kệ tủ. Nam mặc bộ đồng phục mà xanh lá đi từ bên ngoài vào, thấy thế liền ngăn lại.

"Má mày, cái chai đó tao ủ biết bao lâu biết không hả?"

Thằng Cương mặc kệ Nam, vẫn cứ rót rượu vào các ly trên bàn.

"Ông Thiên bảo tụi tao thoải mái thì thoải mái thôi."

Nam nghe tới Thiên thì hết nói nữa, chỉ biết hừ hừ ngồi xuống ghế tựa. Tính ra cả người Nam đều nhức mỏi vì bị Thiên hành những ngày qua, nhưng lại sướng, chơi với Thiên là đã nhất, Nam nghĩ vậy.

"Mày mặc có bộ đồ từ hôm bữa tới giờ à?"

Trên người Nam vẫn là bộ đồng phục cảnh sát, chả khác gì ba ngày trước. Nam cầm lu rượu lên uống.

"Không, mỗi ngày ảnh đều thay cho tao."

Từ "ảnh" trong câu của Nam, cả Dương và Cường đều biết ám chỉ ai, đúng là được người yêu chăm đến từng cọng tóc kẽ răng. Nam thì cũng bó tay, bởi Thiên không thay thì anh cũng chả thể tự thay được. Nhìn thật kĩ vào bộ quần áo, ở phần đai lưng có một thắt lưng, nhìn rất bình thường nhưng ở đầu nối thì là một ổ khóa nhỏ, nếu Thiên không dùng chia khóa để mở thì Nam chả thể thay cái quần lẫn áo ra được, mà bộ đồ vốn được thiết kế riêng cho Nam với đường may tỉ mỉ nên mặc rất thoải mái, chả có gì mà không thích cả.

Cường đưa tay xoa lấy đũng quần Nam, thấy cái gì đó lạnh lạnh, haha, Nam cười rồi bảo, cái khóa cặc mà mày cũng không nhận ra à, thằng ngu. Nam được tính là trường hợp đặc biệt trong nhóm bạn của nó, dù Cường vẫn tính, nhưng kể Nam trước. Nam tuy là Slave nhưng anh không phải mang vòng cổ, không phải ở trần và trong truồng, thậm chí là có cuộc sống như các boss khác. Việc này bắt nguồn từ lâu, vốn Nam là dạng linh hoạt, vừa Slave vừa Boss, anh thu nạp nhiều Slave và cũng là Slave của nhiều Boss, anh chơi cực kỳ loạn, và tất nhiên hội bạn luôn bao bọc anh. Nhưng những chuyện này đã chấm dứt khi Nam gặp Thiên, Thiên hoàn toàn biến Nam thành Slave của Thiên, cấm đoán mọi thứ, chấn chỉnh lại Nam, mà Nam là dạng bướng, để ngoan ngoãn như hôm nay thì phải trải qua những chuyện dở khóc dở cười. Nam giờ hưởng thụ đặc ân của Thiên, Thiên cũng vô cùng cưng chiều Nam, nên mọi quyền của Nam dường như vẫn được giữ lại, và tất nhiên dù là Slave, Nam vẫn được các anh em chí cốt là Boss đối xử rất tâm tình, đôi lúc lại khốn nạn vô cùng haha.

"Thằng Tân hôm qua đã giao hàng tới."

Nam nhìn Dương nói, Dương biết Nam nói đến thứ gì, chính là bốn con chó trong bốn cái lồng đen đã được chuẩn bị sẵn. Thời gian có vẻ nhanh, thường thì sẽ tầm hai đến ba tuần, nay thì chưa đến một tuần, có lẽ là định làm gì đó, Dương biết rõ, Tân không bao giờ thay đổi lịch trình, chỉ khi là nghĩ ra trò gì đó mới.

"Thế nó đâu rồi?"

Dương nhìn quanh, không có vẻ gì là thằng Tân ở đây. Cường lắc đầu, bảo Tân đi làm chút chuyện, là chuyện gì, tất cả tự hiểu.

"Theo tao đoán, tụi chó kia nó chưa tẩy não, chỉ mới làm những trò sơ sơ, cơ bản chưa hoàn toàn chỉnh sửa, vậy thì bán thế nào?"

Dương nhìn Cường nói.

"Dạo này thị trường không chuộng kiểu tẩy não lắm, họ thích kiểu đánh vỡ tâm lý, vẫn có ký ức của lúc trước, nhưng hiện tại đã hoàn toàn là nô lệ."

"Bảng giá đáp ứng?"

"Gấp lúc trước rất nhiều lần."

Dương quay sang hỏi Nam, Tân đã làm những gì rồi. Nam uống một tí rượu rồi nói, vú và lưỡi đã bị xỏ khuyên, hai trứng dái bị rạch lấy ra thay bằng hai bi sắt rất nặng, cặc bị xẻ sâu vào đầu khắc và cũng đã xỏ khuyên, đã bị cho ăn cứt mấy ngày qua, giấy tờ còn đủ chưa hủy cái nào.

"Thằng Tân tính toán cái gì mà chơi nhẹ thế?"

"Không rõ, nhưng mà có bàn qua với chồng tao."

Dương à một tiếng, ra Tân với Thiên cùng nhau chơi mấy đứa này, nhưng anh vẫn cảm thấy còn rất nhẹ, nhẹ vô cùng. Dù chúng đã bị thiến, bị xỏ khuyên nhưng anh vẫn chưa thỏa mãn, đáng lẽ chúng phải hứng chịu hơn thế nữa.

"Trong lúc làm, Tân nó không tiêm thuốc tê, mày bảo nó à?"

Cường nhìn Dương hỏi, trường hợp cải tạo như thiến mà không có thuốc tê thì đau thôi rồi, đằng này vừa thiến, xỏ khuyên đủ các thứ. Mà Nam nói lại không hết, sau những trò đó thì lỗ cặc của chúng bị nhét một chất, chất này tồn đọng ở đó, khiến chúng mỗi lần đáu hay bắn tinh đều rất khó khăn cùng đau đớn, đái thì đái không hết, vẫn cứ tồn đọng ở đó mãi, mà miễn có nước cái đó sẽ phình to ra, khiến chúng đau đớn, đây là một dạng chất lỏng, à không, nó giống như thạch, nhìn vô hại nhưng tác dụng là suốt đời, có lấy ra cũng lấy không hết.

"Ừ."

Dương gật đầu, đây là ý anh, bọn chúng phải hứng chịu. Nhân sẽ không biết được, trên chiếc vòng nó đeo có một cái máy ghi hình nhỏ vô cùng sắc nét và bộ định vị rất tinh vi, mọi hành động của nó đều trong tần kiểm soát của Dương, ngày ấy, chính bốn con chó này đã cưỡng hiếp chó của anh, mọi chuyện là té thêm, không nằm trong kế hoạch, anh vô cùng tức giận. Chúng nghĩ chúng làm xong thì sẽ không có gì xảy ra? Chúng nghĩ chó của anh sợ chúng nên sẽ không tố cáo chúng? Không cần thiết Nhân tố cáo, Dương đã nắm chắc trong lòng bàn tay. Mấy thằng này chỉ vừa ra trường bao lâu ý mà, tương lai sáng lạng thế mà, thật tiếc là sẽ không còn sáng được như thế nữa, Dương nghe sơ qua cải tạo, tuy ít nhưng chắc chắn lưu lại thương tích đáng kể, chờ một chút đi coi nào.

Trong lúc Dương đang suy nghĩ thì Nam quay ra hỏi Cường, hai con chó của mày đâu rồi mà sao tao không thấy, bỏ trốn rồi à, Cường cười, chúng trốn được thì đâu phải đợi tới bây giờ, tao đưa chúng một trò chơi ý mà.

Cường thường chơi những trò hành xác kết hợp với huấn luyện cơ thể, nói ví von là gym bạo dâm. Hai con chó cao su đang nằm ngửa trên hai cái ghế nằm, đít và cặc tụi nó được giải phóng, không phải bị che bởi cao su, dái thì bị buột chặt với một đống tạ treo lủng lẳng ở trên, đít thì chuẩn bị hứng lấy con cặc giả có hình dạng là một bàn tay người trưởng thành, rất dài. Chân thì được cố định vào máy đạp đùi ở dưới, hai tay thì buộc chặt với thanh tạ đặt ở đầu. Nhiệm vụ của chúng là phải tập luyện năng cao thể hình. Sợ dây có một đống tạ được nối với máy đạp chân, mỗi lần chúng thu chân về là dây tạ sẽ kéo căng ra, khiến tạ tạo sức nặng mà kéo dái của tụi nó căng ra, và khi chúng dũi chân đạp máy đạp thì mọi thứ trở lại bình thường. Nhưng máy đẩy đâu có nhẹ, mỗi bên chân là 45kg, tức hai bên là 90kg, mỗi lần đẩy lên mà con cặc trong khóa chúng giật giật, dái không bị kéo căng nhưng cặc lại bị giật vì dùng sức nhiều. Thanh tạ ở đầu thì được liên kết với máy địt, chúng dùng sức nâng tạ lên thì máy địt sẽ ra xa, chúng thả tạ xuống thì bàn tay giả sẽ đi thẳng vào thành ruột của tụi nó. Đúng là chúng đã được huấn luyện đến độ lỗ đít rất rộng, nhưng vừa nâng thanh tạ 60kg ở đầu, vừa bị địt thì vẫn là sung sướng mà rung rẩy. Ấy vậy, khi cả hai cơ quan trên kết hợp, đúng là mộ buổi huấn luyện đau đớn lại mang sức khỏe cho nô lệ. À, quên mất một chi tiết quan trọng. Chúng tập luyện nhiều thì sẽ ra mô hôi, bộ đồ cao su này có tính năng đặc biệt, nó sẽ thẩm tháu mồ hôi và truyền vào một ống, dãn ra ngoài. Lợi dụng điều này, Cường cũng mở lớp cao su ở hai đầu vú nô lệ, quấn dây vào hai đầu vú, thông qua ròng rọc nối với cái bình đựng mồ hôi, chúng tiết ra càng nhiều, mồ hôi sẽ chảy vào đó, tạo ra sức nặng, kéo dây qua ròng rọc làm cho vú chúng bị kéo lên, tất nhiên bình sẽ được nối ở bồn thải, thải bớt khi nước bên trong đã đầy. Trong một buổi vậy thôi mà chúng được tập dãn cơ đít, tăng cơ dái, tăng cơ vú, dũi cơ chân, phát triển cơ bắp tay đùi thì đúng là không gì bằng, nô lệ bây giờ đúng là sung sướng rất nhiều. Cường chậc lưỡi, thằng Nam nghe xong mà chề môi.

Thứ Năm, 23 tháng 5, 2019

Chương 66 - Ngày 9 ~ Sinh thái

Nó rời khỏi nhà sàn, tìm kiếm nhà vệ sinh. Nó vào nhà vệ sinh, đi vào một buồng trống, nó cởi quần tây, áo cùng giày ra vì sợ bẩn, nó chừa lại duy nhất đôi vớ và quỳ thẳng người lên, hai tay nó để ra sau đầu, trứng rung của nó đã run mạnh hơn trước, mức độ đã được tăng lên, nó không khóa nhà vệ sinh mà để khép hờ, bởi cậu đã dặn vậy, nó sợ người đi vào sẽ thấy được bên trong nhưng nó càng hứng thú, nó dường như dưỡng được tính cách thích được người khác nhìn mình trần truồng. Trở lại cái ngày nó bị hãm hiếp trong nhà vệ sinh công cộng, nỗi sợ nảy sinh trong nó nhưng len lỏi đó là những vui sướng, khát khao được địt, được chứng minh bản thân là chó. Nó quỳ thẳng người, ưỡn ngực ra, dáng quỳ này là nó trải qua ba tháng có được, nó là một chó vô cùng kiêu hãnh. Buôn Ma Thuột, nơi đây nó đã đi một lần, không phải dạng chưa biết gì, mà lần đó đi là với thân phận con người, giờ đã khác hoàn toàn. Nó từng đi đến khu du lịch sinh thái này, cũng từng mắc đái vào đây mà xi, mà cái phòng nó vào chính là phòng nó đang quỳ đây, đúng là khác xa trời vực. Nó bắt đầu suy nghĩ viễn vong, phải chăng lúc nó vào đái, cũng có một con chó đang quỳ chờ chủ nhân, ai biết được. Đầu gối của nó tiếp xúc với mặt gạch, cảm giác thật khó chịu nhưng với nó thì đã quen từ lâu rồi. Lớp dây thừng cạ lên ngực nó khi nó ưỡn ra, kéo căng cây làm cho hai bên háng bị ma sát, mà nó lại thích cái kích thích này, nó cứ ưỡn ra suốt, sướng biết bao. Mỗi lần nó ưỡn là cái kẹp vú của nó đung đưa, vì bằng sắt nên nó nặng trĩu, kéo qua kéo lại muốn sứt vú của nó. Nhà vệ sinh khu sinh thái nên không đến nỗi quá dơ, nó có thể ngửi thấy mùi hương thơm thoang thoảng. Miệng nó lè lưỡi ra, nhùn y hệt một con chó. Con cặc nó vô ý thức nhiễu nước nhờn xuống đất, nó đưa tay xuống chấm nước nhờn đó và bôi quanh hai đầu vú bị kẹp của nó, có một cảm giác kích thích tuyệt vời. Nó nghe được tiếng bước chân, nó nhanh chóng đưa hai tay ra sau, ưỡn ngực, lẽ lưỡi, ngẩng cao đầu chờ đón người vào.

Dương bước vào nhà vệ sinh, mở cửa một buồng có đầu gối quỳ, anh đã thấy con chó mình đang trần truồng ở đó. Anh lấy chân đạp cái khóa cặc của nó, nó rên ư ử. Anh lại di chuyển chân qua hai trái bóng của nó, rồi nghiền xuống, nó đau lắm nhưng nào dám hét, anh được thế bắt đầu dẫm xuống mạnh hơn, nó nghiến răng để không phát ra tiếng, tay nó run run. Nó tưởng như bi nó sắp vỡ ra vậy. 

"Mở miệng."

Nó không nghiến răng nữa mà mở miệng ra hướng lên cậu. Cậu móc con cặc ra, rồi hướng vào họng nó. Cậu bảo nó ngậm, con cặc cậu lớn dần trong miệng nó. Nó mút cặc cậu, cậu rút cặc ra và tát nó.

"Uống chứ không phải bú."

Nó giật mình, nó xoa mặt, rồi trở lại tư thế ban đầu, cậu lại cho cặc vào họng nó. Con cặc đi sâu vào bên trong. Rồi như nó mong đợi, dòng nước nồng ấm từ đầu cặc chảy ra, chảy thẳng xuống họng nó, nó ư ư, nó như bị tắc nghẽn vậy. Nước chảy trực tiếp làm cho nó phải uống trực tiếp, không có gì hứng cho việc uống từ từ, nó cố giữ nhịp điệu vừa phải để nó dễ dàng tiếp thu vào bụng, nó ực ực, trái cổ di chuyển, đôi lúc lại dịch qua bên này, rồi dịch qua bên kia để nước đái không tràn ra. Rồi từ từ, dòng nước đái cũng ít lại, con cặc cậu nhỏ lại, nó mút lấy những giọt nước đái cuối cùng còn đọng trên đầu khấc, rồi sau đấy, nó hôn lên đầu cặc cậum cậu cười vì động tác ngây thơ của nó, xoa đầu nó, bảo nó mặc quần áo vào. Cậu bước ra khỏi nhà vệ sinh trước, chờ ở băng ghế. Nó bước ra thì nhìn thấy cậu, cậu vốn đẹp trai, làm thế nào nó cũng thấy đẹp tuyệt.

Bây giờ đã là giữa trưa, cậu dẫn nó đi đến bãi cây sâu trong khu sinh thái. Vì là trưa, mọi người đều tản đi vào nhà sàn, hoặc nghỉ chân đâu đó, nơi nau vắng vẻ, ngay cả bảo vệ cũng không có, giữa cái nơi trống trải này, nó bỗng thấy bất an vô cùng, người nó run, đít noa vốn run, nay còn run hơn. Lượng nước đái vừa uống cùng với hồi sáng bây giờ như quy tụ lại vào con cặc nó, cặc nó run run trong khóa, muốn giải phóng, muốn đái ra, nhưng mà nó nhặn ra giờ đi đái của nó đã qua mất rồi, tại vì khi sáng không xả, nên giờ ứ động hoàn toàn, nó cười khổ, nó khép nép chân, đi sau lưng cậu. Bây giờ, nếu có một dây nối, thì nó chả khác gì được cậu dắt đi cả. Đến giữa tán cây, cậu bảo nó dừng ở đấy, hai chân dang rộng, thẳng người, mắt nhìn xuống hồ nước lớn giữa khu sinh thái. Hãy nhìn xem, nó như đang bị phạt đứng trong lớp vậy, phải thẳng người, nhưng hướng nó đối diện không phải giáo viên mà là một khu đông người đến rợn.

Nó mắc đái quá, nhưng nó không được phép mở miệng xin cậu, nó đành im lặng. Lúc ở nhà, nó đi đái đúng giờ đúng giấc nên nước đái ít khi tồn đọng, nhưng giờ thì đầy trong bóng đái của nó, nó thốn cặc vô cùng. Chân nó run, nó cố đứng vững.

"Đếm."

Bỗng một tiếng vút xuất hiện, nó cảm nhận làn đau đớn trên đít. Cậu cầm roi mây, đánh thật mạnh vào đít nó, tiếng roi xé gió tạo ra cho nó cảm giác hoảng sợ, đè nặng lên tâm lý nó, khiến nó đau đớn hơn mấy phần. Khi roi chạm vào đít, nó giật cả mình, xém tí là ngã xuống chúi nhũi, may thay lấy lại tình thần sớm mà vững bước. Nhưng vì giật mình như thế, nó đã quên đếm, theo luật cậu đưa ra, quên đếm thì không tính, ôi, nó đã bỏ lỡ mất rồi. Để nó tập trung lại, cậu tăng cấp độ rung của trứng lên cấp thứ 3, ba trứng rung trong đít đấu đá, nó không còn thời gian dư hơi đâu mà lơ đãng nữa.

Nhát roi tiếp theo nhanh chóng đáp lên đít nó, tiếng roi vụt trong gió như tiếng của thánh Gióng lấy bụi tre làng làm giáo, mãnh liệt, dữ dội đến như thế. Chiếc roi bình thường của cuộc chơi vẫn không có tuổi với cái roi mây, tre, nứa của ta, dù đánh qua lớp quần nhưng cái đít bên trong sẽ nhận đủ cả, một lần đỏ sâu, mà lại trúng ngay yếu điểm, tin rằng, nếu đánh lên phần áo trên lưng, chẳng mấy chốc áo sẽ dính đầy máu.

"Một."

Nó lấy hết hơi mà đếm theo từng roi, khó khăn lắm sau cơn đau ní mới rặn ra, trời giữa trưa nóng bức, người nó đổ mồ hôi, dù ở dưới bóng râm vẫn không khá hơn bao. Cái nóng của buổi trời làm nó đổ mồ hôi, toàn bộ mồ hôi làm ướt áo, khiến cái áo trong suốt, thấy được mấy lần dây thừng bên trong. Nó thở đều đều, tự điều chỉnh để giúp bản thân thả lỏng, bởi nó biết, nó càng gồng, càng gắng sức thì sẽ càng đau, phải từ từ, thoải mái mà hưởng thụ.

"Hai."

...
...
...

"Mười bảy."

Trải qua mười bảy roi, không hiểu sao, càng lúc nó càng thấy sướng, nhưng vì bóng đái chứa đầy nước, cơn sướng này chứa kèm sự mắc đái, bên trong cái khóa, nước đái đã nhiễu một chút, nó biết chân nó muốn dụi lắm rồi, nhưng nó vẫn phải vững, nó không được phép ngã gục, nó sẽ làm cậu thất vọng mất. Nó cố sức mà ngẩng cao đầu, nhưng nó nào biết, mọi suy nghĩ của nó, cậu đều nằm lòng.

"Đã qua giờ đi đái, nếu có mắc, tự đái trong quần."

Giọng cậu vang lên giữa những cơn roi vùng vụt, nó giật mình. Việc đái trong quần không phải nó chưa từng thử, nhưng đấy là lúc gần nhà cậu, còn giờ đây là một khu sinh thái, nó đái ra quần thì làm sao về đây, nó dở khóc dở nín, nó đành phải cắn răng mà chịu.

...
"Hai mươi ba."

Nó dường như đã đánh giá bản thân quá cao, đến roi này, bóng đái của nó như muốn vỡ ra, nó mắc đái lắm rồi, thật sự.

"Hai mươi bốn."

Cái cơn đau của roi hai mươi bốn đem lại không phải chỉ ở thể xác mà còn ở tinh thần, nó tưởng như nó sắp bị đánh vỡ hoàn toàn vậy, nước đái bắt đầu nhiễu ra, chỉ cần một kích thích nữa, cái vòi sẽ mở, mọi thứ sẽ tuôn ra, bao gồm lòng tự trọng còn xót lại chút ít của nó.

"Hai mươi.....lăm..."

Khi roi hai mươi lăm chạm vào đít, nó biết nó xong rồi. Dưới ánh nắng mặt trời xuyên qua bụi cây rậm, chiếc quần tây của nó ướt dần. Nó không khống chế được bản thân nó nữa, roi thứ hai mươi lăm ấy như đánh vỡ cái van cuối cùng của nó, khiến nước đái của nó tuôn ra ào ạt, nó không tự giác ngăn chặn lại được, như hoàn toàn mất ý thức. Nước đái nồng ấm từ buồng đái đi qua ống ông cứ thế chảy xuống chiếc quần tây nó mặc, loan vào ống quần, chảy qua hai bên mag chảy xuống đất. Vào lúc này, đầu óc nó thanh tịnh hơn bao giờ hết, hai chân nó đứng vững ngư kiềng, nước đái cứ thế chảy xuống. Nước đái có vẻ nhiều lắm, nơi nó đứng nhanh chóng ướt nhẹp một vũng, cái nắng oi bức khiến mùi nước đái bốc lên nhanh, nó hưởng trọn toàn bộ. Nó nghe thấy cậu cười, thế là đái càng hăn, đái hẳn một lúc lâu mới dừng lại được, đúng là thứ chó, ngay cả đái trong quần mà cũng sướng đến độ như thế này. Lúc những giọt nước đái cuối cùng chảy xuống, nó thở nhẹ một hơi, hai buồng đái rỗng tuếch lại đỡ một phần gánh nặng cho nó, cơn gió nóng của buổi trưa thổi qua háng nó, cái mùi khai bốc lên, nó ngửi, lớp quần tây dính nước đái trở nên đậm màu và dính vào người nó, nó lành lạnh.

"Tự làm quần khô rồi ra bãi đỗ xe trước 5 giờ chiều." - Dương dừng một chút, nhìn dáng vẻ nó rồi nói. - "Con được tự do hoạt động đến khi ra bãi đỗ."

Lệnh này đưa ra có nghĩa là nó phải làm mọi cách để quần khô, mặc kệ là cách nào, đều phải làm trước 5 giờ chiều. Cậu rời đi, bỏ lại nó một mình ở chỗ đó. Nó thả lỏng tay, cố nhắc chân khỏi vũng nước đái, ngồi tựa xuống cái cây bên cạnh, trườn dài trên bãi cỏ. Vì nó nghĩ giờ trưa sẽ không có ai, nên nó vô tư, nó mở dây quần ra, bên trong, đúng là cái quần ướt nhẹp nước đái thật, không những vậy, vì nó mặc sơ mi đóng thùng, nên tà áo được nhét vào bên trong cũng ướt lây theo khi nó ngồi bệch xuống cùng nước đái vấy lên. Nó kiếm một nơi có nắng, nó cởi cái quần dài ra, để ở đó phơi khô, giờ nó không dám lộ liễu nữa, nó chui vào bụi rậm, cái quần thì để nơi có nắng nhưng ít người qua lại. Nửa người dưới trần truồng, cái khóa cặc tồng ngông cùng sợi dây thừng buộc qua háng, cái kẹp vú thì lắc lắc, mà nó ở gần với cái quần, noa hút hít cái mùi nước đái đang dần khô, thật thơm làm sao, tự hút mùi của chính mình rồi tự khen, nó đúng là mộ con đỉ không hơn không kém.

Qua một giờ đồng hồ, cái quần khô rất nhanh, nhưng phần đúng quần vẫn chưa hẳn, vẫn còn ướt ướt, phần vạt áo của nó thì đã khô, đọng lại màu hơi vàng vàng. Mà giờ nó phát hiện ra điểm thú vị, do đáy quần bị rách, nên nước đái không chảy ướt quá nhiều, đa phần lọt qua khe hở mà đi gần hơn phân nửa, thế cũng mừng làm sao, đúng là trong cái rủi có cái may. Vết rách này nhìn kĩ thì không phải kiểu cắt tự tiện, mà là có những đường may khéo léo xung quanh, làm cho nó nghĩ, vốn ban đầu kiểu dáng quần này đã được đặt như thế. Quần này như các loại quần tây khác, nhìn bình thường là vậy, nhưng cái túi nó có chỉ đề trang trí, vì khi đút vào, ta trực tiếp tiếp xúc da thịt, chứ chả chứa được thứ gì cả, kiểu quần cho nô lệ có khác. Dưới cái nắng này cùng khí trời Buôn Ma Thuột, nó lại thấy mát dịu, ní muốn ngủ, nhưng nó biết nó không thể, ngủ rồi, thì chính nó là người gặp nguy.

Qua một thời gian, cuối cùng mọi thứ đã khô, nó mặc vào tự nhiên như chưa từng có việc đái trong quần, rồi đàng hoàng làm một thằng đẹp trai đi ra bãi đỗ xe. Tại đây, nó nhìn thấy cậu đã lên xe sẵn, nó đi lên và ngồi bên cạnh cậu, vẫn là vị trí có con cặc giả, cặc giả đâm vào chèn ép trứng rung, nó ưỡn mông qua lại mà hứng chịu tất cả, đặc biệt hưởng thụ.

Cậu bảo nó xoay mặt về phía cậu, cậu đeo  một cái mũ đen chùm lên đầu nó, mắt nó bị che đi, bóng tối bao trùm lấy nó. Không những thế, ngay cả tai, nó cũng cảm giác không nghe được gì, có lẽ là có tai nghe, xong cậu khóa miệng nó lại. Bóng tối bao trùm, các giác quan bị ngăn trở, xúc cảm của nó nhạy hơn bao giờ hết.  Nó cảm giác được xe dừng vì cặc giả ngừng rung, nó ư ư vài tiếng. Cậu mắc dây vào vòng cổ nó rồi bảo noa đi theo cậu, nó suy nghĩ, sao nó đi được, không lẽ cậu định dắt nó đi trong tình trạng này. Nhưng bn chưa kịp nghỉ thì trứng rung bên trong đít lại rung mạnh hơn thúc đẩy nó đi. Nó đi cà nhắc theo cậu, nó cảm nhận được bậc thềm, cảm nhận được đế giày chạm vào sàn gạch, nó không nghe được gì cả, cũng không thấy hay phát ra tiếng gì, cái cổ cứ thế mà được dẫn về phía trước, nó đi chậm thì sẽ té mất, hai tay cấm lấy dây, ý cậu đi chậm tí, nhưng dây lại bị giật, thế là nó đành phải đi nhanh hơn.

Đi được một lúc, nó bị bắt dừng lại, nó cảm giác quần áo nó được cởi ra bởi một bàn tay kì lạ, có cố ngăn lại nhưng nó phát hiện, nó bị giật, ra đây là lệnh của cậu. Nó cảm nhận có kim tiêm vào người nó, có lẽ là thuốc tê, vì nó dường như không cảm giác được gì sau mũi tiêm đó. Nó thấy đầu cặc hơi tê, có lẽ có gì đâm xuống, và hai bên vú nó cũng vậy, có lẽ có gì đó nữa nhưng nó không cảm nhận được. Nó cảm nhận được nó bị bao trùm bởi cái gì đó, rồi nhanh chóng được nhấc vào một vật chứa, chủ là cảm nhận, bởi cơn tê dường như sắp làm tê liệt nó hoàn toàn, nó hơi run tí rồi cảm giác buồn ngủ ập đến, nó mặc kệ mọi thứ và nhắm mắt, mong khi mở mắt, người nó gặp đầu tiên sẽ là cậu.

Thứ Tư, 22 tháng 5, 2019

Chương 65 - Ngày 9 ~ Điểm tâm

Vào đúng năm giờ sáng, nó thức giấc, đây là thói quen hình thành được qua gần ba tháng nay, dù trong nhà có máy điều hòa ấm nhưng nó biết,bến ngoài hẳn rất lạnh. Cửa nhà chứa được mở ra, nó thấy bóng dáng của cậu, cậu bước vào, nay cậu mặc quần âu xám cùng chiếc sơ mi đen, thật đẹp trai, cậu mở cửa chuồng, dắt nó ra. Vì ngôi biệt thự nằm sâu trong núi rừng nên xung quanh còn tối, và có sương phủ, nó có thể thấy được còn có mây ngay đỉnh biệt thự. Nó được Dương dẫn lên tầng 2, xong thì bắt đầu những làn nước lạnh xối xả vào nó, là kiểu vòi nước bắn cực mạnh, nó run rẩy, Dương tắm cho nó như tắm cho chó vậy, mà kiểu tắm này nó cũng quen rồi, nhưng với cái lạnh ở đây, tắm như vậy làm nó muốn vỡ òa.

"Quay đít lại đây."

Nó xoay đít về phía cậu, cậu mở khóa đít cho nó, cậu rút ra, nó lấy cổ tay chặn răng, vì rất đau, mà khi lấy ra hết, con cặc nó cương cứng trong khóa, còn nhiễu cả nước nhờn.

"Liếm"

Cậu đưa cái khóa đít cho nó liếm, đây là một cặc giả lớn, phía sau là có kết nói với đuôi và quả nhiên là có ổ khóa. Nó liếm những dịch nhờn trong đít đọng lại trên cặc giả, liếm cho sạch.

"Liếm xong thì ra bên ngoài."

Được lệnh của cậu, xong khi nó liếm xong, nó bò ra bên ngoài, thấy cậu đang ngồi trên ghế đợi nó.

"Đứng lên."

Vì có lệnh, nó đứng lên thoải mái mà không có điện giật. Nó thấy cậu cầm dây thừng ra mà nó sung sướng, thường cậu chỉ trói nó bằng dây vải, mà nay lại dùng dây thừng, loại này sẽ để lại dấu hằn sâu hơn và cọ sát da thịt hơn. Cậu trói kiểu mai rùa lên ngực nó, vòng qua cổ nó, vòng qua háng nó, rồi tạo ra nút thắt. Cậu kẹp vú nó bằng hai kẹp sắt có nối dây xích. Cậu nắm hai đầu vú xoay xoay.

"Được phép rên."

Nó nghe thấy thế thì rên rỉ, lần này vòng cổ không giật nó, và nó bắt đầu ư ử, cậu kéo căng dây nối ra, nó rên càng mãnh liệt hơn, cậu dừng lại. Cậu tháo bao tay cho nó, cậu chỉ về phía bàn.

"Mặc hết vào."

Nó mò đến cái bàn đó, trên bàn là một quần tây, một sơ mi, một cái nón, dưới bàn chiếc vớ và đôi giày da, hẳn hôm nay đi đâu đó nên cậu mới cho nó mặc đồ nhiều thế này. Nó mặc chiếc áo sơ mi vào trước, phần ngực áo cọ với khóa, nó có phần rên rỉ, bủn rủn tay chân, sau đó cài từng cúc, lớp dây thừng dần được che đi, nó cài tận cúc trên cổ để che vòng lại, nó cài cúc ở tay áo. Tiếp đó, nó chuyển đến quần dài, chất liệu mịn, hẳn là hàng hiệu chứ không phải dạng vừa. Nó mặc vào, đóng thùng áo sơ mi, nó phát hiện đít nó hơi mát, a, chiếc quần tây bị rạch ở háng, nếu nó đứng xải chân thì đít dái sẽ phơi ra ngoài, giá như có quần lót thì nó sẽ che được, nhưng kệ, phận nô lệ mà, mặc vậy nó càng sướng. Xong nó đeo vớ và giày vào, rồi đội chiếc nón có vành lên đầu, che đi cái đầu trọc lóc của nó. Nó không đẹp, nhưng được khí chất lãng tử, khi nó mặc kiểu quần áo này, nhìn rất hấp dẫn, rất có mị lực.

Nó theo Dương xuống gara, Dương đi vào chiếc xe năm chỗ chờ sẵn, nó cũng được Dương dẫn vào, nhưng chỗ ngồi của nó là có một con cặc giả chỉa lên, nhìn thái độ của Dương, nó đủ hiểu, nó phải ngồi lên con cặc giả đó, chính con cặc giả đó đâm mạnh vào sâu trong đít nó, nó rên lên một tiếng, qua kính chiếu hậu, nó thấy được người tài xế ở đằng trước, ngạc nhiên thay, anh ta hoàn toàn trần truồng, nhưng lại có một lớp hì đó trên người, y như anh ta đang mặc đồ vậy.

"Đi đến nhà hàng."

Khi nó vẫn còn lơ đễnh để ngắm người tài xế thì xe lăn bánh, nó cảm nhận con cặc giả đâm liên tục vào đít nó, khi nảy còn bình yên, bây giờ là run lắc dữ dội.

Biệt thự cách trung tâm thành phố khá xa, để đi xuống nhanh thì phải chạy nhanh, mà chạy nhanh thì cặc giả đâm càng mạnh, tay nó tựa vào ghế trước, miệng nó rên rỉ, đít nó sắp bị cặc giả đấm đến tét ra, nó nhìn lên kính chiếu hậu, ôi, cái vẻ đẹp trai khi nảy của nó giờ tan biến, chỉ thấy một con chó cái đang bị địt đến rên rỉ mà thôi. Con cặc giả dần chậm lại, dường như đã đến nơi rồi, nó thở phào nhẹ nhõm.

"Tự nhét vào đít rồi hãy xuống xe."

Dương đưa nó ba quả trứng rung, tay nó còn run run vì khi nảy bị địt, nó nhanh chóng lấy lại tinh thần, chầm chậm rút cặc khỏi đít, rồi nhét từng trứng vào, đến trứng thứ ba thì nó ép sát đít, giữ trứng đừng rơi và xuống xe cùng với cậu. Nó chỉnh lại quần áo cho ngay ngắn, khép nép quần lại để đừng lộ vết rạch, chỉnh nó lại cho đúng kiểu.

Nó cùng cậu đi vào nhà hàng, tới bàn mà cậu đã đặt trước, đó là nằm ở trên tầng, có cửa kính nhìn xuống thành phố nằm giữa rừng núi này. Chiếc bàn nó và cậu ngồi thì có khăn trải màu xanh, nhìn rất dịu, chiếc ghế lại hoài cổ, phong cách nhà hàng vô cùng sang trọng. Lúc nó ngồi xuống, cái quần căng ra, lỗ đít nó tiếp xúc với mặt ghế lạnh tanh, nó hơi run một chút.

"Mở khóa quần, lấy khóa ra."

Cậu nói rất nhẹ nhưng làm nó giật mình, ở nhà hàng này sao, ngay tại vị trí này sao, sao nó dám được, nó nhìn xung quanh, nhà hàng này có camera, nhưng chỗ nó ngồi lại là góc khuất, có lẽ sẽ không quay tới được. Nó muốn cầu xin cậu nhưng nhớ ra cậu chưa cho phép nói, nó mở miệng thì sẽ bị giật ngay. Nó nhìn cậu cầu xin, cậu vẫn giữ vẻ mặt nghiêm nghị đó, thể hiện không đổi ý, nó xìu xuống, run run cởi khóa quần, lấy khóa cặc thò ra ngoài lỗ khóa, nó ngồi nép vào khăn bàn, cố làm cho khăn bàn che khuất. Nhưng bỗng dưng nó thấy đít nó hơi rung, thì ra cậu bấm rung trứng bên trong đít nó, mặt nó nhăn nhó.

"Quý khách muốn ăn gì ạ?"

Nó run lẩy bẩy mà không dám nhìn phục vụ, vô tình tay nó quơ qua dính cái thực đơn phục vụ đang cầm cho cậu chủ nó xem rớt xuống, người phục vụ cuối xuống lấy, nó nép mình vào, sợ người phục vụ sẽ thấy khóa cặc, nhưng khi lấy xong đứng dậy, không thấy biểu hiện gì của người phục vụ nên nó thở phào nhẹ nhỏm, cậu chủ nó cuối cùng kêu ra một món và một nước uống, người phục vụ đi vào.

"Nô lệ chỉ được phép ăn dịch dinh dưỡng."

Ý tứ trong câu cậu nói nó hiểu, vậy là nó phải nhịn, nhìn cậu ăn chứ không được ăn gì hết, mà chân nó đang run, nó cố khép nép chân lại, che đi cái khóa cặc. Nó sợ phục vụ xung quanh sẽ thấy, mà thấy thì chỉ có nước nó chui đầu xuống đất mà sống thôi.

Một lúc sau, người phục vụ mang món ra, bao gồm món và nước cậu kêu, nhưng trên đó còn có một thố cho chó, cái dịch nên trong có màu giống dịch nó uống ở biệt thự, nó có dự cảm không lành.

Cái thố đó được đưa trước mặt nó, nó lắc đầu, tỏ ý nó không kêu, người phục vụ cười thần bí.

"Lần sau muốn giấu kĩ thì để khăn trải lên đùi, đừng khép chân, rất dễ lộ."

Nó run cả người, vậy là người đó đã thấy hết khi nảy ngưng giả vờ không thấy. Nó nhìn cậu với ánh mắt mong cậu cứu cánh, nhưng cậu mặc kệ. Người phục vụ mới đưa một tờ danh thiếp đen cho nó, trên đó nó có thấy, nơi đây phục vụ bữa sáng cho boss và slave, a, giờ nó mới ngớ người ra. Người phục vụ cười tiếp, rồi đi vào bên trong. Không có nĩa, muỗng hay đũa, nó cúi đầu xuống, dùng lưỡi mà liếm, trong khi trứng rung vẫn rung lạch bạch trong đít nó, trước mắt nó là toàn cảnh thành phố, sau lưng nó là cảnh nhà hàng sang trọng, nhưng ngay tại chỗ nó, đang có một con chó giả người ngồi trên ghế liếm đồ ăn.

Xong bữa sáng, do không có nước đái nên dịch đối với nó khó nuốt, nhưng nó vẫn cố gắng liếm đến giọt cuối, cả hai cùng ra ngoài xe, trứng lần này vẫn rung ở mức độ vừa phải, cậu ngồi vào chỗ, còn nó, nó hơi ngán, nhưng cố ngồi lên con cặc giả, đẩy trứng rung sâu vào bụng, ối, nó đau. Nó giờ mới thán phục Nam, đúng là cái lỗ của vũ trụ, chứa quá nhiều thứ mà vẫn chưa trào ra khỏi họng.

Cậu đưa nó một chai nước đái ở trên xe, cậu bảo nó uống hết. Nó cầm lên và bắt đầu ực ực, quả nhiên nước đái vào, khó cảm thấy dịch dinh dưỡng trong người nó tan ra, dễ chịu thật.

"Cậu sẽ giao con một nhiệm vụ, con phải hoàn thành trước 12 giờ trưa nay."

Nó nhìn đồng hồ xe, hiện tại chỉ mới 8 giờ, nó yên tâm nó sẽ hoàn tất, chỉ sợ phát sinh biến cố như lần đó. Cậu bảo nó xòe tay ra, cậu đưa nó tờ 500000, lần gần nhất mà nó cầm tiền là lần đi công viên nước, giờ lại cầm, nó nghĩ nhiệm vụ cũng không quá dễ.

"Cậu sẽ bỏ con ở trung tâm thành phố, với số tiền này, cậu muốn con đi đến làng cà phê, mua một ly cà phê theo con là ngon nhất, xong đến khu sinh thái gặp cậu."

Dù đít nó bị địt nhưng nó vẫn cố tiếp thu lời cậu nói.

"Với mỗi 10000 con tiêu sẽ tương ứng với một roi. Nếu đúng giờ hẹn mang đến, cậu sẽ là người quất. Nếu sau giờ hẹn, con sẽ được những người không quen biết quất."

Nó nghĩ đến cảnh tượng nó bị cậu quất mà cứng lên, mặc dù nó đã nứng chết đi được từ lúc cặc giả đâm đít nó. Cặc đâm vào đít nó từ từ nhẹ lại, nó biết gần đến nơi và xe sắp dừng.

"Cậu cho con quyền đi đứng, ngồi, nói chuyện."

"Vâng."

Khi xe dừng tại ngã tư, nó được lệnh đi xuống, cậu chúc nó may mắn rồi cho xe chạy đi. Nó đứng tại ngã tư mà hơi run, sáng sớm nên xe nhiều, đường cũng tan sương, dòng người tấp nập, mà trứng trong người nó vẫn cư đun rè rè, rồi cái khóa cặc thì cứ ép sát, nó sợ người ta sẽ thấy hết rách ngay hán nó, sẽ thấy cái đầu trọc lóc của nó, sợ người ta nhìn ra bản chất của nó. Nó loay hoay ở ngã rẽ một hồi thì tìm thấy được một chiếc taxi, nó lên và hướng đến làng cà phê, từ chỗ nó ra làng cà phê là 5km, nó ngồi trên xe mà tính toán, nó nhìn bản giá, mỗi cây số là 12000, vậy là nó sẽ tốn 60000, tức là nó sẽ ăn trọn 6 roi, cũng ổn đi. Nhưng nó đâu biết, giá taxi trên miền này khá rẻ, nó vô duyên vô cớ cùng xui xẻo đi ngay người lái xe nâng giá, đúng là gian xế mà. Nó cũng chẳng quan tân điều này, nó nhìn ra cửa kính, con phố sớm có dòng người du lịch nhiều, đông, những ngôi nhà cao tầng xen lẫn những ngôi nhà hoài cổ, con đường trải nhựa cùng với rừng cây thẳng tấp, nó mãi mê ngắm mà không biết đã đến nơi, nó giật mình bước xuống, cầm số tiền được thói bước vào làng cà phê.

Tại đây, nó thấy thật đẹp, nó có nên đi tham quan một chút, nó suy nghĩ đắn đo, nó nhìn đồng hồ, mới quá 8 giờ mà thôi, thế là nó quyết định đi tham quan. Nó nhìn khung cảnh mà nơi này tạo lên, nào là hồ nước nhân tạo, nào là những khóm đá nhỏ, nhìn thật đẹp biết bao. Nó ngắm chán chê cũng là 8 giờ rưỡi, nó bước vào sảnh mua một ly cà phê giá 100000, nó nghĩ giá lớn như vậy thì sẽ ngon, suy nghĩ tiền nào của nó rất đơn giản. Nó nhìn thấy tại quán, những người đang ngồi trầm ngâm, nó suy nghĩ, giá như cậu uống cà phê xong đái vào miệng nó cho nó uống thì sao nhỉ, chắc kích thích lắm. Nó nghĩ mà rạo rực.

Bỗng một người đàn ông trên bàn mà nó đang nhìn để tưởng tượng ra cậu chủ đi gần lại nó. Nó đang cầm ly cà phê nóng hỏi, sắp bước chân rời khỏi sảnh.

"Anh biết em nhìn đũng quần anh, em có muốn đi chơi với anh không?"

Giọng người đàn ông phả nhẹ vào tai nó, như nói cho nó nghe, rất nhỏ, đủ để hai người biết, xung quanh sẽ không nghe gì. Giọng người đàn ông rất trầm, lại men, nhưng nó thấy không bằng giọng cậu chủ nó. Người đàn ông đưa tay xuống sờ cặc nó, giả vờ như một tai nạn bất cẩn, nó cố né nhưng không được, người đàn ông sờ trúng cái khóa cặc, nụ cười trên mặt người nọ biến mất.

"A, thì ra là hoa đã có chủ."

Nói một câu ra vẻ tiếc nuối rồi rời đi, nó sợ hãi muốn chết đứng, nó chạy trối chết ra đường cái, đón xe tới làng du lịch sinh thái. Từ đây đến làng du lịch sinh thái hơn 7 cây số, giá xe chỉ có 7000 một cây, nó nhận ra khi nảy nó đã bị chém giá mất rồi, nó giở khóc giở cười, nhưng mặc kệ, nó ôm ly cà phê vào lòng, cố giữ ấm cho ly cà phê, nó muốn được cậu chủ nó khen. Đi tới khu du lịch sinh thái, nó mất sấp xỉ 50000. Nó rời xe, mua vé vào cổng là 40000, nó đi vào. Nó quên mất một chuyện, nó không biết cậu ở đâu, đây là chuyện lớn, mà khu sinh thái này rất rộng, ôi, chết nó rồi.

Nó bắt đầu suy nghĩ, cặc nó nứng nhưng tâm nó tịnh, bó cười với cái kiểu nghĩ bản thân như thế, và cũng tự hào như thế, nó suy đoán chỗ cậu ngồi. Hẳn cậu sẽ ngồi ở nơi đâu đó để dễ thưởng thức cà phê, nơi đó hẳn có bàn có ghế, một nơi yên tĩnh. Nó bước vào, đập vào mắt nó là nhà sàn tập trung, khá lớn, nó bỏ qua ngay, cậu sẽ không ở nơi ồn ào này đâu, thế là nó đi vào sâu hơn, tìm từng cái nhà sàn nhỏ, trải qua gần một tiếng đi khắp khu sinh thái tìm kiếm, cà phê cũng nguội từ lâu, lưng nó ướt đẫm mồ hôi dưới cái nắng sớm, nó cố giữ nhịp điệu đi chậm lại, nếu áo nó còn ướt, sẽ lộ dây bên trong mất. Áo sơ mi trắng tuy rất đẹp nhưng khi ướt thì chả khác nào mặc vải xuyên thấu cả, nên người mặc phải cẩn thận, nhất là mấy con chó dâm đẵng như nó. Nó mệt mỏi đi một vòng, cuối cùng chở lại điểm bắt đầu. Nó quá mệt nên vào nhà sàn tập trung nghỉ ngơi, tại đây nó thấy khá vắng, chắc do người ta đi tham quan cả rồi, vì khi nảy trên dường, nó thấy khá nhiều người lang thang chụp hình, và nó thấy, hình bóng của cậu. Ôi nó ngu quá, giá như ban đầu nó đi vào, đừng suy đoán thì có lẽ là gặp ngay, chắc cái não nó bị cơn nứng làm ngu đi rồi.

"Cà phê của cậu ạ."

Nó liệt kê ra từng mức chi tiêu, tổng cộng đã chi 250000, vậy là sẽ tương ứng với 25 roi, nó nâng cái mũ lên, cậu xoa cái đầu trọc lóc của nó, bảo nó ngoan. Nó cười rất tươi, cậu uống ly cà phê mà cảm thấy, con chó này bản thân đã chọn, không hề sai lầm.

Thứ Hai, 20 tháng 5, 2019

Chương 64 - Ngày 10 ~ Hẹn

Trên sân thượng của biệt thự, ánh nắng chíu chói chang, Thiên ngồi ở ghế trong mái che, Nam ngồi trên đùi Thiên, đối diện họ là ba nô lệ trần truồng đang quỳ thẳng người ở ngoài nắng, cái nắng của một giờ trưa. Nắng này đã qua một lớp kính, được sử lý cho không đen da nhưng lại gây độ nóng cực cao, những nô lệ này như đã quen nên vẫn quỳ vững như thường.

"Tao đã cho tụi bây một tuần suy nghĩ, bây giờ đến lúc đưa ra câu trả lời."

Nam lên giọng nói.

Ba nô lệ bị khóa cặc, đeo vòng và đuôi, khuôn mặt thì sáng láng, nhìn giống những người trí thức có ăn học. Vú và đầu cặc đều bị xỏ khuyên, phía lưng lại có hình xăm, nhìn thật đã mắt. Hai thố nước được đặt trước mặt ba con chó, một thố là nước đái, một thố là nước thường.

"Như đã nói với tụi bây, tao giờ là người yêu của Thiên, mà tụi bây là nô lệ của tao, thì cũng sẽ là nô lệ của Thiên. Tuy nhiên, Thiên muốn tụi bây trở thành nô lệ vĩnh viễn, tức toàn bộ tài sản của tụi bây sẽ bị tước đoạt, nhân quyền cũng mất hết, làm một nô lệ sống tới cuối đời."

Nam dừng lại, cho bọn nô lệ nghe hiểu rồi tiếp tục nói.

"Hiện tại đời sống của tụi bây đã rất loạn, tao đã cho tụi bây một tuần ở trong chuồng suy nghĩ, giờ đã đến lúc quyết định."

Ba con chó đã lên đây sớm hẳn một tuần, tuy nhiên, vào hai ngày cuối, do có công việc nên Dũng xin về, và sau đấy lên lại cùng Nam.

"Trí, mày trước."

Trí là con chó ngoài cùng bên trái, ở cạnh Dũng, Dũng nằn ở vị trí ở giữa. Trí có thân hình đô con, cơ bắp sáu múi, núm vú thì hồng hồng, khuôn mặt đúng kiểu trai đểu, trước kia từng là top của bao người, mà đỏ chỉ là chuyện trước kia. Để thuần phục được Trí, Nam mất một thời gian, vì kẻ này cứng cỏi, phải luôn dùng biện pháp mạnh mới nghe lời.

Trí bò ra phía trước, hướng bò luôn kiên định, hướng tới thố nước đái, liếm, xem như chấp thuận, mà Trí cũng đâu còn sự lựa chọn khác, bản chất đã vậy. Nam hài lòng, mở khóa cặc và vòng cổ cho Trí, rút đuôi chó ra, Trí rên ư ử như một con bot hứng lồn, rồi Nam đưa cho Trí một quần tây và áo sơ mi, bảo mặc vào.

"Kiệt, tới mày."

Kiệt có dáng người cao, hơi ốm, chỉ có hai múi là lộ rõ, nhưng không có bụng mỡ, vòng eo nhỏ gọn. Nói trắng ra thì Kiệt là người mà Nam thầm thương trộm nhớ, nhưng sau đó vặn vẹo thành nô lệ, đó là một chuyện rất dài. Kiệt nhanh chóng liếm cái thố nước đái, cũng được Nam cởi phụ kiện và mặc quần tây sơ mi trắng. Kiệt và Trí về vị trí cũ mà quỳ banh háng ra, cái quần Tây đã bị rạch một đường ở giữa háng, khi chúng quỳ, buổi dái sẽ lộ, mà còn căn ra thì buồi sẽ lọt xuống cái rạch ấy, lông cặc cũng lộ ra hết.

"Dũng, mày là đứa cuối cùng."

Dũng là đứa được Nam huấn luyện sớm nhất trong ba đứa, nhưng có cái tâm rất cứng, dường như chưa buông bỏ được cuộc sống bên ngoài nên cứ lưỡng lự. Nam cho Dũng thời gian một tuần suy nghĩ, như có lẽ phần chưa đủ, Nan cười. Nam đi tới mở vòng cổ và khóa cặc cho Dũng. Xong lại đổ nước đái trong lên đức Dũng, cho chảy khắp người Dũng.

"Mày xem nào, bị đổ nước đái như thế, người thường sẽ rất tức giận, còn mày, mày thấy con cặc mày đang cứng không?"

Nam lấy chân đạp đạp con cặc Dũng.

"Hẳn mày cũng biết rõ sự tình."

Nam nói rồi ra lệnh hai con chó kia liếm sạch nước đái trên người Dũng, sau khi khô thì Dũng tự giác mặc quần tây sơ mi vào xong cả ba xuống gara gặp Nam. Nam với Thiên rời nơi đó, bỏ lại ba con chó làm công chuyện đó, cả hai đi vào bên trong.

"Em muốn thế chứ tôi có ý kiến gì."

Thiên lên tiếng, vụ biến ba tên kia thành nô lệ vĩnh viễn là mong muốn của Nam, sao lại đổ lên đầu Thiên, đúng là chiều quá hư rồi.

"Tại anh có quyền hơn em."

"Vậy à?"

"Chỉ có anh mới có thể cắt bỏ cái quần lót quý giá của em."

Nam lấy tay Thiên đặt lên bên trên đũng quần, tại đó có một con cặc đang ngọ ngoạy.

Vốn Nam có mặc một cái quần lọt khe lên đây, ấy vậy mà bị Thiên cắt bỏ không nương tay. Thiên muốn Nam dâm đãng nhưng chỉ với mình, không được để da thịt cho ai thấy, nên phải luôn mặc đồ kín, mà đồ cảnh sát lại rất tiện, à, tiện gì à, tiện cho sở thích của Thiên, quần áo cảnh sât Nam mặc rất đẹp, nào là cái vest khoác ngoài, nào là áo sơ mi bó vòng ngực bên trong, nào là cái cà vạt dài, nào là chiếc quần xanh ôm dáng cùng đôi vớ và giày thọ thả, cái nón xinh xinh trên đầu, từ đó dễ dàng gợi nên hứng thú, nên Nam bị Thiên ép gần như lúc nào cũng mặc, trừ những trường hợp ngoại lệ khác. Vốn dĩ có hai loại có thể thay cho nhau, loại áo đơn giản tay ngắn như hồi chơi với thằng Nhân và loại tay dài nay mặt, nhưng Thiên thích kiểu nay hơn, nên mặc nhiều hơn. Mà vị cảnh sát này chỉ thiếu duy nhất một thứ, đó chính là quần lót, tuy Thiên không muốn Nam lộ da thịt ra ngoài nhưng luôn muốn Nam dâm đãng, ít nhất là ở bên hắn, mà Nam, vốn dĩ ban đầu đã có sở thích thả rong hoặc mặc mấy quần lót sexy đi ghẹo người tình rồi.

Thiên đặt tay chỗ ấy của Nam, xoa xoa, Nam quả thật cứng, đúng là vợ dâm đãng, Thiên đánh vào đít Nam hai cái tay, Nam run người tí. Lớp vải bộ cảnh sát cũng không quá dày, dễ dàng hưởng trọn toàn bộ lực của Thiên.

"Với lại là anh gây sức ép với họ mà."

Trí, Dũng, Kiệt lên đây một tuần, cốt yếu là suy nghĩ nhưng vẫn có lý do phị, đó là lánh nạn, bởi các clip sex của họ đã bị tung ra bên ngoài, nhưng không phải các clip chơi BDSM, mà là kiểu quan hệ tình dục bình thường. Mấy clip này đã có từ lâu rồi, khơ khơ lại bị đào lên rồi nổi như cồn trên mạng, người xung quanh cả ba đều biết thì hẳn có kẻ nhúng tay rồi, Nam đoán không bao giờ sai, thủ đoạn ném đá giấu tay này, Thiên chơi đến nghiện, ngoài hắn ra, không còn ai làm vậy.

"Mà cũng đừng phá em."

Khi nảy, Nam đang nói ngon cơm, nhưng dừng lại, lý do đơn giản là Thiên bật công tắc cặc giả bên trong Nam, khiến anh lúng túng một chút nhưng mặt không đổi sắc, kẻ lão luyện có khác.

"Vậy à?"

Càng xin Thiên, Nam càng hứng chịu độ rung lớn hơn, nhưng Nam đã quen với nó từ lâu rồi, cái này mà nhằm nhò gì với Nam cơ chứ, chàng cánh sát vẫn ung dung đi xuống gara, người yêubđi theo sau mỉm cười, cười vì dáng vẻ đẹp trai của vợ, cười vì vợ thật nghe lời.

Nam và Thiên ngồi trên ghế, Nam vẫn ngồi trên người Thiên, vì sao có vị trí này, đơn giản vì Nam sẽ được đùi Thiên thúc vào con cặc giả, khiến Nam sướng.

Ba nô lệ như đã dặn thì khoảng thời gian sau cũng đi xuống, mặc quần tây sơ mi trắng cùng đôi giày đặt ở cầu thang chỉnh tề. Vì sao giày được đặt ở cầu thang, vù nếu chúng không thấy, chúng không mang thì sẽ bị phạt, nhưng chúng đã mang mất rồi, mất cáu cớ để phạt.

"Lên chiếc xe đó."

Nam hướng tay về chiếc xe màu đen, họ mở cửa xe, đây là xe năm chỗ, ba cái ghế ở sau đều được gắn kèm cặc giả, có vẻ họ sẽ phải ngồi lên, ba nô lệ như hiểu ý, vì quần tây đã bị gạch sẵn, họ nhanh chóng ngồi lên vị trí cặc giả.

"Tụi bây về nhà hoàn tất mọi thủ tục, thời hạn cuối là năm ngày chúng mày phải tập hợp đầy đủ tại đây."

Nam tiến đến xe và nói, bọn nô lệ sủa một tiếng Gâu như đã hiểu, tàu xế nô lệ khởi động xe đưa bọn chúng đi, con cặc bên trong đít tài xế nô lệ thì dừng, riêng con cặc trong đít ba tên nô lệ thì đâm liên hồi, vì không bị vòng cổ kiềm nén nên chúng ra sức rên rỉ, khi về đến Sài Gòn, chúng cũng đã bắn trong quần hai ba lần rồi, kiềm nén quá lâu thì xả ra càng nhiều.

"Anh đoán bọn chúng sẽ trở về đây sau mấy ngày?"

"Ba ngày."

"Điêu. Ngắn thế. Em đoán bốn ngày."

Dù Nam biết bản thân vẫn luôn thua Thiên ở việc đoán ngày, nhưng mặc kệ, Nam cứ thích vậy đó, thua bởi người mình yêu, bị người mình yêu lấy cớ đó để trừng phạt, đó gọi là tình thú, Nam xoay người ôm lấy cổ Thiên mà hôn, Thiên cũng đáp lại vô cùng nồng cháy.

Vào buổi chiều, Cường dắt ba con chó còn lại ra sân chơi ném dĩa, bao gồm hai chó cao su là Jack và Sam, và Nhân. Nhân giờ mới thấy, Sam có phần khác với Jack, con này cũng ở trong bộ da cao su nhưng mà hai tay và chân bị gấp lại ở khuỷu, chân bị gấp lên, đầu gối tiếp xúc với đất, còn tay thì bị gấp ở khuỷu, tiếp xúc với đất. Nhân cũng từng bị cậu chủ buộc ở vị trí này nên hiểu nó khó bò thế nào, nhưng Sam bò rất thuần thục, có lẽ đã ở trong tư thế đó lâu rồi. Chơi trò này, con nò bò lấy bét sẽ bị đánh bằng cái chày to tướng, mà xui làm sao, lần nào Nhân cũng về bét, thế là nó bị đánh đến độ đít muốn chảy máu, ấy đua nhất không phải đít rát mà là mỗi làn đánh sẽ đánh vào cái đuôi luôn, khiến cặc cải bên trong lại thục vào thục ra, dù đã bị khóa đít, nhưng càng đánh, nó lại bài càng sâu.

"Ăn hiếp chó tao à?"

"Ai bảo chó mày yếu quá."

"Mày nghĩ thể lực của chó tao đấu lại hai con chó của mày à."

Thế là để trả thù, Dương cầm chày của Cường lên, đánh thật mạnh vào hai cái đít của hai con chó cao su, vì bị bọc trong cao su nên không biết có đỏ không, nhưng thấy chúng ứ một tiếng thì đủ hiểu, có lẽ cũng bầm tím chứ chả chơi.

"Chịu đau kém thế, hay mấy ngày nay không phạt nên yếu rồi."

Cường nói xong thì đá vào hai buồi dái bọc bằng bao su của hai con chó, chúng rên lên một tiếng, ngay lập tức bị vòng giật cho chưa được chủ cho phép rên. Dương đi qua chỗ Nhân, nối dây vào vòng và dẫn Nhân đi.

Dương đưa Nhân lên trên tầng 2. Ở đây, mỗi người được sở hữu một tầng biệt thự, bao gồm tất cả là tám tầng, tính luôn sân thượng và tầng trệt, còn gara thì được đặt dưới lòng đất. Tất nhiên biệt thự có mộ cái thang máy, nhưng ít dùng, bởi khi dẫn nô lệ đi, để chúng đi thang bộ thì sẽ vui hơn nhiều.

Và ngay tại mỗi tầng đều có phòng trừng phạt, Dương dẫn Nhân vào đó. Dương ra lệnh Nhân dựa vào cây cột chữ X ở góc phòng, vì có lệnh Dương nên Nhân được quyền đứng, vòng không giật điện Nhân. Dương buộc tay Nhân vào bốn góc của cột rồi bắt đầu vụt từng roi lên lưng Nhân. Vết roi rất mạnh giáng xuống lưng Nhân, Nhân hét lên, thế là bị giật vì chưa được cho phép. Nhân phải kiềm nén trong những vết roi cứ giáng xuống người nó, nó cạ răng vào với nhau, trên lưng thì đã thấm đẫm những lần máu chảy. Nó lắc lưng để tránh roi, nhưng mỗi lần lắc lưng, nó lại nhận vết roi nặng hơn, nó run rẩy, nó không dám nữa. Các trận roi chia đều ra, cứ hai mươi roi anh sẽ dừng một lần, liên tiếp như vậy đến bảy giờ tối, Nhân bị quất hai tiếng liền.

Nó sau đó được đưa về chuồng, Dương thì xuống lầu ăn tối. Ở trong chuồng, lưng nó chảy máu, nó không thể nào nằm được. Kẻ mặc đồ da hồi sáng nó thấy bước vào. Nó biết kẻ này sẽ trị thương cho nó bởi có đem theo hộp cứu thương màu trắng nên nó nằm sắp xuống, tưởng đâu sẽ rửa vết thương, nhưng không, kẻ ấy thè cái lưỡi ra liếm, nó ngạc nhiên, nó hơi rùng mình quay đầu nhìn lại kẻ ấy. Kẻ ấy ngẩn đầu nhìn nó.

"Ở đây, không có nước sạch, chỉ có nước bọt."

Nghe xong, nó hơi hiểu, nó nhìn xung quanh, đây chỉ nó nước tiểu và nước bồn cầu, nếu dùng thì sẽ nhiễm trùng nặng hơn. Kẻ mặc đồ da chỉ vào cái vòi nước rồi lắc tay, chỉ vào bồn cầu rồi lắc tay. Ra vậy, nó cố chịu cho người da liếm lưng nó. Mà sao người da không nói một lần cho xong nhỉ, chỉ chỉ chi cho mắc công, để sáng có gì nó hỏi cậu chủ. Lưng nó hơi nhột lại rát nhưng kệ, dù sao nước bọt cũng đỡ hơn mấy thứ kia. Liếm được một lúc, nó cảm nhận thuốc được thoa lên, mát lạnh vô cùng, nó hơi run người. Xong, người đó rời khỏi, nó gom rôm lại một chỗ, xong nằm lên, và chìm vào giấc ngủ, đèn ở nhà chứa cũng tắt đi, mọi thứ chìm vào bóng tối.

Mục Lục

MỤC LỤC [30/10/2018 - 01/12/2021] Hợp đồng Bạo dâm  Chương 1 - Làm quen Chương 2 - Ngày đầu gặp mặt  Chương 3 - Hình thức  Chương 4 - Khóa c...