Trời chưa có một tia sáng nào chiếu rọi, Nhân đã lim dim thức dậy, nó cảm nhận được có dòng nước ấm bao quanh nó, nó từ từ mở mắt, trước mắt nó là cảnh tượng phòng tấm, mà nó đang cảm giác ngồi trên người ai đó, không cần quay đầu lại, cảm nhận hơi thở sau lưng, nó biết, đó là cậu chủ của nó.
"Tỉnh rồi à?"
Dương để tay hai bên thành bồn, người dựa ra phía sau, mắt lim dim, nhìn có vẻ vẫn còn đang buồn ngủ, anh hết ngáp ngắn rồi lại ngáp dài.
"Gâu.."
Nó sủa một tiếng đáp lại, hai tay nó bị trói về trước, ngực cũng thì bị quấn thành hình ngôi sao, tình trạng tối qua vẫn được giữ im. Hai bên vú bị kẹp, nó nhìn xuống dưới, không đành lòng, bỗng nó có cảm giác rất xót, thức rồi nên lại trải nghiệm cảm giác đó.
"Sục cặc đi."
Giọng cậu chủ lười biếng phát ra, tóc cậu ướt rũ lên trán, cơ bắp cậu chạm vào người Nhân làm Nhân run run lên. Hai tay cố gập lại, tạo khoảng cách có thể chạm vào cặc, nhưng nó lại không dám chạm. Cặc nó giờ đang chứa một ống thông tiểu từ tối qua, caia bịt nối với ống đã được phân nửa chứa nước vàng óng ánh, nhìn mà nó nuốt nước bọt ực một cái, đây đã là thoid quen được hình thành trong mấy tháng nay. Với tần suất uống nước đái như nước lọc, nó nghĩ hệ tiêu hóa và khẩu vị của nó cũng bị thay đổi rồi, nhiều khi rảnh rỗi, nó nhìn nước đái mình đái ra sàn mà tiếc, chỉ mong hứng lại mà uống, càng nồng càng khai nó càng thích, ngửi mùi cũng đủ để làm nó nứng, nó không rõ bản thân từ bao giờ đã trở nên bệnh hoạn như vậy, nhưng nó biết, muốn quay đầu cũng thật khó lắm.
Từ ngày hôm qua, khi còn ở trong hầm kia, nó đã thừa nhận bản thân có vấn đề, nó không bài xích chất thải đó như người thường mà ra sức nốc vào, nó kiểu thấy rất ngon là đằng khác, càng nốc càng thèm hơn, bụng căng rồi xẹp, căng rồi kẹp, cứ như ăn tiệc không bằng. Con tim bảo cứ ăn, nhưng lý trí lại não nề, để bản thân trở lại như người thường, đây là một bài toán vô cùng nan giải.
"Sục đi."
Nó nghe được trong giọng cậu nó có phần mất kiên nhẫn, nó không dám lơ đãng nữa, lấy tay cầm lên con cặc, sục từng nhịp, tay xoa lấy đầu khấc, đầu khấc giật giật kích động đến ống thông, ôbgs thông chuyển động lay lắc, nó nháy mắt đau rát, ngón chân cuộn lại. Vào sáng sớm ngâm nước, da đặc biệt nhạy cảm, hai tay tạo lực mà chạm vào cặc, chạm nó từ lúc mềm trở nên cứng rắn, cả người uốn éo, vừa sướng vừa đau đớn, nước đái nó lại rỉ vào bên trong túi dịch.
"A.."
Ống thông tiểu đang đâm vào rút ra trong lỗ cặc nó, tay cậu chủ mò xuống ngay ống, cầm lấy ống mà thông lỗ cặc nó, đưa ra vào bóng đái nó, khiến nó quằn quại không thôi.
"A.a..a..."
"Sướng lắm đúng không?" - Cậu chủ ở bên tai nó phả vào một hơi thở ấm áp, khiến tai nó ngứa ngáy, giọng cậu mang ý tứ đùa cợt rõ rành mạch. - "Nhắm mắt lại, suy nghĩ một chút."
Nó nhắm mắt lại, tay vẫn không ngừng chuyển động, giọng cậu lần nữa xuất hiện bên tai.
"Sau khi xong một trận đá banh, con chưa về hẳn mà ở lại nói chuyện, lũ bạn thì đã đi về phòng, mùi mồ hôi từ thằng đối diện tỏa ra, con ban đầu không thích nhưng sau đó lại không kiềm chế mà lại gần, giả vờ giỡn rồi ôm ôm nó, nó kẹp đầu con vào nách, con ngửi đến cứng lên."
Khung cảnh hiện lên trong đầu nó, nó thỏe nhè nhẹ như hít được cái mùi hôi đó, cặc cương cứng, tay cậu chủ mò xuống đùm dái của nó mân mê.
"Con bỗng giật mình, sợ bị phát hiện, ngay lúc đó chạy ngay về phòng."
"Cặc cương cứng, lúc chạy về, mặc kệ bạn cùng phòng, chạy ngay vài toilet muốn tự xử, mò cặc trong quần ra, lấy tay gờ nó."
"A..a..."
"Nhớ lại nách của thằng kia, rồi tự ngửi của mình, không đủ mùi.. "
"A..."
"Con nhìn thấy cái sọt đồ dơ của lũ bạn, con lấy mấy bộ đá banh đó ra, vừa ngửi vừa sục."
Cậu mò tay xuống đít nó, đưa ngón tay vào bên trong, rồi mò lấy gì đó, kéo thứ đó ra, khi thứ nó từ từ được kéo ra, nó ưỡn người qua lại, cặc không ngừng giật, giật. Khi lấy ra, nhìn kỷ lại, đó là một cái sịp đen, một cái sịp tam giác được nhét vào đít nó cả đêm. Cậu chồng thứ ấy lên đầu nó.
"Mùi con ngửi được chính là mùi đống đồ đá banh kia, vừa thối vừa chua, chỉ khiến người ta nôn ọe, nhưng con lại rất thích."
"A..."
"Con lột đồ mình ra, mặc đồ chúng vào. Trồng thêm cái quần lên đầu, miệng ngậm áo chúng, rồi lại lấu cái quần khác hửi. Con vừa hửi vừa sục cặc."
Nó cảm nhận nó đã lên dỉnh rồi, giọng cậu kích thích nó quá dữ, nó không có thời gian lơ đãng. Cái mùi kia nó ngửi được qua lời kể cậu tạo thành một khung cảnh rất chân thật, tay nó vô thức sục nhanh hơn.
"Nhưng sục cặc là chưa đủ, con dựa đầu vào tường, cho đầu chạm quần không rơi, mộ tay sục cặc, một tay móc đít."
Tay cậu lần nữa mò xuống lỗ đít nó, theo nhịp điệu, một ngón, hai ngón, nó thở dốc.
"Cặc con chảy nước. Con thở dốc hơn, cái đít con nhớp nháp, con cố kìm nén tiếng rên rỉ nhưng không thể."
Nó sục nhanh hơn, cặc nó muốn nổ tung rồi.
"Bỗng cửa mở cái rụp."
Nó sắp lên đỉnh thì giật mình, nó như hòa làm một với lời cậu nói, thân thể cứng ngắc.
"Bạn con hết hồn, bảo, đụ má, có thằng chó biến thái này bây."
"A....."
Cả người nó hồi hộp, cậu nói rồi đưa tay chạm vào đầu khấc nó. Nó ngay lập tức lên đỉnh, cả người run rẩy, cặc nó sướng nổ tung nhưng không bắn tinh, dòng nước đái vàng khè ồ ạt chảy qua ống thông vào túi nước tiểu, làm đầy túi nước ấy, nó thở dốc, cả người dựa vào lưng cậu. Cậu lấy cái sịp trên đầu nó quăng đi chỗ khác.
"Ngoan."
Cậu cười rồi khen nó, nước đái chảy một lúc rồi dừng, cậu ngắt bịt nước tiểu ra, lấy một cái đầu bịt, vặn lại rồi để qua một bên, trời còn khuya, cậu cho nó nằm trong lòng mình mà ngủ một lát.
Khi nó mở mắt trở lại đã là bốn giờ sáng, nó đã ngủ được hai tiếng trong nhà vệ sinh, cậu chủ đái lên mặt nó, nó sặc nước nên có phần ho khan, các món đồ chơi trong cơ thể nó được lấy ra, cậu bảo nó tắm. Nó là chó, nó không được sử dụng vòi sen chuẩn bị cho chủ mình, thay vào đó, cậu cầm vòi xịt đít lên, bắn dòng nước lạnh vào người nó. Nó trong tư thế quỳ, tự lấy bông tắm chà chà thân mình, tẩy rửa một lần dưới dòng nước lạnh khiến nó run run nhưng không có khả năng chống trả hay phản đối, cái lỗ cặc của nó vẫn còn sưng do bị thông nhiều lần, giờ chưa khép hẳn, cả đít cũng thế, thay vì nó run vì lạnh, giờ nó đang hưởng thụ thời gian nghỉ ngơi dài trong mấy ngày gần đây.
Ba mươi phút sau, nó được Dương dẫn ra trước phòng khách, trong nhà mở điều hòa, không khí vẫn ấm như thường dù đang ở trên núi cao. Nó hiện tại được quyền đứng lên nhưng lại trong tư thế đứng tấn, hai tay bị trói ra sau đầu ở thế giang rộng thấy rõ nách trụi lông nhưng đàn bà của nó. Theo luật, nó vẫn bị khóa cặc, khóa này nhỏ hơn khóa trước nó đeo, lại kèm theo vòng gai ở gốc, cứ đâm chọt vào cặc nó, con cặc rung rẩy và cứng ngắc cứ vậy mà bị giam cầm. Dái nó đung đưa qua lại bởi treo thêm tạ nặng, bên trên vòng tạ dái lại có thêm ba khoen nhỏ, móc vào đó là những quả tạ tròn có thể đung đưa. Một cái móc được móc vào đít nó, rồi có dây nối lên vòng cổ, khiến nó phải luôn thẳng lưng, mà dây này không chỉ nối vào vòng cổ, mà nối luôn cái móc lỗ mũi của nó, khiến nó giữ thế có phần khổ sở. Hai vú không bị kẹp, cậu chủ chỉ thoa một lớp cao lên, chính lớp này làm nó ngứa ngáy, nó muốn gãi mà không gãi được, rất tức tối.
Miệng mở to ra vì kẹp, mắt nó thì nhìn đâm đâm về phía bàn trà trước phòng khách. Cậu chủ ngồi trên ghế trước người nó, thật ra cũng không tính là ghế, đó là lưng của một nô lệ da mang một miếng tựa của ghế, thậm chí cả bàn nước cũng vậy, đây là một "vật sống". Có lẽ đây cũng có cái gọi là thay ca, tối qua nó nhìn thấy, là bàn thật ghế thật, nay lại là "bàn sống", "ghế sống", khá là thú vị.
Ngoài cậu chủ của nó ra, còn có cậu chủ Thiên, cậu chủ Nam, và một vị khác, mặt nhìn rất lạ, chưa hề xuất hiện trước mặt nó lần nào trong suốt thời gian nó ở biệt thự, mặc quần bò cùng áo sơ mi thoải mái hiện ra cơ ngực vạm vỡ, nước da trắng ngần, môi đỏ, mái tóc rẽ ngôi bảy ba vuốt ngược, chân vắt chéo, bên cạnh người này còn có một nô lệ da đang quỳ. Nó đoán nô lệ này là Sam, tuy cặp mắt lộ ra nhìn không giống lắm, vậy cậu chủ Cường đâu? Nó không biết, giá như nó có thể nghe ngóng được gì thì tốt. Nhưng đáng tiếc thay, nó lại được đeo tai nghe, ngoài tiếng ồ ồ phát ra từ tai nghe, nó chẳng nghe thấy gì nữa cả.
Sau cuộc trò chuyện tại phòng khách, các cậu chủ chia làm hai đường xuống núi, Nam dẫn bọn nô lệ trần truồng thua ở trò kéo co đêm qua đi trên đường cái về biệt thự, đường vừa xa lại vừa chạm xe lớn, lại thêm nắng hơn nhiều so với con đường mòn, mặt khác, những người còn lại cùng nô lệ của mình đi theo lối mòn về biệt thự.
Lúc họ xuất phát đã là 5 giờ, trời trên núi vốn còn tối và có sương mù cùng không khí lạnh ẩm, ở con đường mòn, Nhân vừa đi vừa run rẩy, sợ vì cái tối, lại sợ vì lạnh, cậu chủ nó, một mặt kéo dái nó đi, một mặt gọi đèn, nó cũng không quá sợ việc đi lạc nhưng hành trình này cứ mang lại cho nó cảm xúc căng thẳng không thể buông thả được.
Nó vừa đi lại vừa thắc mắc, đáng lẽ khi nó trần truồng như này, bọ muỗi này nọ phải tấn công nó lắm chứ, nhưng nó không thấy con nào lại gần cả, mà khi di chuyển từng bước đi, cái lỗ đít của nó lại cọ cọ với móc đít, tạo ra tiếng lép nhép lép nhép rất nhỏ, khi đi rộng bước, nó cảm nhận có dịch chảy ra từ đít mình.
Trở về bên Nam, đường đi lúc này bằng phẳng hơn, những cũng đồng nghĩa là dài hơn. Đáng lẽ họ sẽ chỉ mất hơn đoàn kia một tiếng mà thôi, nhưng Nam không thích vậy. Với mỗi chiếc xe đang chạy lên, anh sẽ quơ gậy sáng để báo cho xe dừng, đây là những xe hàng có nhiệm vụ riêng lên xuống núi, là xe lương thực, xe chứa nô lệ, xe chứa máy móc,... ngày ngày vận chuyển, các mốc giờ chính xác đến không thể chính xác hơn.
Quay ngược lại 2 tiếng trước, sau khi đoàn của Nhân đến nơi, Dương rục rịch tạm biệt mọi người, cùng với Nhân lên xe rời khỏi biệt thự. Khác với lúc đi, Nhân không bị nhốt vào trong vali chật hẹp, nó được phép ngồi trên ghế, các món đồ chơi đều đã được tháo ra, đầu vú, môi, đầu cặc hay lỗ đít đều ửng đỏ, các nơi khác trên cơ thể đều có dấu dây trói hoặc bầm tím, nhìn có phần chật vật.
Nó ngồi ghế phụ, trên đường đi xuống chân núi, nó được cậu ra lệnh sục cặc không ngừng. Nó vừa sợ vừa sướng, một phần nó đang ngồi ở chỗ dễ bị nhìn thấy, phần khác là nó đang hứng thú vì phô dâm, con cặc của nó rất nứng nhưng lại không cuất được tinh, nó đau khổ ra mặt.
Có lẽ miếng vải bịt mắt đã khiến phần người của nó bị lép vế bởi phần thú, nó không nhìn thấy gì nên nó cũng tự lừa gạt bản thân không sao cả. Cái vòng cổ vẫn chưa tháo khỏi cổ nó, mỗi lần nó phát ra từ "a..a.." là lại giật điện, vì không nói được, nó cũng không có biện pháp cầu xin cậu chủ cho nó rên rỉ, vậy nên nó cứ kìm nén mãi.
Xe từ từ dừng lại một chỗ, nó cảm nhận được cậu chủ lôi nó xuống xe, giao nó cho một người nào đó, người ấy móc dây vào vòng cổ nó, dắt nó đi. Nó tin cậu chủ không bán nó, đây là có nguyên do. Nó cảm nhận được xung quanh rất quen thuộc, một nơi có tiếng nhạc xập xình, rồi vào từ từ dưới sự hối thúc của tên đàn ông kia, nó đến mộ sàn lát gạch trơn nhẫn khác chỗ khi nảy vừa qua. A, nó đã nhớ ra rồi, đây là nơi mà cậu chủ nó dẫn nó đi khi lần đầu lên đây, nơi mà nó được tiêm thuốc và ướp như xác chết trong một khoảng thời gian dài.
Trình tự vẫn như cũ, nó dần rơi vài trong bóng tối. Lúc mơ màng, nó nhận thức được, thời gian làm chó của nó cũng không còn dài nữa.
truyện b viết rất hay, đọc cuốn vl
Trả lờiXóa