Thứ Bảy, 4 tháng 7, 2020
Chương 78 - Ngày 3 ~ Giấc mộng và hiện thực
Thứ Năm, 14 tháng 5, 2020
Chương 77 - Ngày 3 ~ Xuống núi
Thứ Năm, 2 tháng 4, 2020
Chương 76 - Ngày 4 ~ Dục vọng và Bản năng Nô lệ
Nô lệ không hẳn đều từ bản năng thức tỉnh mà thành, có một số nô lệ là do trải qua thời kỳ huấn luyện rồi nhận thức được mình là gì. Bọn Minh, Vũ, Điền đang tìm cách biến thằng bạn cùng phòng của tụi nó - Tân trở thành một nô lệ như thế, hoặc đơn giản là tụi nó chỉ muốn hạ nhục thằng trai ngon lành này thôi.
Thằng Tân sau khi cởi sạch đồ ra đến cái sịp cuối cùng thì đang bụm con cặc cương cứng vì mắc đái của nó, hai chân run lẩy bẩy như người già đi bộ. Lưng của nó hơi khom xuống để giảm phần cơ thể bị lộ ra, ấy thế, đó chỉ là nó tưởng, nó khom lưng thì đít nó ngay lập tức nhô ra, cái lỗ đít bị trai đụ tơi bời mấy ngày trước còn chưa khép lại, vẫn hồng hồng.
Tụi nó đứng ở con hẻm, góc xéo với cửa hàng bách hóa, hiện giờ đã qua sáu giờ, người xe vẫn tấp nập như giờ cao điểm, họ đi và chạy lướt qua nên chả để ý đến một thằng con trai đang trần như nhộng.
"Đứng thẳng lên."
Thấy thằng Tân cứ khom người muốn che đậy, Minh dọa Tân bảo nó thẳng người, Tân dùng tay che hạ bộ, chân thẳng lên, lưng không khơm nữa. Lúc này, thằng Điền đút tay vào quần, lấy từ đó ra một chiếc quần sịp chữ nhật đưa cho Tân.
"Mặc vào."
Tân cầm cái sịp. Đó là một sịp dạng chữ nhật, sịp này có hơi dài so với sịp bình thường, thật ra cũng chả có gì đặc sắc nếu không nhắc tới màu sắc. Màu của nó, Tân hơi nhướng mày, nó có màu xanh lá chuối, lại còn dạ quang bóng, lắc qua lại còn thấy nó chiếu chiếu, eo, cái này thì ai dám mà mặc chứ, Tân nghĩ.
"Nhưng..."
"Mặc vào rồi tới siêu thị mua ít đồ, hoặc ở truồng như vậy để bọn tao dẫn về, chọn đi."
Thằng Tân nghe xong còn do dự, một bên nó chả dám mặc cái sịp thế này đi vào tiệm, chả khác thả rong là mấy, người ta nghĩ nó là biến thái thì sao, một bên, nó sợ bọn này làm thật, vậy chết nó mất.
Để thằng Tân quyết định nhanh hơn, Vũ lấy một cây kéo ra, rồi cầm quần sịp Tân trên tay Minh, cắt từng chút một. Cây kéo sắt bén bắt đầu ở giữa quần lót tam giác, sẹt một cái, chia quần lót làm hai mảnh tam giác nhỏ hơn. Vũ xếp hai miếng lên nhau, cắt thành từng phần nhỏ hơn, cả quá trình, thằng Tân trợn mắt há miệng mà quan sát, đến khi cây kéo của Vũ nhiếp tới đáy quần tây của Tân, nó vội lên tiếng.
"Được, được, tao làm, tao làm, tụi bây đừng cắt nữa."
Vũ dừng tay, Tân nhanh lẹ mặc cái quần lót vào, quần lót khi mặc bó sát vào mông nó, hiện ra cho nó một đường cong hoàn mỹ mặc dù cơ thể nó sẵn đã đẹp. Con cặc bị bít bó trong sịp càng trương lớn.
"Nhận đồ thì phải cảm ơn chứ."
Thằng Vũ lên tiếng lần nữa, Tân nơi nổi máu, thằng Vũ mặc kệ, nhiếp kéo gần quần Tân, lúc này là ở ống quần, cắt một mảnh.
Tân chịu khuất phục, nó sợ sẽ cắt lên thêm, nó khoanh hai tay lại, cúi người xuống.
"Cảm ơn bọn mày."
Lời nó khách khí giữa những đứa trẻ mẫu giáo, động thanh khom người khoanh tay lại làm ra được một vẻ ngoan ngoãn bất ngờ, thằng Điền rảnh rỗi xoa đầu nó, cho nó một chữ "Ngoan".
Mặt Tân cùng lỗ tai đỏ cả lên vì xấu hổ, nó được đưa cho một mảnh giấy, đó là danh sách những thứ cần mua trong tiệm, nó biết nó chả thể phản kháng nên chỉ hỏi nó sẽ được trừ bao nhiêu, bọn Minh đưa lên hai ngón tay, tương đương cho hai triệu, nó bỗng cảm thấy có động lực hơn, tuy vậy, lòng tự tôn của nó sao chịu nổi đây, đường đường là thằng đàn ông lại mặc cái sịp sáng chói thế này, sợ bước vào tiệm, nó sẽ bị giữ lại và cho rằng là biến thái mất, đầu cặc nó rỉ nước tiểu một khoảng nhỏ trong cái quần sịp kia.
Trở lại ngón núi mà cuộc hoang lạc chưa kết thúc, bọn Nhân đã được vớt lên, sù được ngậm nước một khoảng thời gian nhưng da chúng không quá nhăn lại, có vẻ là có chất làm căng da trong người chúng rồi, còn mùi hôi thì thôi rồi, thối không chịu nổi, ấy vậy mà khi được đưa lên, nhiệm vụ đầu tiên của chúng là phải liếm chất thải cho nhau thật sạch. Ba nô lệ thay phiên liếm cho nhau, từ cái đầu trơn bóng cho đến mặt. Tự liếm một hồi, các nô lệ da bắn nước vào chúng, giống như tắm cho chó, rửa ráy trong ngoài, sẵn tiện sục con cặc cứng ngắc mấy ngày qua, dù sao chúng cũng đâu bắn được. Bọn chúng rên rỉ, không thể nói ra những từ "Đừng", "Dừng" này nọ, bởi nếu nói, vòng cổ sẽ chích điện chúng ngay.
Lỗ đít và cặc luôn được dùng cùng nhau, chúng vừa bị sục vừa bị tay nô lệ da đâm, đâm đến muốn nằm thẳng trên nền xi măng có lót tấm nhựa. Khi chúng sung sướng đủ rồi thì tất cả dừng lại, lúc này, tiếng động từ khu rừng phát ra, cả đám người nheo mắt lại nhìn, lũ chó thì đã nằm ngửa ra, chúng có phần mê mang, lại giống như đang thở lấy sức, những tiếng phì phò liên tục phát ra, lũ nô lệ da nắn bóp, xoa những bắp cơ của chúng, giúp chúng ổn định lại thân thể sau thời gian ngâm nước lâu.
"Về rồi à?"
Tiếng Cường vang lên, từ trong bụi rậm, một bóng đen vụt qua. Một con người trong một đồ da, bò bốn chân, thật nhanh đến bên ống quần Cường, dụi dụi đầu vào đó như đang làm nũng, như đang muốn được chú ý. Đó là Sam, nó có vẻ vui mừng lắm, tuy không sủa nhưng lại làm động tác ngoeo ngoảy chiếc đuôi phía sau đít, nếu nó có thể nói, thì chắc chắn là câu, "Chủ nhân thương con đi."
Theo sau thằng Sam, Tucker cùng Bordy cũng trở lại trong bộ đồ da, ấy vậy, khi vừa ra khỏi khu rừng, thằng Nam liền ra lệnh chúng cởi ra, lộ ra bên trong cả người ướt đẫm mồ hôi. Bordy nhìn vẫn dư sức nhưng Tucker thì có vẻ đã cạn kiệt, nó thở hồng hộc, chỉ muốn nằm ngay trên đất. Chúng mang phụ kiện tương tự nhau, chiếc khóa cặc bé xíu, cái tạ dái siết chặt, phía sau lưng lộ đuôi chó, trước ngực lại là dây xích nối vào hai khoen vú, trên người là chằng chịt dây trói đan xen, cạ một ngày dài đã khiến các hằn dây in rõ lên da.
"Chó của Cường đúng là giỏi nha." - Nam xoa đầu con Bordy, miệng cười nhếch lên nhìn về phía Cường. - "Bạn tôi sắp phải chịu khổ rồi đây nha."
Nói xong, Nam tự cười phá lên, ra lệnh cho bọn nô lệ da tắm rửa cho hai con chó của mình. Về phần Cường, Sam trước mặt Cường lúc này đã quỳ thẳng, miệng ngậm một cây cờ, mắt nó sáng ngời, có vẻ đây là chiến lợi phẩm của một trò chơi.
Ba con Sam, Tucker, Bordy sau khi qua được thử thách treo trên không thì được thả vào rừng, chúng được ra lệnh thì chơi một trò chơi dưới sự cá cược của các chủ nhân. Trò chơi rất dễ hiểu, đó là trong một phần của khu rừng này, chúng phải tìm cho được cột cờ tín hiệu đã được đánh dấu sẵn, biểu hiện cho sự chiến thắng. Chúng không sợ đi lạc, bởi nếu có người thẳng cuộc, vòng cổ lặp tức đưa ra hướng dẫn cho chúng tìm đường về. Trong quá trình đi tìm, chúng sẽ gặp những vật phẩm lạ, có thể là những viên bi trong suốt đủ loại kích cỡ, có thể là trứng rung đủ màu sắc, thậm chí là con cặc giả to cực kỳ. Nhiệm vụ của chúng khi nhìn thấy những thứ này là phải nhét vào cơ thể, trên người chúng có hai cái lỗ, nhét lỗ nào cũng được. Ngược lại, nếu chúng không nhét, chúng sẽ nhận được trừng phạt từ vòng cổ và từ chủ của chúng, so với hình phạt thì việc nhét đồ này tương đối dễ chịu hơn. Trong rừng vốn cũng không quá an toàn, dễ bị xước da nếu không cẩn thận nên con Tucler và Bordy cũng được mặc đồ da, cơ bản là để bảo vệ da của chúng, xước thì thật phiền phức. Khi tìm kiếm đồ vật, dù thời gian dài nhưng chúng sẽ không bị bỏ đói, bỏ khát. Vào các thời gian nhất định, vòng cổ sẽ đưa hướng dẫn dẫn chúng đi đến những chỗ đặt đồ ăn sẵn có, khẩu phần ăn là như nhau, hoặc nước uông. Cũng như sinh hoạt hàng ngày, chúng phải luôn ở tư thế bò hoặc quỳ, không được đứng lên, có thể tiểu tiện ở bất kỳ đâu nhưng các chó con lại thích tiểu vào các thố dịch thức ăn, có lẽ như vậy sẽ ngon hơn.
Việc cư xử như những động vật bậc thấp này đã in sâu vào trong trí não của từng nô lệ, có thể chúng tự giác làm hoặc làm trong vô thức, chung quy nô lệ chó thì phải sống như các con nhưng tôn nghiêm của một con người vẫn phải giữ lại, vì sao ư? Giữ lại tôn nghiêm, chó sẽ bị chơi vui hơn, nhiều trò hơn, thích thú hơn. Nhưng nếu thật sự mất đi luôn nhân tính, một nô lệ sẽ như thế nào? Thật tò mò nha.
Trò chơi bắt đầu từ ngày hôm qua cho đến tận chiều tối hôm nay, cuối cùng phần thắng được Sam giành được, con cặc cứng ngắc được bao bọc da rồi nhốt trong khóa có vẻ đã cứng ngắc, Cường có vẻ biết sẵn kết quả nên cũng không có quá nhiều biến hóa, tuy vậy, trên mặt lại có chút thất vọng, cắn nhẹ môi. Xoa đầu của Sam, Cường lấy cây cờ trong miệng nó ra, nhìn về phía Nam.
"Đấy, tao thắng rồi." - Cường đưa điện thoại lên, ra dấu chuyển khoản, chuyển khoản.
Nam cười rồi vỗ tay chúc mừng, rồi đi đến con Bordy, ra lệnh cho con nô lệ da mở khóa cặc cùng tạ dái, đưa chân nghiền xuống dái Bordy, chửi nó vô dụng, qua hơn nửa tiếng nữa là thẳng cược rồi, nào ngờ tụi này không kiềm chân nổi, buồn ghê hồn.
Bordy bị đạp nhưng so ra nó lại sung sướng uốn éo người qua lại, miệng thì rên rỉ, tay thì nắm lại, thân dưới như cố tình đẩy sát cho Nam đạp thêm, nó sung sướng vì điều đó, tưởng trừng như nó muốn Nam đạp nát bộ phận nam tính của nó vậy. Khi đang nghiền, nó đang đê mê, Nam liền dừng cước bộ, nhắm thẳng vào giữa háng đá một cái thật mạnh, Bordy ré lên rồi nép hai bên đùi lại, miệng thở hồng hộc như hấp hối. Nam cầm hai chân của Bordy lên, cưỡng ép bó mở rộng háng rồi nhắm vào dái mà đá tiếp, lần này lực không mạnh như lần trước nhưng cũng khiến nó khốn đốn, nó không dám giãy giụa nên chỉ rên từng tiếng ngắt quãng, nức nở, ban đầu có vẻ là đau, nhưng dần về sau thì lại là sung sướng, con cặc cương cứng hết cỡ, nó như bước vào trạng thái động tình cầu hoan.
Nam đưa tay ra hiệu, hai con Tucker và Duke cũng bò đến, mỗi đứa một bên vú của Bordy mà ra sức liếm láp, vừa liếm vừa cắn, tụi nó liếm lên cơ bụng thằng chó này trong khi Nam đạp vào con cặc đang cương của nó, thằng Bordy cứ rên ngắc quãng như vậy, đến khi con cặc nó rỉ ra nước, Nam ra lệnh hai con kia chụm đầu sát lại chỗ Bordy, hướng nửa người dưới của Bordy mà nâng lên, dòng nước đái ngay lặp tức chảy xuống, chảy xối xả lên mặt Bordy, đầu con Duke cùng Tucker, chúng có vẻ rất hưởng thụ là đằng khác.
Cường bên kia nhìn Nam rồi kệ, xoay lại ngắm vật nhỏ nhà mình. Anh xoa đầu Sam, Sam liếm láp tay anh, ý đầy dâm dục, Cường biết, Sam đang khiêu khích anh.
So với nơi đây, thằng Tân chẳng khá hơn bao nhiêu. Nó đã ở trong tiệm nửa tiếng rồi, cái sịp xanh lá thu hút không ít mắt nhìn của mọi người. Nó đi khép nép, cố ép con cặc vào giữa, con cặc bị cọ bởi quần lót chặt từ nảy đến giờ đã bắt đầu chảy nước, nhưng trên hết, nó cảm thấy mắc đái vô cùng. Dù mua hết đống đồ rồi, là những chiếc bao cao su đủ màu sắc hương vị cùng một ít gel bôi trơn, nhưng điện thoại của nó vẫn chưa báo tin nó phải rời đi, bọn kia chưa cho phép nó đi lúc này. Nó mắc đái đến muốn nổ tung cặc, nó cảm nhận được đầu cặc đã gỉ nước, mà không biết sao, giờ nó cảm thấy rất nứng.
Người đi đi lại lại chỉ chỏ nó, chửi thầm nó, nó đều nghe được, càng nghe nó lại càng hứng không tả được. Nói là đi khép nép để che cặc chứ thật ra nó cũng đang tự cho cặc ma sát vào quần để thủ dâm, nó không muốn phô dâm ở đây nhưng nó thật sự rất nứng, bóng đái chứa đầy nước càng khiến nó kích tình hơn bao giờ hết.
Từ lúc nào, số người trong cửa tiệm đã giảm xuống đáng kể, nói trắng ra, nó chỉ còn thấy nó, thanh niên ở quầy tính tiền cùng một bảo vệ giữ xe trong ca trực. Lúc này, bỗng điện thoại nó reo lên, một tinh nhắn được gửi đến, nội dung là: "Tự xoa cặc, sau khi mày bắn thì đi ra, nhận thêm hai triệu."
Tân đọc xong thì lớn mật, môi nó hơi cong lên vì sung sướng, nó mừng vì thằng Minh đã nhắn tin này đến. Nó thật sự quá nứng rồi, mà phô dâm thể này, thật là kích thích, nó vừa sợ hãi lại vừa muốn làm, tính người trẻ mà, muốn thử cái mới lạ, tò mò không giới hạn.
Nó đứng vào một góc khuất bàn tính tiền, tay vẫn cầm cái rỗ, tay còn lại đã tự giác sờ lấy cái sịp bắt đầu đung đưa. Con cặc của nó vốn đã cứng, nay càng thích kích thì càng sướng hơn, nó không tự giác mà rên rỉ thành tiếng, nhưng nó cố nén giọng nó lại, nó sợ người ta nghe thấy. Sắp, sắp rồi, nó đung đưa tay qua lại, thở dốc ngày càng nhanh, nó sắp bắn rồi, a.
"Mày làm cái gì vậy?"
Thằng cha bảo vệ xuất hiện, nó lập tức bị lôi đến chỗ quầy thanh toán, tắt hứng nhưng cặc vẫn cứng, nó đưa hai tay che lấy thứ kia, nó biết hai người này đang nhìn nó chầm chầm, nó giờ cúi đầu, cố gắng né tránh.
"Biến thái thật."
Giọng anh tính tiền vang lên, nó hơi rung mình, khi nó ngẩng đầu lên, những lời mắng, đánh giá nó tuông vào mặt không dứt, chung quy là chửi nó biến thái, rồi bảo nó đưa số điện thoại với khai báo trường ra, họ bảo sẽ báo lên trên. Nó hoảng cả lên, bắt đầu năn nỉ loạn xạ, nó mò cái điện thoại nhờ tụi kia giúp nhưng nó để quên mất chỗ cái rỗ ở đằng quầy nảy nó sục rồi, nó sợ hãi đến run rẩy cầm cập, thiếu điều quỳ xuống luôn.
"Ùi ui, nhìn xem, gì đây."
Anh ở quầy giờ đã ra ngoài, bât hai tay nó xòe ra, nhìn con cặc qua cái sịp, chỗ đó vừa nhô vừa sậm màu, nhìn vô cùng nhếch nhác.
"Mày vẫn nứng khi tụi tao thấy và chửi mày cơ à?"
Anh bảo vệ nhìn rồi cũng cười cười, lấy cây đèn pin trên tay đánh đít nó vài cái, con cặc nó lại nhúc nhích, hai người nhìn nhau cười phá lên.
"Lâu lâu gặp một đứa kể ra cũng vui. Mày sục phát trước tụi tao đi rồi tụi tao cho về."
Anh quầy tính tiền nói, nó nghe xong vừa sợ hãi vừa hứng thú. Hai người vẫn nhìn chầm chầm nó. Tân nó nghĩ, lỡ cũng đã lỡ rồi, giờ xấu hổ cũng chẳng được gì, tay nó vẫn run rẩy nhưng tâm nó đã bị cơn nứng chiếm cả rồi, nó đưa tay, bât đầu xoa lên xuống cái sịp. Anh tính tiền có lẽ chưa hài lòng, bảo nó đưa cặc vào trong quần mà sục, đưa một tay lên xoa vú đi. Nó ừ hử trong tiếng rên, nghe lời anh, sục và sục. Nó nứng sẵn, cộng thêm mắc đái, không bao lâu nó đã bân ướt mảng trước của sịp, tay phải cũng nhớ nháp cả.
"Nhìn kìa, mày làm rơi xuống sàn nhiều quá."
Bảo vệ lấy giày đá nó, cho nó hướng mắt xuống, quả nhiên là có tinh trùng trên sàn. Có lẽ khi nảy nó sục trong sịp mạnh tay nên chảy ra ngoài mất tiêu.
"Liếm sạch rồi đi."
Anh tính tiền nói xong, nó vẫn còn ngẩng ngơ, nó không muốn, nó không muốn làm cái chuyện nhục nhã này. Bình thường đến uống tinh nó còn e ngại thì cái chuyện quỳ xuống liếm này thật kinh tởm, nó không làm được. Thằng Tân sợ sệt, nó dậm chân tại chỗ, nó không muốn, xin ai đó đến cứu nó.
"Anh, tụi em là bạn của nó, đến rước nó ạ."
Tụi thằng Minh xuất hiện, thằng Điền chạy vào bên trong quầy hàng tìm cái gì đó, thằng Minh thì đang cầm quần áo thằng Tân trên tay.
Thằng Minh tiến lên, vỗ cái bốp vào đít thằng Tân.
"Anh thông cảm. Bạn em nó biến thái anh ơi. Mỗi lần vô siêu thị là nó sẽ cởi hết đồ ra vậy đó, tụi em cản nó rồi mà nó vẫn làm thôi."
Thằng Tân nghe mà không tin được lời Minh nói, đáng lẽ phải là cái cớ như cá cược với nhau chứ, mày nói gì vậy Minh.
"Anh cũng không làm khó gì, bảo nó liếm sạch cái rồi đi à."
Bọn chúng xuất hiện nhưng không giúp nó, càng đổ dầu vào lửa, kết quả vẫn là bắt nó liếm mà thôi, cơ bản chúng chủ vào sỉ nhục nó. Nhưng trước khi nó liếm, thằng Vũ kéo cái quần lót nó xuống, con cặc nó bung ra, tinh trùng bên trong chưa khô nhiễu xuống sàn nhiều hơn, nó chưa hoàn hồn thì anh bảo vệ đạp vào khuỷu chân nó, khiến nó ngã xuống, ngay tư thế bốn chân, thằng Minh đạp đầu nó vào vũng tinh trùng trên sàn.
"Liếm."
Nó tủi thân như một con chó, nhưng nó không làm gì được, đầu bị Minh đạp, đít thì bị giày bảo vệ đạp lên, nó nhục nhã mà vươn lưỡi ra, liếm từng vũng, cảm nhận cái mùi sàn với tinh trùng nó hòa nguyện, cái miệng mặn tanh ấy, mắt nó lưng tròng, tưởng trừng chỉ vài dao động nữa là nó sẽ khóc ngay. Nó cũng không ngờ, nó nhục vậy mà cu nó vẫn nứng, tuy thế, trong mắt nó, nó lại ghét mấy thằng này hơn bao giờ hết.
Sau khi nó liếm xong, thằng Điền cầm cái rỗ nó bỏ quên khi nảy ra tính tiền. Rồi cho nó mặc sịp lại, ba đứa dắt nó đi ra. Nó mặc cái sịp ướt nhẹp tinh dịch khi nảy, mặt còn có tinh trùng chưa khô, đi vào con hẻm, nó như bùng phát lửa lớn, đẩy mạnh ba thằng kia.
"Đụ má tụi bây, bạn bè mà chơi cái trò mất dạy vậy à? Tụi bây có nghĩ cho tao không vậy? Tao làm gì có lỗi với tụi bây à? Lũ khốn nạ... Hự..."
Thằng Tân còn chưa nói hết thì đã nhận một cú trời giáng vào bụng từ Điền, nó ngã khuỵu xuống, thằng Vũ nhanh nhẩu trói hai tay Tân ra phía sau, thằng Minh kéo hẳn cái sịp ra nhét vào miệng thằng Tân, riêng Điền thì lấy giày đạp lên cặc Tân.
"Mày dám nói khi nảy là tụi tao ép mày hoàn toàn không? Mày rõ ràng là cũng hứng thú nên mới nghe theo, đụ má, mày tưởng tao nghĩ mày sẽ sợ mấu cái kia à? Tao biết mày còn nứng chết mẹ."
Thằng Điên nói xong thì phỉ nhổ vào mặt Tân, thằng Tân mắt đầy tơ máu. Minh đến gần Tân, đưa ra máy điện thoại, trong đó là đang chiêua clip khi nảy ở chỗ tiệm bán hàng, rõ mồng một cho nó xem.
"Mày có thấy ai vừa tự liếm tinh vừa nứng cặc như mày không đỉ? Mày đéo tự nhận thức thì để bọn tao giúp."
Thằng Minh nói bên tai Tân, Tân mở to mắt nhìn bộ dạng nó trong điện thoại, quả đúng như thằng Minh nói, và thật sự, lúc ấy nó cũng nứng không tả nổi. Nhưng nó vẫn chưa chấp nhận, tiếp tục ư ư lắc đầu.
Thằng Minh cất di động vào, rút cái sịp trong miệng Tân ra, lấy chân đạp lên mái đầu của nó, thằng Điền không dự mà đạp chân lên cặc nó chà sát.
"Mày sợ khi sục trong tiệm? Thay vì vậy, mày ước ao ai đó thấy mày đi?"
Thằng Tân run lên, không phản bác mà rên rỉ vì thằng Điền chà giày lên xuống ,đề giày cọ đầu khắc và bao quy đầu, khiến nó sung sướng, nó thấy mình như điên rồi, sao nó có thể sướng vì vậy chứ. Nó uốn éo người qua lại.
"Lúc mày bị bắt ra, có phải mày thất vọng vì có quá ít người không?"
Giọng thằng Vũ thổi nhẹ vào tai nó, thằng Điền tăng sức dậm. Nó uốn éo, thằng Minh giữ nó lại, ngay lập tức, nó bắn ra mà không cần nhân nhượng trong khi nó vừa ra cách đây mấy phút.
Tinh trùng bắn dính người nó và đế giày, nó xụi lơ trong khi Điền phếch tinh dịch đầy người nó. Nó tưởng đã hết, nào Điền cầm hai gót chân nó lên. Con cặc nó đối diện với nó.
"Mày đéo cần tụi tao đến cứu, mày chỉ cần có thật nhiều người đến thấy mày như vậy đi?"
Nó lắc lắc đầu, cố nói không phải.
"Mày là một đĩ dâm, mày biết nhưng đéo dám nhận. Lúc đó mày thèm tới điên rồi, chứ mày ra sức thì mày chạy trốn dễ bỏ bà ra, là do mày nứng nên mày ở lại, thừa nhận đi."
Nó tiếp tục lắc đầu, mắt nó có nước chảy ra. Nó đang khóc vì nó đang cảm nhận được gì đó bên trong con người nó, nó sợ hãi, nó sợ chính mình.
"Con cặc mày nó cương lên rồi kìa, mày ra hai lần mà vẫn cương, cương vì tao chửi, cương vì tụi tao làm nhục mà vẫn đéo chấp nhận hả chó?"
Thằng Điền đá mấy cái vào cặc nó, dùng sức dậm lên dái nó như thứ ấy không phải da thịt mà là đồ chơi cao su. Thằng Tân thở dốc kịch liệt, nó đau thốn, nó xoay đầu nhìn thằng Minh và Vũ xin xót thương nó.
Nó đưa tay cố ngọ ngoạy, sướng thì có sướng nhưng đau thì lại chiếm phần lớn, bóng đái trong cặc nó như muốn vỡ ra, nó mấp máy miệng cầu xin bọn chúng tha cho nó.
"Số ba mẹ, số chị họ, số người yêu..."
Thằng Minh lấy từ trong túi quần Tân ra chiếc điện thoại, bắt đầu lướt lướt, thằng Tân mở to mắt nhìn.
"Mày thử nghĩ xem, nếu tao gửi đoạn clip khi nảy đến từng người mày quen biết, cât hình ra dán trong trường, phát cho cả hàng xóm mày xem thì... sẽ như nào nhỉ?"
"Tụi... bây..."
Thằng Tân không thể tin nổi, nó trừng mắt nhìn tất cả, cơn đau ở dái lập tức hóa tro dưới sự phẫn nộ của nó. Lực chân thằng Điên cũng giảm theo, Tân bắt đầu cự ngoạy nhưng bất lực.
"Tao.. xin tụi bây..."
Giọng thằng Tân mếu máo, nó biết nó đang thế bị động, nó không làm gì được.
"Có một cách." - Thằng Điền đưa tay nắn bóp dái nó. - "Chịu làm chó cho tụi tao, để bọn tao địt, bọn tao hành hạ, nghe lời bọn tao, thì tao đảm bảo, bí mật này chỉ chúng ta biết thôi."
Điền nói xong thì Tân định dưta khoát nói "Không bao giờ", nhưng bên tai nó bỗng truyền đến tiếng rè của điện thoại. Thằng Minh nhắn số gọi cho người yêu nó.
"Cho mày vài giây quyết định trước khi con bồ mày nghe máy."
Thằng Tân hoảng loạn, nó không biết, nó không muốn ở dưới chân bọn này bị hành hạ nhưng càng kinh khủng hơn nếu bí mật bị phơi bày. Nó căm hận nhìn bộ mặt từng thằng, nó bất lực, nó khốn khổ.
- A lô...
Tiếng từ máy điện thoại vọng ra, là một giọng nữ thơ ngây, thằng Tân nghe xong giật cả mình, bât đầu ưỡn cầu xin.
"Tao xin tụi bây... tao đồng ý... tao xin tụi bây..."
Thằng Tân mếu méo, Minh thấy vậy nên cúp máy. Nó chuyển máy cho Vũ. Vũ cầm ở ngay con cặc nó, ngay gót chân của Điền.
"Vậy phải có bằng chứng nhận chủ nha."
Vũ nói xong thì mừng hớn hở. Thằng Điền đạp ngay dái nó, Vũ bấm nút quay phim, nhướng mi bảo Tân tự giác.
"Tôi tên..."
Chân thằng Minh đá vào vai Tân một cái, Tân biết mình đã nói sai.
"Em tên..."
Thằng Tân lại bị đá. Lúc này, nó không biết xưng gì cả, nó lục lại trong mấy lần xem sex, cuối cùng nó nghĩ nó đã đúng.
"Con tên Huỳnh Trọng Tân. Từ nay con xin trở thành...a...a.. nô lệ..a....a..."
Thằng Tân thở phì phò nói không nổi do Điền đạp cặc nó mạnh hơn, vừa đạp xuống vừa chà, nước ở đầu cặc đã rỉ lên mặt nó.
"A... nô.. lệ... phục... vụ các...cậu.. chủ...ạ...."
Thằng Điền tăng nhanh ma sát, không bao lâu sau khi nó nói xong thì dòng nước đái vàng óng từ cặc nó cũng xả ra, đái lên mặt nó, thằng Điền ra hiệu nó mở miệng rộng nên nó hứng hết thứ kinh tởm nhục nhã ấy, thứ khiến nó không bao giờ quên.
Dòng nước đái từ từ giảm dần tốc độ, rồi cạn kiệt, hai chân nó được thả, ngã bịch xuống đường. Nó vừa mở mắt ra, thì thấy ba thằng bạn vạch quần ra, hướng con cặc trên người nó.
"Từ nay mày là chó của bọn tao, liệu hồn mà ngoan ngoãn."
Tân nhìn ba con cặc chảy nước vàng óng ra, đoạn phim dừng quay, nước mắt nó chảy ra như mưa, nhìn vào không phân biệt nổi đâu là nước mắt đâu là nước đái, nó biết, nó đã rơi vào hố sâu không loái thoát rồi.
Cuộc đời nô lệ mở ra với một đứa thì tại Buôn Mê Thuột, chuyến đi cũng dần đến hồi kết.
Dương và Thiên đã trở lại, hai người đi đến nơi ngọn lửa đang thắp lên, thấy Cường và Nam đang ngồi nướng kẹo dẻo, lũ nô lệ cách không xa đang làm gì đó.
"Ăn không mày?" - Thằng Nam nhìn thấy Dương thì liền đưa một ghim kẹo dẻo chưa nướng qua, thấy Thiên hơi nhíu mày, Nam cười hề hề đưa cho Thiên một cây nướng sẵn - "Em là đợi anh về mới đưa đấy."
Thiên xoa đầu vợ rồi ngồi xuống bên Nam, còn Dương thì vòng qua bên kia, ngồi cạnh Cường. Cường đẩy Dương nhìn về phía trước ngọn lửa. Cả bốn người cùng nói chuyện trong lúc bọn nô lệ bên kia đang hì hục kéo co.
Tại nền đất nó hai đốm lửa, bốn chủ nhân thì ở đám lửa đầu tiên, bọn nô lệ thì chen ở giữa hai đốm lửa. Bọn chúng đang chen chúc nhau mà chơi trò chơi kéo co bằng lỗ đít. Mỗi con bị nhét một chuỗi bi vừa to, bằng một phần hai quả bi da, vừa nhiều, bao gồm 10 viên, được thoa bôi trơn cho bám vào thành ruột của nô lệ, không dễ bị tuột ra, chúng được nhét vào vừa vặn. Cái khóa cặc được mở ra từ lâu, một cây thông kim loại đâm sâu vào bên trong, chọc vào bóng đái, mỗi bên vú treo tạ, ở trong tư thế bò, dái bị ép lại. Vì là kéo co nên cứ hai con là một cặp, dây còn thừa bên chuỗi bi đít con này thì sẽ buộc vào dây bên đít con kia, tương tự, thông tiểu cũng như vậy. Việc kéo co chính là kéo coi đứa nào bị tuột hết chuỗi bi và ống thông, đứa đó tính là thua.
Hôm nay là ngày cuối cùng ở trên núi, trò này quyết định cho việc di chuyển ngày mai. Nếu đứa nào thắng, đứa đó sẽ được cùng cậu chủ đi xuống núi bằng đường mòn, mát mẻ và sung sướng khi ở bên chủ nhân. Ngược lại, đám kia sẽ phải đi đường ngoài xe cộ, vừa nắng vừa dễ bị bắt gặp, ngoài ra còn không được đái khi muốn, và ngay lập tức, hiện tại sẽ bị hơ trứng trên lửa. Dù cặc chúng thẳng đứng nhưng chúng không thể xả buồng tinh, chúng bị nén lại khiến cho trứng dái căng mọng, nhìn rất đẹp, nên khi bị hơ lửa, trứng dái sẽ đỏ lên, nhìn càng đẹp hơn.
Cái miệng bị bắt cho mở rộng luôn nhiễu dãi, chúng bắt đầy hì hục đấu tranh cho quyền lợi của mình, tuy nhiên, cả năm con đều rất đuối, Bordy và Tucker thì chạy trong rừng suốt, Nhân, Jack và Duke thì bị ngâm đến kiệt sức, cả bọn tuy nứng nhưng đấu tranh lại không sôi nổi.
Thằng Duke vốn sức yếu nhất, ngay lập tức được đặc cách một vòng. Jack đấu với Bordy, Nhân đấu với Tucker. Nam và Cường có chút nhàm chán nên cầm theo nến, nhiễu lên lưng các nô lệ trong lúc bọn nó thi đấu, làm chúng chảy mồ hôi hột.
Cường mang theo ba ngọn nến, hai ngọn nhiễu lên lưng Jack, một ngọn nhiễu lên lưng Bordy. Các ngọn nến tập trung nhiễu những nơi yếu điểm như rãnh đít, dái, sống lưng, eo, hai con rên rỉ, không có sức mà kéo tới kéo lui. Bỗng Cường dời hết nến qua phía Bordy, nhiễu lên rãnh đít nó khiến nó cự quậy hơn vì sáp này nóng hơn bình thường nhiều, đối với người thường còn sẽ gây bỏng da. Thằng Cường thích thú, di di sáp lên xuống người Bordy.
"Chơi vậy là ăn gian đấy."
Giọng Nam có vẻ bất bình, anh đang chọc hai con chó bên này thì thấy Cường tự dưng dồn hết lực cho Bordy, Nam liền chạy qua bên này, lấy theo bốn cây nến, dồn lên người Jack để trả thù, ngoài ra, còn khảy khảy cặc Jack bằng mũi giày, sau thì cả người ngồi lên Jack, nến đung đưa ngay dái và cặc Jack đang bị kéo ngược ra sau. Cường không có vẻ gì là sẽ giúp, vẫn đang nhiễu sáp Bordy. Sức lực của Jack cùng Bordy vốn ngang nhau nhưng hiện tại, Jack lại bị sức ép từ Nam nhiều hơn nên nhanh chóng bị hạ, Bordy giành chiến thắng, Jack nghỉ mệt, thở phì phò, Nam hài lòng buông tha.
Ở phía bên kia, Nhân cũng nhanh chóng giành được thắng lợi vì Tucker vốn đã đuối sức sau cuộc săn cờ dài. Nhân bò lại chỗ Bordy, cùng Duke chơi kéo co ba người. Thế trận hiện tại là kiềng ba chân, suất lại chỉ có hai , quá rõ ràng, hai đứa phải hợp tác để bỏ lại một đứa, nhưng ai hợp tác với ai? Đó mới chính là vấn đề. Duke với Bordy vốn cùng một chủ, đáng lẽ sẽ hợp tác với nhau, nhưng không, Bordy quyết định hợp tác cùng Nhân. Cùng một chủ chính là một lợi thế, nhưng lại càng bất lợi trong tranh đua. Bởi bản tính của súc vật là vậy, luôn muốn tranh sủng, càng cùng chủ, chúng càng muốn chủ chú ý mình hơn con kia, muốn bản thân là nhất, đời nào lại để con kia cùng mình chia sẽ yêu thương của chủ nhân? Kết quả như phân thắng bại, Nhân và Bordy nhanh chóng giành chiến thắng quyết định. Một trò chơi nho nhỏ, các chủ nhân lại đón chó của mình rồi mang chúng đi. Các nô lệ, mỗi bên chia một hướng. Bordy, Duke, Tuker và Jack được đưa về chuồng, Nhân thì theo Dương vào phòng, với đôi mắt bị bịt kín, từng bước mà bò, cố gắng không ngã.
Bên trong ngôi nhà, mỗi người đều trở lại phòng của mình.
"Cạch"
Thiên đẩy Nam áp vào tường sau khi cả hai vào phòng. Người đàn ông mặc đồ tây hẳn hoi đang vò nhăn quần áo người trong lòng. Hai tay chống hai bên, ánh nhìn từ trên xuống, khiến người ta không rét mà run nhưng lại tràn đầy lửa tình.
"Sao lại không mặc?"
Đầu gối của Thiên tách hai bên đùi Nam ra rồi chen vào giữa, nâng gối từ từ lên mà chà xát, vải quần tây cọ lại với nhau vang ra tiếng xột xạt rõ ràng, Nam không nhịn được mà hơi run, tự trấn tỉnh bản thân, anh nhìn hắn chăm chú.
"Người ta làm vậy chính là để nghênh tiếp anh đó mà."
Giọng nói đùa cợt mang ý tứ thật giả khó phân, Nam cười hởn hở, tiến lại gần mà ôm lấy Thiên nhưng hắn nhanh chóng cự tuyệt anh, dùng tay ấn bả vai anh vào tường, hắn kề sát mặt anh.
"Tôi đã cho phép em chưa?"
Lời nói mang hơi lạnh thấy rõ, Nam có thể nhận thấy bản thân mình sắp đóng băng rồi đây. Nam chột dạ lâc đầu, vẫn giữ bộ dáng cười hề hề. Hai tay lập tức ôm lấy cổ hắn, môi kề môi hắn, anh muốn chính là làm hắn hôn đến quên chuyện này đi.
Nhưng Nam lại vui mừng quá sớm, anh lặp tức cảm thấy một trận đau nhói ở cặc, không cần nhìn cũng biết, là do Thiên cọ mạnh gối vào đó, anh đang nghĩ, có phải sẽ bầm không? Trong một cuộc chiến, sơ ý một chút là sẽ mất thế thượng phong Thiên chớp thời cơ mà bắt lấy hai tay Nam, cố định nó trên đỉnh đầu anh, đẩy anh lại vào tường.
"Bé hư thì phải trừng phạt."
Hắn nói xong liền tiến đến nhanh như chớp, kề môi lên môi Nam, đưa lưỡi chen vào bên trong. Không khí cả phòng có phần ái muội, hắn một chân cọ cọ chỗ đó của anh, một tay lại cố định anh, còn ra sức cưỡng hôn anh, thật là lưu manh.
Tiếng chụt chụt do nụ hôn tạo thành, Nam ban đầu còn hơi mất thế nhưng lại lấy được tinh thần nhanh, nhanh chóng đớp lại nụ hôn, mắt sắc động tình khép lại, vừa đưa lưỡi cuốn quít lưỡi Thiên, vừa cọ háng lên đùi hắn, cọ đến bản thân sung sướng, cặc cũng đứng thẳng bên trong quần.
Do dùng sức ở háng, Nam nhanh chóng mất quyền chủ động lần nữa vào tay Thiên. Anh bị Thiên cướp hết dưỡng khí, bắt đầu thở dốc, đuôi mắt cũng muốn chảy nước vì khó thở. Lúc này, đùi Thiên tăng nhanh tốc độ, cọ xát càng lúc càng chạm đến chỗ sướng của Nam. Tay Nam không ngừng cọ quạy muốn thoát khỏi khốn cảnh nhưng vô lực, tay còn lại rảnh rỗi của Thiên bắt đầu mò vào trong lớp áo sơ mi của anh, vờn đến hạt đậu đỏ của anh, nắn bóp, nhéo xoa, làm đủ cả.
Nam mất dưỡng khí, hai bên má đỏ cả lên, chân bắt đầu nhũn ra, muốn lùi về né tránh, ấy vậy, nào thoát được hắn, hắn như mãnh thú, Nam vừa lùi một bước, hắn liền muốn nhào lên mà ức hiếp, liên tục cọ xát không ngừng, vải quần cọ đến cọ lui, cọ đến Nam chảy cả nước nhờn.
Môi lưỡi hai người triền miên không ngừng nghỉ, Thiên hé một chút môi cho Nam dưỡng khí, Nam sau cơn hoảng đã bình tĩnh đôi chút nhưng rất nhanh lại rơi vào bế tắc, bản thân lại bị hôn đến đỏ mặt tía tay cả người bủn rủn. Lần hôn này so với lần trước lại lâu hơn, Nam quả thật sướng thật sướng, hai chân không còn sức một lần nữa tập trung lực, cọ vào đùi Thiên. Nam ưỡn ngực lên sau từng cú xoa của Thiên, Thiên hài lòng, lại càng tăng mạnh tốc độ của đùi.
Mắt Nam cuối cùng mở to ra, nước đọng ở khoéo mắt, chân buông lỏng xuống, đũng quần trước của Nam đã ướt nhẹp, sậm màu. Nam cắn lên môi của Thiên một cái, Thiên liền rời môi anh, lưỡi liếm liếm môi có chút máu tanh, hắn hài lòng nhìn tác phẩm của mình trước mắt. Hai tay bị giữ chặt trên cao, người rắn chắc nhưng không quá cơ bắp, đứng áp vào tường, cánh môi sưng lên màu đỏ mọng, đũng quần lại ướt nhẹp thành vệt mờ ám.
"Để các nô lệ biết chủ nhân chúng bị hôn đến bắn ra thì sẽ ra sao? Cười chết em."
Hắn cười gian, buông tay ra để người thanh niên thoải mái. Nam lập tức ôm lấy cổ hắn, cả người vào hắn.
"Chỉ với anh thì em mới dễ ra vậy thôi."
Giọng mói mang chút hờn dỗi, Thiên cười cười, Nam tạo uy liền cắn một cái lên áo người trong lòng. Lửa tình bốc lên không dễ dập tắt, cả hai tiếp tục rơi vào triền miên.
Cánh cửa này khép lại thì cánh cửa khác mở ra, Cường lúc này đã trở về phòng, thứ đầu tiên xuất hiện trong tầm mắt anh chính là Sam được bọc trong bộ đồ da màu đen bóng, mắt được che kín và miệng ngậm bóng, con cặc bao bởi lớp da rồi nằm im trong khóa, cả người quỳ thẳng, hai tay bị xích ra phía sau. Cường vui cười đi đến, tay xoa lên cái đầu được bọc da của Sam, chân thì khảy khảy cái khóa cặc. Cường tiến đến bên kệ tủ đặt kế giường nằm, lấy ra một chùm chìa khóa, mở khóa còng tay cho Sam, Sam thở nhẹ ra, hai tay chống xuống nền.
"Đẩy hết ra đi."
Một câu lệnh đơn giản từ Cường phát ra, Sam nghiêm nghiêm chỉnh chỉnh ưỡn lưng, tay chống dùng sức. Lúc này lộ ra cái đuôi ngoeo ngoảy ở phía sau, Sam còn lấy làm tự hào, quơ qua quơ lại. Rồi chống người xuống, từ từ, đầu kia của đuôi chó trong đít được đẩy ra, rơi tuột xuống.
Sam đang lúc sắp đẩy một cái gì ra thì Cường bảo dừng lại, đưa tay cởi cái bịt miệng ra, quả bóng nhể nhãi nước bọt khi lấy ra, nó còn kèm theo các sợi chỉ bạc trong suốt, nướt bọt trong miệng Sam cũng rơi lã chã theo.
"Vừa đẩy vừa đếm."
"Vâng, thưa chủ nhân"
Giọng Sam đều đều, không nghe ra là đang hối hấp gì, đơn giản như nói chuyện bình thường, nhưng khi nghe kĩ, sẽ thấy được trong đó xen lẫn tiếng thở dốc trầm khàn.
"Một."
Một trứng rung màu hồng được đẩy ra khỏi cái lỗ hồng hồng, tiếng ma sát giữa các trứng nghe rõ mồng một, khi nó rơi ra, chạm vào nền, "bịch" một tiếng lại vang.
"Hai."
Thở dốc cùng chữ nói phát ra một lượt, trứng rung thứ hai theo điểm danh mà rơi xuống, trên đó còn dính chất nhờn bôi trơn, như trứng rung đầu tiên, tiếp tục kéo sợi chất nhờn dính trên lỗ đít nô lệ.
"Ba."
...
"Mười...bốn."
Các trứng rung cứ theo nhịp điệu mà rơi xuống, Sam có vẻ mệt nhọc, thở càng lúc càng gấp gáp, tiếng ma sát vào thành ruột lại rõ hơn bao giờ hết, nhóp nhép, nhóp nhép, làm theo nhiệm vụ phân phó, ngoan ngoãn bò ra khỏi đấy, an vị xuống đất cùng các trứng khác, quá trình cứ như đẻ trứng của các súc vật giống cái vậy.
"Mười...lăm.."
Trứng rung cuối cùng rơi xuống, lỗ đít hồng hồng trống rỗng bên trong, Sam kề xuống đất một chút để thở rồi lại thẳng người lên, ngẩng đầu như chờ đợi sự khen ngợi từ đối phương. Cơ ngực to lớn phập phồng, cơ bụng dù được bao trong da nhưng vẫn không hề che đâu hết, lộ rõ tám múi cơ, đít cong nảy lên, éo thon gọn, vai dài lưng rộng, khí thế muôn phâng lấy lòng chủ nhân.
Cường nhìn trứng rung trên mặt đất, lòng có vẻ vui nên càng ra sức xoa đầu Sam. Cường đưa tay lên, chạm vào chiếc vòng cổ, vòng cổ phát ra một tiếng, "ting" liền mở ra, Cường tháo chốt từ từ, đưa tay vòng ra sau Sam, chậm rãi lấy chiếc vòng cổ khỏi Sam rồi đặt xuống đất. Sam vẫn trong tư thế như cũ, con cặc nảy giờ có phần giật giật, Cường đưa tay lên chốt ngang đầu Sam, tháo mở chốt, lấy bịt mắt ra. Mắt Sam mở to, thật lạ, nếu như phản ứng của nô lệ thông thường, sau khi đẩy mười lăm trứng rung thì có lẽ phải có nước mắt, tròng mắt đỏ ngầu, nhìn vừa tội nghiệp vừa đáng thương, nhưng Sam lại không phải vậy, ánh mắt sắc như dao lam, trong con ngươi ánh lên nét cười cùng ngạo mạn, môi từ lâu đã ngậm lại lúc này lại có độ cong nhất định, có vẻ đang rất vui.
"Cục cưng quỳ xuống."
Tiếng nói đùa cợt từ Sam mà ra, Cường mở bịt mắt xuống rồi tự giác quỳ trên nền nhà, Sam trong tư thế quỳ thì đứng thẳng lên. Cường cúi thấp đầu, hai tay dâng vòng cổ lên, như kẻ hầu dăng báu vật cho vương, mà Sam chính là vị vương ấy.
Sam cầm chiếc vòng cổ lên, rồi một chân khuỵu xuống, mở cúc áo đầu tiên của Cường ra, đeo chiếc vòng cổ cho Cường, sau khi vòng cổ chốt khóa, Sam vòng tay qua eo Cường thả một nụ hôn sâu, đủ dâm vị, đủ lưu luyến.
"Trong lúc đợi anh, em liếm sạch chúng đi."
Sam niết cầm Cường, hôn nhẹ lên lên môi Cường lần nữa. Tay cầm chùm chìa khóa, Sam đứng lên rồi đi vào trong phòng tắm, bỏ lại Cường quỳ trên mặt đất.
Qua một lúc, tiếng két từ việc mở cửa phòng vang lên, Cường lúc này đã liếm sạch chất nhờn trên các trứng rung, sắp chúng vào chỗ ngay ngắn, quỳ nghiêm chỉnh chờ Sam như lúc đầu Sam chờ Cường.
Bước chân ngày càng gần, chamh vào mắt Cường là bàn chân rắn chắc của người nọ, anh ngẩn đầu nhìn nó. Sam lúc này đứng trước mặt anh không còn có lớp da che đậy nữa, đó là một người đàn ông cao to, vai rộng, eo thon, cơ ngực to bự, cơ bụng tám muối lựng lưỡng, tầm vóc cũng gần như Thiên, đặc biệt to lớn. Cả người trần trụi, mái tóc húi cua chưa khô, quanh eo quấn một cái khăn tắm trắng tinh, anh mắt mang đậm ý cười vẫn không thay đổi, nhìn rõ cả khuôn mặt, sự ngạo mạn xen lẫn thành thục, tạo nên một tổng thể hài hòa. Lưỡi Cường liếm quanh môi như thèm khát, dù đã nhìn viết bao lần nhưng không lần nào Cường ngừng ý niệm ăn tươi nuốt sống người trước mặt này. Muốn chà đạp anh ta, muốn được anh ta chà đạp, toàn bộ ý nghĩ hỗn loạn đều được Cường tiêu hoá từng chút một.
"Thèm khát đến vậy?" - Sam nhìn cái lưỡi đang liếm môi của Cường, tay xoa mặt lấy làm tự hào, rồi lấy chân mình, đạp vào đũng quần có phản ứng của Cường, xoa xoa, dời chân lên ngực, Cường lúc này vẫn ngẩng đầu nhìn Sam.
"Em làm chủ anh bao lâu rồi?"
"Thưa anh, nửa năm rồi ạ."
Cường dùng giọng điệu vừa ngoan ngoãn lại vừa lấy lòng, hai mắt như cún con bé nhỏ nhìn Sam, ấy vậy mà miệng lại cong lên cứ như đợi một giây là sẽ nhào đến ăn Sam.
"Vậy nửa năm còn lại, phiền em phục vụ anh vậy."
Nói dứt lời, Cường thức thời, cúi người, hôn lên ngón chân của Sam. Sau hành động như tuyên thệ ấy, Sam nắm tóc Cường, kéo Cường đứng lên rồi ôm ngang hông anh, bế kiểu công chúa, thả anh lên giường. Rầm một tiếng, chiếc giường chắc chắn nhưng cũng không chịu được hơi chấn động chút, Sam làm việc như vũ bão, che mắt anh lại, xé toạc sơ mi của anh rồi dùng nó trói hai tay anh lại. Tuy đã ở thế yếu nhưng Cường vẫn giữ trong mình lòng kiêu hãnh mạnh mẽ, anh quấn chăn qua hông Sam, rít chật chỗ ấy của Sam vào ngay háng của mình mà cọ.
"Chát."
Ngay phút chốc, Cường ăn cả một bạt tay vào mặt.
"Anh đã cho phép chưa?"
"Chưa."
Đôi môi đỏ mọng của Cường phát ra tiếng nói rõ ràng, bên mặt hơi hồng muốn hiện lên dấu tay, Sam hướng người gần Cường, tay xoa đầu Cường.
"Haha, ngày càng hư rồi."
Cười một trận sảng khoái, Sam tiến gần mặt Cường, ngoạm lấy đôi moi của anh, tựa như thú dữ ăn thịt con mồi của mình, không ngừng ăn tươi nuốt sống, một cọng xương sườn cũng không để lại cho ai.
Quan hệ trong cuộc chơi không phải cứ là chủ nhân thì sẽ là chủ nhân mãi mãi, cứ là nô lệ thì vĩnh viễn sẽ phục tùng, tùy vào khẩu vị của từng người, sự thỏa hiệp, sự tương thông, cả hai có thể tráo đổi vị trí cho nhau, dẫu sao mục đích chính của những trò chơi này vốn là tăng thêm mùi vị sung sướng cho cuộc sống.
Trên đỉnh núi hoang vắng, dục vọng của con người không ngừng nảy sinh, càng mưu cầu, càng đạt thành, ta lại càng muốn hơn thế nữa, đó là một vòng tuần hoàn không bao giờ kết thúc.
Thứ Ba, 31 tháng 12, 2019
Chương 75 - Ngày 4 ~ Hầm chất thải
Không gian trong hầm tối đen như mực, bốn bề là các bờ tường chắc chắn, tuy cái hố không to nhưng vẫn dư sức kẹp chặt ba người đàn ông trưởng thành. Đầu gối cả ba bị ghì chặt, quỳ trên đáy hầm, con cặc bị đâm ống thông sâu vào trong, hai hòn dái bị quấn dây, siết rất chặt, cùng với dây chun ở đầu khấc, nối lại với nhau rồi nối vào nút tròn ở giữa cả ba. Sợi dây khiến con cặc bị kéo căng ra, nó như muốn kéo dãn con cặc lẫn dái khỏi kẻ bị hành. Cái ống thông thì đâm tít sâu vào bên trong, bên trong đầu ống còn có một con cặc giả nhỏ và tinh vi, kích thước đủ để các nô lệ kích thích, liên tục đẩy ra vào bên trong lỗ tiểu, cái lỗ cặc đầy nam tính của một thằng đàn ông nay cũng bị địt như cái lồn chó cái. Để tránh các nô lệ vì tích nước nhiều quá mà vỡ bụng, trên con cặc giả đó có một lỗ không to mấy, có lực hút vừa phải, chỉ cần những người này mắc đái, rặn nước vừa ra thì nó ngay lập tức hút liền, đưa về bình chứa.
Con cặc đối với một người đàn ông rất quan trọng, nó không chỉ thể hiện ở mặc tinh dục, là người đi chinh phục mà còn thể hiện tôn nghiêm, là bản năng của giống đực, đại diện cho chính họ, con cặc càng dũng mãnh, kỹ năng càng thượng thừa thì người đó càng đáng giá. Nhưng đối với những thằng đàn ông từ bỏ quyền làm người, một mực làm nô lệ, làm một con chó thì con cặc của chúng nó là vô nghĩa. Thứ đồ chơi ấy đối với chúng nó là một phế vật, bởi đã hoàn toàn thuộc về chủ nhân của chúng, chúng có cặc hay không thì đều đái được cả, còn việc bắn tinh hay không, chúng đâu có quyền quyết định. Một vài người có sở thích thiến nô lệ, thường họ nghĩ, bản chất con người của nô lệ nằm ở bộ phận sinh dục, khi thiến đi, tức là tước bỏ bản năng người của nô lệ, rồi từ đó biến đổi cơ thể nô lệ dần dàn, để chúng không thể trở về cuộc sống trước khi nữa ở cả tinh thần và thể xác, một phần cũng thể hiện tính chinh phục của giống đực với giống đực, nhìn thằng đàn ông như mình nhưng lại không có cặc, cảm giác rất kích thích. Mặt khác, những người giữ cặc lại cho nô lệ thường thích thú tra tấn thứ này, tùy vào mục đích mà có các kiểu tra tấn khác nhau, có thể là giữ cho cặc nguyên vẹn, có thể là xẻ cặc thành các mảnh riêng lẻ, có thể là đeo khuyên hay đơn giả hơn là cắt từ từ, dã man có, sung sướng có, chung quy, nô lệ thì phải luôn tuân theo chủ nhân, con cặc đó có còn là của nó đâu, nó sung sướng hay đau khổ đều do chủ nhân định đoạt.
Ngoài việc sục cặc, đâm sâu vào lỗ cặc cũng là một cách gây sướng, giống như đâm lỗ đít, lỗ cặc đâm nhiều lần cũng sẽ giãn ra, từ đau sẽ thành sướng, nhớ mãi không quên. Ví như bọn nô lệ dưới hầm này, đít thì bị một ống kim loại thọc thẳng vào, mở toang ra, ở giữa là con cặc giả đâm liên hồi, lỗ đít không khép lại được mà còn bị đâm liên tục, sợ rằng khi hết ngày, cái lỗ đã như hố đen. Không những bị đâm ở lỗ đít, lỗ cặc còn bị đâm, đâm tới độ mấy con chó này chỉ muốn phóng thích cho đỡ cơn sướng nhưng nào được. Nói chứ, ngoài Nhân ra thì hai con còn lại, ba ngón tay đưa ra vào cặc là bình thường, nên ống thông cặc của chúng cũng lớn hơn Nhân, Nhân chỉ hơn ngón tay một chút.
"Ưmmm..."
Nó mở mắt sau cơn mơ màng. Vòng cổ vừa kích điện vào bắt nó phải tỉnh táo, tình trạng này đã lặp đi lặp lại nhiều lần, cứ mỗi khi nó lim dim chuẩn bị vào giấc mộng, nó ngay lập tức bị giật như nhắc nhở, mày không được ngủ, mày phải thức để chịu phạt. Thật ra nói ngủ thì cũng không đúng lắm, vú thì bị dây buộc kéo căng ra, con cặc vừa bị kéo vừa bị thông lỗ, lỗ đít thì chả được yên, tìn trạng thế này ai lại ngủ nói, còn điều kiện ngoại cảnh nữa, chỉ do mệt quá thôi. Nói về ngoại cảnh, cái hầm nhốt nó, thì nó đã ngâm thân từ chân đến miệng toàn là nước đái và phân, phân thì nổi lềnh bềnh trước mắt, nước đái thì đầy ấp, đầu thì ước nhẹp, bởi khi ống đổ nước thải vào đặt trên cao hơn đầu nó, khi xả vào, tất nhiên sẽ chảy ngay đầu. Thật ra thì cứ một chút, nước thải lại chảy ra, lý do ư, vì miệng nô lệ không khép được, nước thải lại đổ vào ngang mức miệng, tất nhiên là chúng tự nhiên tràn vào họng của bọn nô lệ, rồi thì vô tình, tất cả đều chạy tọt xuống bụng, nước thải chạy vào bụng nô lệ thì mực nước thấp xuống, ống đổ nước thải lại thải nước cho mực nước dâng lên, việc đó cứ tiếp diễn như thế đấy.
Nắp hầm căn bản là các rào chắn bằng thép, có những lỗ nhỏ li ti để thoát khí, tuy vậy, mùi khai nồng của nước đái vẫn áp chế không khí trong lành lọt vào, bọn nô lệ chỉ cảm giác được, dường như chúng đang ngửi mùi khai để sống thay vì khí oxi.
Nó nhìn đống thứ lềnh bềnh trước mặt, nếu là trước đây, có lẽ nó đã nôn thốc nôn tháo khi có thể, hoặc ngất đi, nhưng giờ đây, nó cảm thấy hơi rơn tí, phần còn lại là thích thú. Trải qua nhiều lần uống nước đái, ăn phân của cậu chủ, tái chế chất thải bản thân, liếm bồn cầu mỗi ngày, nó tự giác xem bản thân như một bồn cầu sống, mà bồn cầu thì cần có chất thải, đây là điều đương nhiên, chả có gì ghê tởm hay đáng ngại. Miệng bị khóa cho mở to, cái lưỡi nó chẳng an phận, cứ luồng qua lách lại một cách thích thú, giống như một vận động viên bơi lội thứ thiệt.
Con cặc bị thông không bao lâu đã trào ra nước đái mất kiểm soát, bây giờ nó cũng đã thấm thía, được đái đã là vinh hạnh của một con chó như nó, bắn tinh gì đó, thật xa vời. Bởi có nhiều khi, khi phạt, cậu chủ sẽ bịt lỗ tiểu của nó, nước đái ra không nổi thì quằn quại chết được khi đái được, đó như là một ân huệ. Còn bắn tinh ấy à, nó cảm giác, dù nó sướng đến thế nào, cậu chủ không muốn nó ra là nó không ra được, tựa bây giờ, nó sướng quá mức thì cũng chỉ có đái xè xè, không đủ để bắn tinh, ống dẫn tinh có lẽ đã bị chặn lại từ khi nào rồi.
Đôi mắt không bị che kín, nó nhìn xung quanh, đối diện nó và hai nô lệ khác, chệch nhau tí, bên phải là Jack, bên trái là Duke. Duke nhìn có vẻ hưởng thụ, nút ọt ọt dòng chất thải, thật nghi ngờ, một sức khỏe yếu như sên mà Duke lại nhiệt tình như vậy, không khép lại miệng được nên ra sức lùa bằng lưỡi, nhìn phấn chấn hẳn. Giờ không có quá nhiều quấy rối, nó mới nhìn rõ lại Duke. Dù cả thân người chìm trong nước nhưng nói trắng ra, Duke chỉ nhỏ bé so với hai nô lệ của Cường mang theo, chứ so với Nhân, Duke là một gã cao to. Chiều cao gần mét tám của Nhân khi đứng gần Duke cũng chỉ tới miệng, thì hẳn Duke cũng ngoài mét tám, nó để ý từ lúc leo nuối, chứ những khi khát, có con nô lệ nào dám đứng thẳng người. Duke ở bụng có cơ nhưng không lộ rõ, thân hình đúng kiểu vừa người, không mập cũng không quá cơ, không mang lại cảm giác ốm yếu chút nào, chắc sức anh ta yếu là do anh ta không vận động nhiều, có lẽ vậy.
Nhìn qua Jack, nó cảm thấy Jack quen lắm, dường như đã gặp ở đâu đó. Thân hình to lớn hơn so với Duke nhiều, thật ra buồn chán thì có thể đọc mấy dòng chữ trên người Jack, những dòng ấy đủ khiến một con chó dâm như nó nứng, nó cảm thấy, cậu chủ với nó chỉ là dơi ngắn hạn mà nó đã mê như thế, nó đã bị huấn luyện như bây giờ, thì gặp nhau lâu dài, nó có giống như Jack không, bị xăm nhiều chữ lên người như thế.
Vào lúc lặng như thế này mới đủ làm nó tỉnh táo, nó bắt đầu suy nghĩ. Nhìn bề ngoài giống như là làm chó quên ngày quên đất nhưng thật ra, nó biết nó còn bao nhiêu ngày là trở về làm người. Dục vọng chím tất cả thời gian, lý trí nó thì vẫn chưa hoàn toàn lung lay, nó cảm giác, bản thân chưa thể buông bỏ được. Bản chất nó là nô lệ đấy, nhìn những nô lệ mà nó tiếp xúc, nó biết nó là một phần trong đấy, nó thích khung cảnh bị trói buộc hành hạ, nhưng, nó không hoàn toàn muốn như vậy. Nó đinh ninh rằng, nó cũng phải sống như bao người, hoàn thành học vị, có công ăn việc làm, có một mái ấm gia đình riêng, bình thường như bao người mới tốt. Dù niềm yêu thích nhen nhóm từ những năm cấp hai, nắm ba thì sao, nó vẫn cố nén, nó nghĩ bản thân như thế thật kỳ quặc, nó muốn mọi chuyện đều đi theo quỹ đạo có sẵn, nó không muốn có nhiều khác biệt quá, nó quá nhát trong việc lựa chọn. Nói đi thì cũng nói lại, cơ bản là nó sợ, nó nhát, nó nhìn thấy bao nô lệ bị chủ nhân bỏ rơi qua các tin tức nó đọc được, nó nhìn nô lệ thân tàn ma dại, nó sợ bản thân nó sẽ như vậy, giao phó hết cho một chủ nhân, rồi khi hết giá trị thì bị quăng đi như một bọc rát. Vừa sợ vừa tận hưởng cảm giác đó làm cho phát như muốn phát điên, bởi thế, khi vừa xong một năm ở Đại Học, dù muốn dù không, tâm can nó vẫn thúc đẩy nó, bảo nó rằng, nếu nó không sống một lần với đam mê, nó sẽ hối hận. Nó cũng nghĩ, ừ thì thử một lần, sau tất cả quay về quỹ đạo, đơn giản vậy.
Đúng như ý nguyện, nó gặp được cậu chủ, người đó chăm sóc nó, huấn luyện nó thành một con chó cái thực thụ. Ngày tháng dần trôi qua, bỗng nó lưu luyến lắm, muốn làm chó tiếp lắm, nhưng, còn cuộc sống mà nó hay tưởng tượng lúc nhỏ, bên bàn ăn có người vợ cùng các con thì sao, rồi xã hội sẽ đối với nó thế nào, nó cứ lòng vòng trong hố đen. Gánh nặng trên vai không có, ba mẹ không còn, người thân quá xa đến nổi xa lạ, bạn bè thì cũng không quá nhiều, biết mặt thì đông, thân nhau thì ít, nó cơ bản chả có gì để lo nghĩ, nhưng nó cứ luôn như thế, suy nghĩ viễn vông, rồi tự làm khó bản thân.
Thứ làm nó trăn trở nhất không phải là ở tâm lý mà ở cơ thể, với một cơ thể dâm đãng như thế này, liệu nó còn tự tin bước đi như một thằng đàn ông nữa không. Nó quen với việc bò bằng bốn chi, con cặc dễ dàng cương cứng khi chỉ nhìn vào đũng quần người khác. Khi mặc quần áo trong những lần đi dạo, nó phát hiện, nó thích cởi sạch đồ hơn, nó muốn thả rông, như thế thật thoải mái. Tất cả có thể sửa được, riêng việc nó chỉ lên đỉnh được khi đâm đít hay thông cặc thì rất khó, bởi đây đã trở thành ngưỡng sướng của nó, dù nó có thể thủ dâm đi nữa, nó sẽ mãi mãi không thể thỏa mãn bản thân, tư vị dục vọng này một khi nếm thử sẽ không bao giờ quên, hiện tại, nó vẫn chưa hiểu được đâu.
Toàn cảnh trên ngọn đồi này bao gồm một căn nhà gỗ, phía sau nhà là một ngôi nhà xám xịt, rất giống một cái kho, bên trái ngôi nhà là một cái xưởng bó hoang được làm thành nông trại cho gia súc, trước chuồng xa xa là một hồ nước nhỏ, phía sau chuồng là hệ thống nước thải, còn bước vài bước nữa sẽ đến khu rừng âm u được che phủ bởi táng cây xanh, đi về hướng bên phải ngôi nhà ta gặp ngay cột trụ nối với đồi bên kia, đối diện với ngôi nhà là lối dẫn đường. Căn nhà gỗ có hai tầng, tầng một gồm một phòng khách, ba phòng ngủ và phòng bếp, tầng hai đơn giản hơn, có năm phòng ngủ, thế thôi, diện tích đủ lớn dư sức chứa một cái kệ treo ngược nô lệ.
Nhà kho kế bên không nhỏ chút nào, được chia hẳn hoi thành hai tầng, tầng trên là một khoảng rộng, một nhà vệ sinh chung có năm bồn cầu chòm hỏm có gắn sẵn vòi xịt, xung quanh được xây bằng cửa kính xuyên thấu tức người ngoài có thể nhìn rõ ràng người bên tronh và ngược lại. Đây là nơi ở của các nô lệ mặc đồ da phục dịch, số lượng có thể thay đổi tùy lúc, có khi năm đứa, có khi lại lên tận hai mươi đứa, nơi này vẫn chứa đủ. Thật ra bồn cầu đôi lúc lại không cần thiết mấy, bọn nô lệ này có thể tái chế qua lại cho nhau, chủ yếu thải ra là khi đây không còn là sản phẩm tái chế lần đầu, chả ngon nữa nên bỏ đi. Bên cạnh đó, trên đây cũng chia thành từng chuồng, diện tích nhỏ hơn nhiều so với tầng lưới bởi không có vòi tắm, bù lại chỗ nằm xuống lại thoải mái hơn, được lót đệm đàng hoàng, ngủ co chân như nhau nhưng nơi đây lại ngủ sâu hơn.
Ở góc phòng chính là năm máy thức ăn tự động, mỗi nô lệ có một thố thức ăn riêng, khi đến giờ thì đẩy vào máy thức ăn, các viên thức ăn sẽ tự đẩy ra. Qua nhiều lần cải tạo, thức ăn của nô lệ cũng tương tự như thú cưng, gia súc. Các rau củ thịt, dinh dưỡng được ép thành viên theo quy trình sản xuất thức ăn cho chó, hình thức và mùi vị chẳng khác gì nhưng lại cung cấp năng lượng đủ cho người trưởng thành, bên cạnh đó, nô lệ còn dùng dịch dinh dưỡng nước cùng nước thải ở các máy đối diện, bên cạnh thành phần dinh dưỡng chủ yếu thì chất kích dục cũng không thể thiếu được, nô lệ sẽ mãi trầm luân vào vũng bùn dục vọng, mãi mãi không thoát ra được dù trong những sin hoạt đơn giản nhất.
Nói qua tầng 2 thì trở lại tầng 1, nơi đây chia làm hai gian, một lớn để cho các nô lệ như Nhân ở mấy ngày nay, gian nhỏ làm thành một kho, cung cấp lương thực cho những cá thể nơi đây, bao gồm cả máy lọc nước được đặt dưới lòng đất để lấy nước từ con thác trong khu rừng âm u. Ngoài ra, còn nhiều ngóc ngách của nơi đây, mắt người thường khó mà thấy hết.
Vầng trăng dịu dàng dần bị bầu trời xanh làm lu mờ, ánh dương của mặt trời chiếu rọi bắt đầu một ngày mới. Khi tia sáng rực rỡ nhất, mạnh mẽ nhất cũng là báo hiệu cho sự tàn lụi của sau này, ngôi sao rực lửa từ lúc nào đã nấp phía sau dãy núi hùng vỹ, ánh trăng một lần nữa thống trị bầu trời. Hai mươi tư giờ sắp trôi qua hết nhưng các chủ nhân vẫn chưa có ý định mở nấp hầm chứa chút nào.
"Cũng đến giờ rồi nhỉ?"
Cường nhìn đồng hồ, gõ cốc cốc lên mặt, không thể hiện một chút nôn nóng nào, giống như đang nói một chuyện thường ngày mà thôi.
"Đợi bọn chúng xong đã."
Nói rồi, Nam hướng mắt về phía khu rừng, các nô lệ thắng cuộc đang tranh giành nhau trong khu rừng kia, một trận chiến giữa các con chó mà không phải là đàn ông, chúng đang thi nhau xem con nào không là đàn ông, Nam chậc lưỡi, suy nghĩ đến mấy hũ của quý trong kho của anh, thiến chó là cách nhanh nhất chứng minh chúng không phải đàn ông, khỏi cần rắc rối chi, cơ mà như này thì cũng thú vị.
Dương và Thiên lúc này đang đi giải quyết một vài việc nên chỉ còn Nam cùng Cường nằm dài trên ghế nghỉ dưỡng, nhìn lên màng hình định vị cùng ghi âm, quan sát các "bé con" từng chút một.
Cách nơi đây trăm cây số, Sài Gòn, tại một góc xéo của một cửa hàng bách hóa đang có chuyện vui.
"Minh, hay là bỏ qua cho tao được không?"
Một thanh niên mặc quần tây đen, áo sơ mi xanh đang đứng đối diện với ba thanh niên khác, giọng nói run run, chân hơi khép lại, từ dáng vẻ có thể đoán ra họ đã lên đại học rồi.
Người tên Minh đứng ở giữa, Điền đứng bên trái anh còn Vũ thì đứng bên phải, cả ba đang chơi đùa bạn cùng phòng - Tân một chút.
"Năm mươi triệu chẳng phải con số nhỏ, giờ mày làm như mày hứa thì xem như xóa, còn không thì tao điện tới ông bà già mày."
Tân nghe được lời Minh nói mà suy nghĩ đến tình cảnh hiện tại của mình. Vì thua cá độ đá banh, Tân thiếu nợ đám bạn một số tiền, tiền nhà gửi lên nó cũng đã ăn chơi cả rồi, còn xu nào đâu mà trả, gọi về nhà xin thêm thì cha nó sẽ đánh nó chết thôi. Lúc này Minh đề nghị giúp nó có cách trả nợ khác, đó là làm theo lời Minh, mỗi lần thực hiện trừ tiền theo mức độ khác nhau.
Nó sợ làm những việc phi pháp nên nó cứ trốn tránh, nhưng qua một tuần, trong một lần gọi điện thoại, ba nó đã nhắc về thằng Minh, dù chỉ là chuyện linh tinh nhưng nó đã hoảng sợ, nó nhanh chóng tìm bọn thằng Minh thương lượng, chấp nhận lời đề nghị của chúng.
Thật ra nó thấy việc làm có vẻ nhẹ nhàng, dù có hơi ba chấm. Như ngày hôm nay là ngày đầu, bắt đầu là buổi sáng, chỉ cần giặt quần lót cho cả bọn, nó đã được trừ hẳn năm trăm nghìn. Sau buổi cơm trưa, lúc 12 giờ, thằng Điền bảo nó không được đi vệ sinh đến bảy giờ tối, mỗi giờ phải uống một chai nước, sẽ trừ cho nó hai triệu, nó cảm thấy nó làm được, chắc chỉ là trò đùa dai.
Mọi thứ nó nghĩ quá đơn giản, việc nhịn đái thật khó, còn phải uống nước thêm vào, kết quả hiện tại thì tay nó cứ bụm cặc, chân run như cày sấy.
"Lột hết đồ ra trừ một triệu, hoặc tao điện cho cha mày."
Thằng Vũ lắc lắc cái điện thoại trước mặt Tân, nó nhìn xung quanh, nơi đây xe cộ qua lại, còn có tiệm bách hóa người người ra vào, nó làm sao mà dám.
"Tụi bây... tụi bây..."
"Làm hay không?"
Giọng thằng Minh đanh thép, thằng Tân thấy được thái độ như thế, nó không dám phản kháng nữa. Người thanh niên đứng nép mình, cởi từng phụ kiện trên người, từ chiếc áo sơ mi đến quần tây, cởi hẳn đôi giày, níu kéo quần lót một chút, kết quả cuối cùng nó cũng phải cởi ra, tay bụm cặc, cả người trần như nhộng giữa các ánh đèn xa hoa.
Mục Lục
MỤC LỤC [30/10/2018 - 01/12/2021] Hợp đồng Bạo dâm Chương 1 - Làm quen Chương 2 - Ngày đầu gặp mặt Chương 3 - Hình thức Chương 4 - Khóa c...
-
MỤC LỤC [30/10/2018 - 01/12/2021] Hợp đồng Bạo dâm Chương 1 - Làm quen Chương 2 - Ngày đầu gặp mặt Chương 3 - Hình thức Chương 4 - Khóa c...
-
Không gian trong hầm tối đen như mực, bốn bề là các bờ tường chắc chắn, tuy cái hố không to nhưng vẫn dư sức kẹp chặt ba người đàn ông trư...
-
Mối quan hệ chủ - tớ, chỉ cần nhắc đến cũng khiến đũng quần một số người đậm màu. Phần lớn ý kiến đều chỉ rằng, đây chỉ là mối quan hệ nhục ...