Trong ba ngày qua, từng giờ trôi qua, cả người nó đều căng thẳng đến cực độ.
Ngày đầu tiên nó bị nhốt ở đấy, trùm đầu và bao tay cậu chủ khóa vẫn không mở ra được nên nó đành đeo vậy. Vào giấc sáng, nó hưởng trọn tinh túy mùi thối của người cảnh sát. Sau khi thải xong, nó liếm đít anh theo yêu cầu, cho đít anh sạch thì thôi. Cơ bản trò này nó cũng đã quen khi chơi với cậu chủ, nhưng chơi với người khác, nó có phần rùng mình, kinh tởm, nhưng nó lại không thể không nghe theo. Sau khi người đó đi khỏi, đóng cửa lại, nó đoán kẻ ấy đã đi làm, nó nảy sinh ý tưởng thoát khỏi đây, bấm số gọi cậu chủ đến cứu, nó vẫn nhớ số cậu mà.
Hiện thực không như tưởng tượng, nó bị cậu trói bằng bao tay, bao lấy những ngón tay của nó rồi tụm lại, nó chả thể mở cửa được. Dùng phương án thứ hai là dùng răng mở, nhưng cửa kia là bằng gỗ, nó đành chịu thua. Nó ngồi bệt ở sàn nhà vệ sinh mà suy ngẫm, kẻ ấy là người có tiền, nó đoán vậy, dù lúc vào nó bị che mắt, nhưng khi nhìn nhà vệ sinh, nơi đây hơi lớn, lại trang bị vòi sen, bồn cầu toàn loại xịn, nó nghĩ đây không đơn giản, nhưng quá lắm cũ là kẻ lắm tiền mà thôi. Suy nghĩ tỉnh táo không bao lâu thì lại rơi vào rối loạn, nó sợ hãi, nó mong cậu mau biết mà tới cứu nó.
Cái niềm hy vọng ấy mà kéo dài đến tận ba ngày. Ba ngày trôi qua, nó làm bồn cầu cho kẻ lạ mặt, người đó sinh hạt rất quy củ, kiểu như đúng giờ đúng giấc vậy. Dù trong nhà tắm nó không biết điều gì, nhưng nó vẫn canh được thời gian nhờ một số cảm giác. Đã ba ngày, nó không tắm rửa. Từ hôm đầu nó đã phát hiện, trừ nước ở bồn cầu và vòi xịt đít ra, vòi sen hay vòi ở bồn rửa, bồn tắm đều không có nước, kiểu như có người cố tình cúp. Mà vòi xịt đít cần tay giữ cho nước chảy, nó lại không có, thể là cam chịu số phận hôi hám.
Cả người hôi hám, hy vọng ngày càng tắt, hẹn cuối cùng đã đến, nó chờ đợi cảnh sát mở cánh cửa. Đôi mắt nó ngập nước, bởi nó biết, nó bị cậu bỏ rơi thật rồi. Cậu sẽ không cứu nó, sẽ không xuất hiện, sẽ không gì cả.
"Hết thời hạn rồi chó con."
Người cảnh sát đi vào, nắm lấy sau gáy nó, mở khóa trùm đầu và tay nó, nó hít một hơi mạnh, người đó quăng những thứ kia vào thùng rác, xong thì lấy vòi xịt tắm cho nó. Người ấy vạch đít nó ra, bảo rằng hãy để địt vì đây là ngày cuối, nó cắn răng đồng ý.
Con cặc người cảnh sát kèm theo bôi trơn đâm vào bên trong cửa động nó, con cặc ấy cong chứ không thẳng, nó đâm ngoắc lên thành ruột chó con, nó run người lên, vì mấy ngày không ăn uống, sức nó yếu vô cùng, cặc nó không lên nổi trong khóa, người cảnh sát thúc vào đít nó, những cú địt trời giáng đâm vào bên trong nó, khiến nó đuối sức cũng phải nứng lên. Người ấy đưa tay trước con cặc nó, xoa xoa buồi dái rồi nặn bóp như bóp đất sét vậy, khiến nó đau đến nhăn cả mặt. Con cặc va chạm vào thành động, đầu khấc kích thích điểm sướng của nó, nó run run chân đứng không vững. Kẻ ấy ép sát nó vào tường, nắm lấy tóc nó, tận lực đâm rút.
Kẻ ấy đổi tư thế, bồng nó lên, cho cả người nó hướng ra, lõa lồ mà đưa ra ngoài. Nó muốn khép chân lại nhưng người ấy cứ banh ra, con cặc mặc sức đút đít nó ăn no. Nó muốn khóc lắm, nhưng nó không muốn, nó chỉ muốn khóc với cậu chủ mà thôi, suy nghĩ thật nực cười làm sao, nó cũng tự giễu bản thân mình. Nói không khóc mà nước mắt sinh lý vì sướng của nó vẫn chảy ra. Người kia bồng bó ra phòng khách, nước mắt nó dàn giụa, nó xoa xoa mắt rồi mở ra, nó nhìn thấy hình bóng quen thuộc.
Cậu chủ nó mặc mộ bộ vest trông rất lịch lãm đang đứng dựa vào cái sa lông, đối diện nó, con cặc nó từ từ nứng lên khi nhìn cậu, nó không rõ là nứng lên vì hạnh phúc khi thấy cậu hay là nứng vì nhìn đũng quần cậu, nhưng tóm lại, niềm hy vọng của nó đã bùng cháy rồi hồi sinh thành phượng hoàng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét