"Hình như thằng nhỏ còn là sinh viên, gu thay đổi rồi nhỉ?"
Cường để tay lên vai Dương, kẹp cổ đi vào biệt thự. Cường cũng thấy lạ, bởi trước giờ Dương toàn tìm những thằng cơ bắp, trói các kiểu con đà điểu rồi chụp hình sống ảo, nói vậy thôi chứ kĩ thuật hơi bị đỉnh, gã từng chứng kiến một thằng slave bị anh trói đến bắn, nghe có vẻ hư cấu nhưng sau khi chứng kiến, ừ thì là thật. Dương hất tay Cường ra.
"Đâu như mày, có một kiểu chơi mãi, mà gu cũng không giống ai."
"Thế mấy đứa sắp ở trong chuồng đen kia mày tính sao?"
"Bán."
Lời Dương như đinh đóng cột, nói ra như một điều hiển nhiên không bàn cãi, Cường xòe tay, giả vờ như đếm tiền, sắp có một mớ nữa đây. Mấy đứa chơi với nhau vì bdsm, vài người kết nạp nô lệ, vài người lại đi tìm chủ nhân, mỗi người mỗi sở thích. Họ có điểm chung, khi chơi nô lệ, họ thường chơi tới hư hỏng, đôi lúc nhân đạo thì sẽ giữ lại gì đó, không thì phá toàn bộ. Mà nô lệ một khi đã bị thuần hóa hoàn toàn thì sẽ mất hết tất cả, vậy đâu còn thú vui, thế là đem bán, tất nhiên là nô lệ tự nguyện, tự nguyện theo đúng pháp luật, xã hội. Một số lần không phải đơn giản chơi trò vui mà còn để trả thù, bốn nô lệ ở trong chuồng đen là một ví dụ điển hình, trong nhóm bạn, Dương chơi kiểu nhẹ nhàng nhất nhưng thù thì dai nhất, Cường cũng ngán, không muốn đắc tội với thằng bạn này.
"Nhưng phải đợi thằng Tân giao hàng đã."
"Ừ."
Cả hai vừa đi dạo một vòng ngoài sân vừa trò chuyênh, sau ấy thì trở lại Biệt thự. Đi vào phòng khách, họ thấy ngay là Thiên đang gác chân tựa vào ghế ở đó. Thiên lúc nào cũng vậy, luôn luôn mặc sơ mi quần tây đóng thùng dây nịt giày tây đàng hoàng, dù là ở trong nhà, nói chung cũng không khác phong cách bọn họ lắm, mà nói đúng hơn, chính Thiên là người đã ảng hưởng đến họ. Hồi trước, họ không phải mặc thế này, không phải dạng cẩu thả nhưng cũng thuộc diện thoải mái, thích mặc gì thì mặc. Nhưng tầm ba năm đảo lại đây, sau khi Thiên gia nhập bọn, cả đám được sửa cách ăn mặc, từ quần áo thoải mái thành luôn luôn giày tây áo sơ mi quần âu bất kể lúc nào, à không, trừ thằng Nam - vợ hắn thì luôn bị bắt mặc đồ cảnh sát. Dần dần họ cũng thấy, phong cách này hợp để huấn luyện slave hơn, lên hình cũng đẹp, boss và slave cũng thích, càng thêm hứng, nên giữ nguyên đến giờ. Cả ba người đàn ông đều quần âu đen, Thiên mặc sơ mi xám, Dương thì trắng từ lúc lên xe và Cường thì xanh. Lòng vòng nảy giờ cũng đã 6 giờ đúng, Dương và Cường ngồi vào chỗ. Dương nhìn sang Thiên.
"Thằng Nam đau rồi anh?"
"Tôi bắt em ấy ngủ rồi."
Thiên có sở thích là giam cầm, dù trải qua bao nhiêu lần chơi cũng không chán, kiểu in vào máu, nhưng mà vợ hắn thì chán, nên cứ thay đổi kiểu chơi, mà đầu óc cả hai phong phú, trò mới cứ tới mãi không cạn. Qua câu trả lời Dương và Cường có thể hiểu được, Nam đang bị Thiên trói trong phòng ngủ và ngủ. Nam than thở nhiều lần rằng luôn bị trói trong lúc ngủ, rất mệt mỏi, ấy vậy mà lúc kể mắt lại sáng rực khao khát muốn lần nữa, nghĩ xem, có ai tin rằng Nam đang than thở.
"Haha. Anh phạt nó như thế có khi nào nó từ mặt không?"
Cường thì luôn muốn chọc Thiên, vốn dĩ Thiên là con mồi của nó, nhưng sau khi lãnh giáo, thì thôi, thà dính ai thì dính, không thể dính vào nhà doanh nhân này được.
"Nghe thằng Dương bảo, vốn dĩ ban đầu định mang cho anh, nhưng anh không chịu, còn có ý mở đường cho thằng Nam. Đây là gài bẫy hay gì đây?"
"Chú nghĩ em ấy nhận mà không biết à?"
Từ đây, Cường mới nhận ra, thì ra Nam biết rõ là Thiên sắp sẵn cái bẫy, nên tự mình nhảy vào. Đúng là tình thú vợ chồng nhà người ta. Thiên cười như không cười, rót rượu vào ly, nâng ly mời hai người. Cả ba uống một ít rồi đặt lại xuống bàn, họ đi vào chủ đề chính. Thiên mở miệng trước:
"Kịch bản lần chơi này sẽ y như lúc tôi với các chú bàn ở nhà Dương. Tân nó bảo sẽ lên sau, Vỹ thì bận với trợ lý nó, còn thằng Trung thì ra nước ngoài, lần này chỉ có năm anh em ta chơi."
Nhóm bạn gồm bảy người, nhưng ít khi tập hợp đủ, càng lớn, mọi người càng bận rộn, đây là điều đương nhiên. Dương nhìn qua Cường.
"Đáng lẽ hội ta sẽ có tận chín người, chỉ vì mày mà mất hai đứa, thấy thiếu vắng không?"
"Càng nhiều chó chơi càng vui, người nhiêu quá chia của, lại mệt."
Thiên nhìn lên đồng hồ, bây giờ cũng là 6 giờ rưỡi, còn 6 tiếng rưỡi nữa Nam mới "thức", nhìn lại tụi Cường và Dương.
"Đi xuống phố gặp lại bạn cũ chứ? Thời gian còn dài, để bọn chó ở đây quen với môi trường mới đi."
Dương và Cường cùng Thiên uống cạn ly rượu rồi đi xuống gara, tại đó có rất nhiều xe nhưng có một xe có tài xế sẵn, họ lên ngồi. Cường nhìn sơ qua người tài xế, bảo với Thiên.
"Sơn càng lúc càng giống thật."
Người tài xế lái xe này là một nô lệ. Vú, cặc, mũi của anh ta bị xỏ khuyên, vốn có thể nhìn rõ vậy là do anh ta không mặc quần áo, nhưng nhìn từ xa lại thấy mặc đấy, vì sao. Bởi vì trên người anh có một lớp sơn dày. Lớp sơn hóa trang này là lớp dày, anh ta được sơn khắp người để người ngoài nhìn không kĩ sẽ tưởng chừng anh ta đang mặc vest, riêng cái cổ áo kèm cà vạt là thật, vì sao là thật, vì để vậy sẽ nhìn dâm hơn, bên trong cổ áo chính là chiếc vòng cổ quen thuộc. Anh ta đang ngồi lên một cái máy địt, nó địt anh ta liên tục, chân anh thì bị còng, cơ bản sẽ không rời khỏi ghế lái được. Và để giam một người ở chiếc ghế này, tất nhiên là anh ta đã bị tẩy não, còn quá trình ra sao, hiện tại không cần thiết nhắc tới. Một tài xế như thế có đảm bảo an toàn, tất nhiên là có nếu chiếc xe đó trang bị lái tự động, cái tay lái của anh ta không quan trọng, cơ bản là như ngồi đó cho có làm hình mẫu nà thôi, mọi việc anh ta làm đều không ảnh hưởng đến xe, ở các đoạn đường nhất định anh ta vẫn được lái, là xe cho cảm giác anh ta được lái, nếu anh ta lái sai, đít anh ta sẽ ăn trọn một cú địt mạnh. Điều cần chú ý là anh ta đã bị thiến, mất đi bản năng phái mạnh tưg lâu. Nước đái của anh sẽ nhiễu vào một cái bình chứa trong xe để anh uống lại, đều duy nhất cần cung cấp cho xe này đó chính là xăng và dịch dinh dưỡng, đơn giản vậy thôi. Nói chung thì, mất đi hai cái bóng ở dưới, còn bị tẩy não, thì cũng mất kha khá trò vui, bù lại được sự trung thành tuyệt đối, có cái này thì phải chấp nhận mấy cái kia, đây là quy luật.
Dương thò tay ra trước, giật lấy hai cái khuyên trước ngực tài xế, tài xế cố nén không rên, bởi nếu anh rên, anh sẽ bị giật, do không có sự cho phép rên.
"Trung tâm thành phố."
"Gâu gâu."
Tài xế sủa để đáp lại, anh bắt đầu di chuyển xe, máy địt trong đít dừng lại, máy địt này khi xe đứng yên thì sẽ hoạt động, còn khi xe di chuyển thì sẽ dừng, lạ thế đấy.
Đây không phải lần đầu Dương, Cường được tài xế trần truồng chở, vốn dĩ đây lâu lắm rồi, chỉ là càng lúc làm càng giống như mặc quần áo và slave ngày càng chất lượng. Ý kiến này ban đầu là Vỹ đưa ra, sau đó thì Tân cùng nó phối hợp làm, vốn cũng có nguồn cung cấp nô lệ có sẵn, mọi thứ phải nói là dễ dàng.
Xe dừng lại ven đường, đối diện là một quán cà phê đông khách. Khi xe vừa dừng lại, ngay lập tức tài xế bị địt liên hồi, người run run. Ba anh em rời khỏi xe, đi vào trong quán. Chiếc xe màu đen dần được lái vào bến đậu, tên nô lệ bên trong đang cố cắn răng, cái họng từ lúc nào đã có một cái sịp, à, đây là sịp mà Cường nhét vào, xem như cũng có nhân đạo đi, giúp kẻ này bớt rên, không bị giật điện.
Tại ngôi nhà nhỏ ở sân vườn khu biệt thự đang phát ra tiếng lạ, qua giờ ăn sáng của lũ nô lệ, thuốc đã ngấm vào, chúng bắt đuầ rên rỉ. Nhân cố kiềm cái miệng của nó đừng rên, bởi nó đã bị giật điện mấy lần. Nó để ý, mỗi lần nó rên phát ra tiếng thì sẽ bị giật, có lẽ cái vòng không cho rên nhưng trong người nó cứ rạo rực, con cặc nó nhỏng nhỏng trong cái khóa, nó cảm thấy như thế từ lúc nó uống dịch dinh dưỡng, phải chăng trong dịch này có chất kích thích. Nó nhìn xung quanh, năm con chó ở cùng nó cũng đều nằm quằn quại xuống rôm, riêng hai con chó da thì có xương trước miệng, dễ dàng cạp lấy mà khống chế rên, có lẽ không chỉ riêng nó, tất cả chó ở đây đều bị vậy.
Cánh cửa bỗng mở ra, hai tên đô con mặc đồ da đi vào, Nhân nhìn, đây giống như đồ của cảnh sát vậy, nhưng lại bằng da, hở vài chỗ tương đối nhạy cảm, trước các bộ phận ấy, dường như là chất liệu trong suốt, Nhân thấy một con cặc xìu, và hai cái khuyên vú, mũi của họ cũng bị xỏ khuyên, họ đeo vòng gần giống như loại vòng Nhân đeo, có vài điểm khác khác. Quần áo ôm sát dễ dàng thấy được cơ thể săn chắc, dù đầu bị bịt bằng cao su nhưng vẫn có thể biết, họ tương đối đẹp trai, ít nhất là kiểu hút người nhìn. Họ không nói gì, bước đi vào như thế, nhanh chóng lấy từ chiếc túi đem theo ra những cái sịp, quăng vào từng lồng, trên đó đậm mùi khai và ướt nhẹp.
Nó lại gần ngửi, a, là mùi của Dương, nó hít hít vào, thật sướng cả người. Mấy con chó xung quanh cũng làm như nó, và để kiềm chế cơn rên, nó nhét cái sịp vào miệng, rồi ngậm lấy, cắn thật chặt, sau đó nằm xuống, có lẽ tác dụng sịp là thế này đây.
Nhân nghĩ, nếu dịch dinh dưỡng ấy có thuốc, thì đơn giản thôi, nó không uống là được. Nhưng nó quá ngâu thơ rồi, cơ bản vòng đã được cài đặt, nếu quá giờ hẹn vẫn chưa uống, chiếc vòng cũng sẽ giật như thường. Mục đích của việc uống dịch dinh dưỡng có pha chất kích thích này là để tụi nô lệ luôn nứng, vì là thứ hạ đẳng, chúng phải phục tùng bản năng hoang dã của mình, từ đó chủ nhân chơi cũng sẽ thích hơn nhiều.
Tầm vào giờ trưa, Nhân đoán thế, vì khi mở cửa nó thấy bên ngoài trời nắng gắt. Nam đi vào, vẫn bộ đồ cảnh sát đó, nhưng không còn đuôi nữa, Nam tiến đến ba chiếc lồng của ba con chó đối diện Nhân, đúng như Nhân đoán, đó là chó của Nam, Nam mỏ lồng, dắt ba con ra ngoài, rồi đóng cửa lại, Nhân buồn không chú ý nửa, bắt đầu nằm xuống, co chân lại, y hệt một con chó ngủ say.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét