Chủ Nhật, 19 tháng 5, 2019

Chương 62 - Ngày 10 ~ Khu biệt thự trên đồi

Chiếc vali run lắc dữ dội, ở bên trong mà nó tưởng như trời sập. Nhân co rúm người lại, cố tìm ra tư thế thoải mái, nó thật ngâu thơ, khi ở trong đây rồi, không gian vô cùng chặt hẹp thì nó nghĩ sẽ thoải mái sao. Mắt và tai bị bịt kín, nó không cảm nhận được gì nhiều qua những cơn run lắc. Thời gian không biết qua bao lâu, nó xảm thấy thật dai dẳng, cảnh tượng này làm noa nhớ đến lần trừng phạt trước của cậu, ở trong cái lồng tối, nhưng lần này đỡ hơn, nó biết nó di chuyển chứ không phải một mình cô độc bất di bất dịch. Rồi từ lúc nào, cơn run lắc ngừng hẳn, Nhân cảm giác được bản thân đang bị người khác mang đi, có lẽ đến nơi rồi.

Cái vali được mở ra, Dương đưa nô lệ mình thoát khỏi bóng tối. Cởi trói buộc cho nô lệ, Dương mang cái bao tay tròn xoe vào hai tay Nhân, cái này sẽ làm cho Nhân không thể cầm nắm, đây là quy định chung của nô lệ, ít nhất là trong trường hợp không có ngoại lệ.

Nhân mở mắt ra, mắt nó tiếp nhận ánh sáng. Nó thấy được cậu chủ đang mang bao tay cho nó. Nó nhìn sang xung quanh, đây là sân trước của một ngôi biệt thự, ở bên kia có hai người đàn ông cũng mở vali, bước ra từ đó, một vali là người trần truồng, vali còn lại thì là người mặc đồ da kín mít. Người trần truồng thì cũng đang được đeo bao tay như nó, còn người da, vốn dĩ đã bao tay sẵn rồi. Dương mở chiếc vòng cổ cho nó, rồi thay bằng chiếc vòng da có ổ khóa cùng màn hình sáng nhỏ, thanh niên trần truồng kia cũng vậy.

Dương bắt đầu chỉ tên cho nó biết từng người. Nó biết được người trần truồng y như nó tên Dũng, người da thì cứ gọi là Jack, chủ người trần truồng tên Nam, còn chủ người da nên Cường. Tầm mắt nó chú ý vào Nam, nhìn mặt rất quen, a, cái bộ đồ cảnh sát này, nó nhìn là nhớ ngay, chính là cái người hôm trước bắt noa về làm bồn vệ sinh, anh ta là bạn của Dương, Nhân cũng đoán được vài điều. Nhưng phần chú ý lớn nhất của nó không chỉ có vậy mà tại sao phía sau cảnh phục của anh ta lại có một chiếc đuôi, không phải anh ta là boss à, đeo đuôi làm cái gì thế. Trong lúc nó nghĩ mê man thì cái vòng cổ truyền ra tia điện, giật cả ba nô lệ quỳ xuống.

"Nô lệ mà sao đứng ngang hàng chủ được."

Người bấm điều khiển là Nam, anh đang vờn nó, và vô tư bấm thêm vài nhác nữa, các nô lệ như nằm trên mặt đất.

"Em đang nói em à, Nam?"

Nam hơi run người, quay đầu lại, một người đàn ông mặc sơ mi trắng cùng quần âu đứng giữa nhà từ lúc nào. Dương và Cường cũng quay lại, nói một tiếng chào với hắn. Hắn tên là Thiên, là chồng của Nam, cũng là boss thật sự của anh. Nam có thể bay nhảy ở hai vai trò boss và slave, anh rất linh hoạt, ấy vậy mà tự do ấy mất rồi, bây giờ anh đơn giản là Slave của Thiên thôi, à không, là Slave kiêm người yêu kiêm vợ của Thiên.

Nam nhìn thấy người yêu thì lao tới, hôn mút lưỡi người yêu. Dương và Cường đều khinh bỉ, đúng là kẻ trọng sắc, mê trai.

"Hai chú dẫn ba con chó lại đây."

Thiên nói như ra lệnh, vậy mà giọng điệu cũng trầm ấm, như người trong nhà. Dương và Nhân nắm lấy dây dắt, cả ba con nay đã hồi sức sau cú giật điện, bò vào nhà. Nam lúc này vẫn tính hôn thêm một cái thật sâu với người yêu thì bị chặn lại.

"Tôi đã bảo em làm gì?"

Nam nhìn Thiên với ánh mắt vô tội. Thiên chen chân vào giữa háng Nam, thúc vào phần đuôi. Nam như tự giác, bắt đầu cúi người thấp xuống.

"Ba con chó nhìn cho kĩ vào, nhất là chó của Dương."

Ba con chó quỳ thẳng người lên, Nhân rùng mình vì bị chỉ đích danh, nó không nhớ là đã làm gì trái ý người lần đầu gặp này. Dương đẩy một cái xô nhỏ xuống chỗ Nam, anh cũng muốn biến, trong người thằng Nam rốt cuộc bị nhét bao nhiêu thứ rồi. Cái quần cảnh sát của Nam được thiết có dây tia ở đít, Nam kéo xuống cho lộ cái đuôi đang cấm vào đít. Thiên đưa chân đạp lấy đũng quần Nam.

"Có cần thiết không?"

Nam nói với giọng điệu cầu xin. Ấy vậy mà Thiên chỉ đưa một lời với ánh mắt:

"Em bắn dơ quần thì tôi sẽ không chịu trách nhiệm."

Nam nuốt nước bọt cái ực. Mở khóa quần, cái khóa cặc lồi ra. Thật xấu hổ quá đi à. Mà đây có phải lần đầu đâu, Thiên bảo Nam ngưng diễn kịch.

Nhân nhìn thấy Thiên đưa một cái khóa cho Nam, Nam mới mò xuống ổ khóa ở đuôi mà mở ra. À, ra là Nam cũng bị khóa đít như mình, Nhân nghĩ đơn giản thế nhưng nó không biết, trong vài phút tới, nó thấy những thứ ồ ạt trào ra từ đít Nhân, nào là cái đuôi rớt xuống trước, xong Nam rặn cho vài chuỗi hạt rớt, tiếp đó là hai ba quả bóng bida kèm theo trứng rung, tưởng đã thể, nhưng không, tiếp theo là liên tiếp những quả bóng golf nhỏ, nó thấy nhiều lắm, trên mười mấy quả chứ chả chơi, và cái chốt cuối cùng chính là một cái đồ chơi có hình elip, vừa rộng vừa to, khi Nam rặn ra, anh cũng đã bắn từ cái khóa cặc, ướt cả cái sàn mà anh quỳ. Chứng kiến cảnh đó, Nhân thật hãi hùng, sao mà mộ người có thể chứa nhiều thứ đến vậy, mà còn có thể đi đứng bay nhảy như bình thường, nó nhìn xuống cái khóa cặc, con cặc nó đang cương cứng.

Thiên ôm lấy Nam, sau khi đẩy ra đống đó và bắn tinh thì Nam hoàn toàn đuối sức. Cường vỗ tay hoan hô, khen Thiên hay quá hay, như nhét cả bộ thể dục thể thao và đít Nam. Đít Nam vẫn chảy ra chất nhờn, Thiên lấy khăn giấy trong túi bịt lấy để chúng không chảy ra mãi.

"Lần trước em ấy địt cậu nên giờ tôi kêu em ấy tạ lỗi. Nhớ rõ em ấy giờ đã có chủ, đừng quá mơ mộng, không thì cậu sẽ được dạy dỗ rất kĩ đấy."

Thiên ôm Nam vào bên trong, chó mà Nam mang theo tự ý bò tới bãi tinh mà Nam vừa bắn, liếm lấy liếm để cho sạch. Nhân ngớ người ra, câu đầu tạ lỗi nó còn hiểu, nhưng cậu sau là ý gì, gì mà mơ mộng với đừng mơ, nó không hiểu. Một lúc sau Dương mới nói với nó, Thiên đang ghen vì bồ "cắm sừng" ổng, nay dạy vợ một bài học với răng đe, tránh tình địch xuất hiện ấy mà. Có người yêu là boss đúng là đáng sợ, Nhân rùng mình, rồi bò theo sau Dương.

Tiếp đó, Nhân, Dũng và Jack được dẫn ra phía sau khu biệt thự. Jack và Dũng có lẽ khá quen thuộc mọi thứ, họ chắc đã đi nhiều lần nhưng với Nhân thì quá mới lạ. Biệt thự quá rộng, nó bò mà mỏi cả chân tay, để tránh tình trạng bị trầy sướt đầu gối, mỗi con chó đã được thêm cái đầu bịt ở đầu gối. Qua lời của Dương, nó được biết, những slave vào biệt thự này đều được mang khóa cặc, khóa đít và vòng cổ, những thứ này sẽ làm chúng bị giật khi chúng rời chủ nhân quá xa, và luôn thông báo vị trí của chúng, chúng còn có chức năng phát ra sóng từ giết chết khả năng sinh sản của nô lệ, khiến tinh trùng không thể thụ tinh, chức năng này được bật hay không tùy thuộc vào tính nhân đạo của chủ nhân. Nhân nghe mà co rúm, Dương nhìn Nhân mà cười, bảo bây giờ không có sử dụng lên nó đâu, nhưng sau này thì sẽ không chắc.

Nhân nhìn qua Dũng, con chó đang đi song song với nó, khuôn mặt khá đẹp trai, tóc tai còn đầy đủ, không phải bị cạo như nó, nhưng mà vú và đầu cặc đều bị xỏ khuyên, riêng con cặc xỏ xong còn đeo thêm khóa, hai trứng dái thì lòng thòng, chảy xệ hơn nó nữa. Nó để ya, hình như trên lưng Dũng có gì đó, nó không rõ, Dương thấy tò mò nên bảo Dũng đi nhanh, Nhân ở phía sau xem lưng Dũng, à, thì ra là vậy.

Nhân nhìn qua Jack, chó của Cường, một con chó bọc trong cao su toàn bộ, ngay cả con cặc cũng bị bao su bọc và cái khóa thì khóa bên ngoài cao su, nhìn đúng buồn cười, lần đầu nó mới thấy. Chân tay đầu ngực lưng thân đều được bao bọc, không chừa một kẽ hở, à, có ở mắt miệng và mũi, nhưng miệng thì bị bắt ngậm xương, tai có thì đeo tai nghe có cặp tai chó, đôi mắt thì lờ đờ, được dẫn đi. Nó nhìn sơ qua thân người, đây là một người đàn ông cường tráng, cái đuôi khá lớn, nhìn đúng kiểu đâm sâu vào, nó nhìn qua Dũng, à cũng là kiểu này, và kể cả nó cũng đang mang kiểu này. Nhưng cái mặt nạ Jack đeo thì đặt biệt, nó y hệt cái mõm chó, không khát cho mấy, nhìn đúng khiến người ta khao khác được đeo.

Tại sân, cả ba được dẫn vào căn nhà khá nhỏ, nếu không nói giống như cái nhà cho chuồng gà kiểu cũ, bên ngoài không khí lành lạnh và có sương do trời mưa và lúc sáng sớm, dù gì cũng chí mới 4, 5 giờ sáng, đây là vùng núi, thành phố Buôn Ma Thuột của Đắk Lắk, không lạ gì không khí khiến nó run run. Nó được đưa vào ngôi nhà, lúc đẩy vào, nó thấy bên trong ấm hẳn hơn bên ngoài, chắc là có điều hòa, trước mắt nó là 10 cái ổ vuông làm chuồng cho gia súc, có gom rạ lót, có cái bồn cầu nhỏ kiểu đái đái ngồi chồm hổm, rồi một fái hộp đen ngay cái cửa. Nó thấy có bốn cái chuồng bị che kín bằng vải đen, hai cái bên phải và hai cái bên trái, ở cuối dãy, nhà này cũng nhó, cơ bản chỉ để chứa chuồng, nó được dẫn vào chuồng đầu tiên bên trái, chuồng thứ hai kế nó cũng đang chứa một chó cao su, cũng không khác Jack là mấy, và Jack cũng đưa vào chuồng thứ ba bên trái. Bên phải, hai chuồng đầu có hai con chó có kiểu phụ kiện như Dũng, và Dũng cũng được đưa vào chuồng thứ ba bên phải, nó đoán, hai chó cao su này là của Cường, ba chó đối diện nó là của Nam.

Dương bảo với nó, đây là chỗ ở của Slave, Slave sẽ được chăn nuôi như gia súc. Ở mỗi cái chuồng, cái tường trong có hai cái ống, ống màu xanh là ống dịch dinh dưỡng, nếu thấy đói thì tự bò lại hút, sẽ có thứ chảy ra làm đủ no, thứ dịch này cung cấp đủ dinh dưỡng cho Slave, nhưng sẽ không tạo phân, chỉ đơn giản là thải nước đái, tránh phiền phức cho việc dọn đít, kẻ đây thì Slave chỉ ăn này thôi. Cò cái ống còn lại, là ống màu đen, bảo đây là nước uống, nhưng là nước đái, do dịch dinh dưỡng lúc ăn vào sẽ gây khô họng, cần nước để hòa tan, mà tốt nhất là nước đái, nước đái này lấy từ bồn tiểu của biệt thự lẫn cái bồn cầu trong góc chuồng. Bồn cầu thì có xả xước tự động, lúc đái vào thì nước sẽ được xả đi mất. Yên tâm trong khu nhà có điều hòa, bọn chúng sẽ được giữ ở một nhiệt độ nhất định, không ảnh hưởng gì lớn do nhiệt bên ngoài. Nghe có vẻ đơn giản nhưng không phải vậy, Dương không nói cho Nhân biết, trong dịch và nước đái đều có thuốc kích dục, duy trì độ hứng cho chó, nếu không được cho phép mà đứng lên thì sẽ bị giật điện, mỗi ngày sẽ có chu kì bị giật tự động, rồi tỉ tỉ thứ có trong hộp đen mà nó không tưởng tượng nổi. Dương bảo, các Slave lên đây đều phải hưởng đặc ân này cả.

Nó mạo muội hỏi Dương vì sao Nam cũng là slave mà không thấy được "hưởng". Cường nghe thấy cười lên, bảo với Nhân, Nam là một ngoại lệ, và vĩnh viễn là ngoại lệ. Nhân định hỏi vì sao thì Dương bảo, nếu Nhân nói chuyện mà không có sự cho phép thì sẽ bị giật. Quả nhiên như vậy, ngay lập tức nó bị giật không thương tiếc, nó nằm chồm hổm trên sàn lót rạ, đây là lần thứ hai nó bị giật từ lúc nảy bị Nam bấm nút. Cường đi tới vỗ vai Dương, bảo sao không nói hết các quy tắc cho nó biết, để nó không bị giật, Dương bảo, để từ từ Nhân khám phá ra thì mới hay chứ.

"Chơi vậy thì chó chạy mất hết."

"Tao chắc chắn chủ của mày sẽ không chạy đâu Cường."

Cường bảo Dương hình như không đeo vài thứ cho Slave, Dương bảo, chưa tới lúc càn thiết, Cường cười với Dương như hiểu ý. Dương rời khỏi chuồng, cái cửa tự động đóng lại, anh xoa đầu Nhân, bảo ở đây ngoan ngoãn rồi cả hai boss cùng rời khỏi ngôi nhà nhỏ đi vào biệt thự.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Mục Lục

MỤC LỤC [30/10/2018 - 01/12/2021] Hợp đồng Bạo dâm  Chương 1 - Làm quen Chương 2 - Ngày đầu gặp mặt  Chương 3 - Hình thức  Chương 4 - Khóa c...