Thứ Hai, 20 tháng 5, 2019

Chương 64 - Ngày 10 ~ Hẹn

Trên sân thượng của biệt thự, ánh nắng chíu chói chang, Thiên ngồi ở ghế trong mái che, Nam ngồi trên đùi Thiên, đối diện họ là ba nô lệ trần truồng đang quỳ thẳng người ở ngoài nắng, cái nắng của một giờ trưa. Nắng này đã qua một lớp kính, được sử lý cho không đen da nhưng lại gây độ nóng cực cao, những nô lệ này như đã quen nên vẫn quỳ vững như thường.

"Tao đã cho tụi bây một tuần suy nghĩ, bây giờ đến lúc đưa ra câu trả lời."

Nam lên giọng nói.

Ba nô lệ bị khóa cặc, đeo vòng và đuôi, khuôn mặt thì sáng láng, nhìn giống những người trí thức có ăn học. Vú và đầu cặc đều bị xỏ khuyên, phía lưng lại có hình xăm, nhìn thật đã mắt. Hai thố nước được đặt trước mặt ba con chó, một thố là nước đái, một thố là nước thường.

"Như đã nói với tụi bây, tao giờ là người yêu của Thiên, mà tụi bây là nô lệ của tao, thì cũng sẽ là nô lệ của Thiên. Tuy nhiên, Thiên muốn tụi bây trở thành nô lệ vĩnh viễn, tức toàn bộ tài sản của tụi bây sẽ bị tước đoạt, nhân quyền cũng mất hết, làm một nô lệ sống tới cuối đời."

Nam dừng lại, cho bọn nô lệ nghe hiểu rồi tiếp tục nói.

"Hiện tại đời sống của tụi bây đã rất loạn, tao đã cho tụi bây một tuần ở trong chuồng suy nghĩ, giờ đã đến lúc quyết định."

Ba con chó đã lên đây sớm hẳn một tuần, tuy nhiên, vào hai ngày cuối, do có công việc nên Dũng xin về, và sau đấy lên lại cùng Nam.

"Trí, mày trước."

Trí là con chó ngoài cùng bên trái, ở cạnh Dũng, Dũng nằn ở vị trí ở giữa. Trí có thân hình đô con, cơ bắp sáu múi, núm vú thì hồng hồng, khuôn mặt đúng kiểu trai đểu, trước kia từng là top của bao người, mà đỏ chỉ là chuyện trước kia. Để thuần phục được Trí, Nam mất một thời gian, vì kẻ này cứng cỏi, phải luôn dùng biện pháp mạnh mới nghe lời.

Trí bò ra phía trước, hướng bò luôn kiên định, hướng tới thố nước đái, liếm, xem như chấp thuận, mà Trí cũng đâu còn sự lựa chọn khác, bản chất đã vậy. Nam hài lòng, mở khóa cặc và vòng cổ cho Trí, rút đuôi chó ra, Trí rên ư ử như một con bot hứng lồn, rồi Nam đưa cho Trí một quần tây và áo sơ mi, bảo mặc vào.

"Kiệt, tới mày."

Kiệt có dáng người cao, hơi ốm, chỉ có hai múi là lộ rõ, nhưng không có bụng mỡ, vòng eo nhỏ gọn. Nói trắng ra thì Kiệt là người mà Nam thầm thương trộm nhớ, nhưng sau đó vặn vẹo thành nô lệ, đó là một chuyện rất dài. Kiệt nhanh chóng liếm cái thố nước đái, cũng được Nam cởi phụ kiện và mặc quần tây sơ mi trắng. Kiệt và Trí về vị trí cũ mà quỳ banh háng ra, cái quần Tây đã bị rạch một đường ở giữa háng, khi chúng quỳ, buổi dái sẽ lộ, mà còn căn ra thì buồi sẽ lọt xuống cái rạch ấy, lông cặc cũng lộ ra hết.

"Dũng, mày là đứa cuối cùng."

Dũng là đứa được Nam huấn luyện sớm nhất trong ba đứa, nhưng có cái tâm rất cứng, dường như chưa buông bỏ được cuộc sống bên ngoài nên cứ lưỡng lự. Nam cho Dũng thời gian một tuần suy nghĩ, như có lẽ phần chưa đủ, Nan cười. Nam đi tới mở vòng cổ và khóa cặc cho Dũng. Xong lại đổ nước đái trong lên đức Dũng, cho chảy khắp người Dũng.

"Mày xem nào, bị đổ nước đái như thế, người thường sẽ rất tức giận, còn mày, mày thấy con cặc mày đang cứng không?"

Nam lấy chân đạp đạp con cặc Dũng.

"Hẳn mày cũng biết rõ sự tình."

Nam nói rồi ra lệnh hai con chó kia liếm sạch nước đái trên người Dũng, sau khi khô thì Dũng tự giác mặc quần tây sơ mi vào xong cả ba xuống gara gặp Nam. Nam với Thiên rời nơi đó, bỏ lại ba con chó làm công chuyện đó, cả hai đi vào bên trong.

"Em muốn thế chứ tôi có ý kiến gì."

Thiên lên tiếng, vụ biến ba tên kia thành nô lệ vĩnh viễn là mong muốn của Nam, sao lại đổ lên đầu Thiên, đúng là chiều quá hư rồi.

"Tại anh có quyền hơn em."

"Vậy à?"

"Chỉ có anh mới có thể cắt bỏ cái quần lót quý giá của em."

Nam lấy tay Thiên đặt lên bên trên đũng quần, tại đó có một con cặc đang ngọ ngoạy.

Vốn Nam có mặc một cái quần lọt khe lên đây, ấy vậy mà bị Thiên cắt bỏ không nương tay. Thiên muốn Nam dâm đãng nhưng chỉ với mình, không được để da thịt cho ai thấy, nên phải luôn mặc đồ kín, mà đồ cảnh sát lại rất tiện, à, tiện gì à, tiện cho sở thích của Thiên, quần áo cảnh sât Nam mặc rất đẹp, nào là cái vest khoác ngoài, nào là áo sơ mi bó vòng ngực bên trong, nào là cái cà vạt dài, nào là chiếc quần xanh ôm dáng cùng đôi vớ và giày thọ thả, cái nón xinh xinh trên đầu, từ đó dễ dàng gợi nên hứng thú, nên Nam bị Thiên ép gần như lúc nào cũng mặc, trừ những trường hợp ngoại lệ khác. Vốn dĩ có hai loại có thể thay cho nhau, loại áo đơn giản tay ngắn như hồi chơi với thằng Nhân và loại tay dài nay mặt, nhưng Thiên thích kiểu nay hơn, nên mặc nhiều hơn. Mà vị cảnh sát này chỉ thiếu duy nhất một thứ, đó chính là quần lót, tuy Thiên không muốn Nam lộ da thịt ra ngoài nhưng luôn muốn Nam dâm đãng, ít nhất là ở bên hắn, mà Nam, vốn dĩ ban đầu đã có sở thích thả rong hoặc mặc mấy quần lót sexy đi ghẹo người tình rồi.

Thiên đặt tay chỗ ấy của Nam, xoa xoa, Nam quả thật cứng, đúng là vợ dâm đãng, Thiên đánh vào đít Nam hai cái tay, Nam run người tí. Lớp vải bộ cảnh sát cũng không quá dày, dễ dàng hưởng trọn toàn bộ lực của Thiên.

"Với lại là anh gây sức ép với họ mà."

Trí, Dũng, Kiệt lên đây một tuần, cốt yếu là suy nghĩ nhưng vẫn có lý do phị, đó là lánh nạn, bởi các clip sex của họ đã bị tung ra bên ngoài, nhưng không phải các clip chơi BDSM, mà là kiểu quan hệ tình dục bình thường. Mấy clip này đã có từ lâu rồi, khơ khơ lại bị đào lên rồi nổi như cồn trên mạng, người xung quanh cả ba đều biết thì hẳn có kẻ nhúng tay rồi, Nam đoán không bao giờ sai, thủ đoạn ném đá giấu tay này, Thiên chơi đến nghiện, ngoài hắn ra, không còn ai làm vậy.

"Mà cũng đừng phá em."

Khi nảy, Nam đang nói ngon cơm, nhưng dừng lại, lý do đơn giản là Thiên bật công tắc cặc giả bên trong Nam, khiến anh lúng túng một chút nhưng mặt không đổi sắc, kẻ lão luyện có khác.

"Vậy à?"

Càng xin Thiên, Nam càng hứng chịu độ rung lớn hơn, nhưng Nam đã quen với nó từ lâu rồi, cái này mà nhằm nhò gì với Nam cơ chứ, chàng cánh sát vẫn ung dung đi xuống gara, người yêubđi theo sau mỉm cười, cười vì dáng vẻ đẹp trai của vợ, cười vì vợ thật nghe lời.

Nam và Thiên ngồi trên ghế, Nam vẫn ngồi trên người Thiên, vì sao có vị trí này, đơn giản vì Nam sẽ được đùi Thiên thúc vào con cặc giả, khiến Nam sướng.

Ba nô lệ như đã dặn thì khoảng thời gian sau cũng đi xuống, mặc quần tây sơ mi trắng cùng đôi giày đặt ở cầu thang chỉnh tề. Vì sao giày được đặt ở cầu thang, vù nếu chúng không thấy, chúng không mang thì sẽ bị phạt, nhưng chúng đã mang mất rồi, mất cáu cớ để phạt.

"Lên chiếc xe đó."

Nam hướng tay về chiếc xe màu đen, họ mở cửa xe, đây là xe năm chỗ, ba cái ghế ở sau đều được gắn kèm cặc giả, có vẻ họ sẽ phải ngồi lên, ba nô lệ như hiểu ý, vì quần tây đã bị gạch sẵn, họ nhanh chóng ngồi lên vị trí cặc giả.

"Tụi bây về nhà hoàn tất mọi thủ tục, thời hạn cuối là năm ngày chúng mày phải tập hợp đầy đủ tại đây."

Nam tiến đến xe và nói, bọn nô lệ sủa một tiếng Gâu như đã hiểu, tàu xế nô lệ khởi động xe đưa bọn chúng đi, con cặc bên trong đít tài xế nô lệ thì dừng, riêng con cặc trong đít ba tên nô lệ thì đâm liên hồi, vì không bị vòng cổ kiềm nén nên chúng ra sức rên rỉ, khi về đến Sài Gòn, chúng cũng đã bắn trong quần hai ba lần rồi, kiềm nén quá lâu thì xả ra càng nhiều.

"Anh đoán bọn chúng sẽ trở về đây sau mấy ngày?"

"Ba ngày."

"Điêu. Ngắn thế. Em đoán bốn ngày."

Dù Nam biết bản thân vẫn luôn thua Thiên ở việc đoán ngày, nhưng mặc kệ, Nam cứ thích vậy đó, thua bởi người mình yêu, bị người mình yêu lấy cớ đó để trừng phạt, đó gọi là tình thú, Nam xoay người ôm lấy cổ Thiên mà hôn, Thiên cũng đáp lại vô cùng nồng cháy.

Vào buổi chiều, Cường dắt ba con chó còn lại ra sân chơi ném dĩa, bao gồm hai chó cao su là Jack và Sam, và Nhân. Nhân giờ mới thấy, Sam có phần khác với Jack, con này cũng ở trong bộ da cao su nhưng mà hai tay và chân bị gấp lại ở khuỷu, chân bị gấp lên, đầu gối tiếp xúc với đất, còn tay thì bị gấp ở khuỷu, tiếp xúc với đất. Nhân cũng từng bị cậu chủ buộc ở vị trí này nên hiểu nó khó bò thế nào, nhưng Sam bò rất thuần thục, có lẽ đã ở trong tư thế đó lâu rồi. Chơi trò này, con nò bò lấy bét sẽ bị đánh bằng cái chày to tướng, mà xui làm sao, lần nào Nhân cũng về bét, thế là nó bị đánh đến độ đít muốn chảy máu, ấy đua nhất không phải đít rát mà là mỗi làn đánh sẽ đánh vào cái đuôi luôn, khiến cặc cải bên trong lại thục vào thục ra, dù đã bị khóa đít, nhưng càng đánh, nó lại bài càng sâu.

"Ăn hiếp chó tao à?"

"Ai bảo chó mày yếu quá."

"Mày nghĩ thể lực của chó tao đấu lại hai con chó của mày à."

Thế là để trả thù, Dương cầm chày của Cường lên, đánh thật mạnh vào hai cái đít của hai con chó cao su, vì bị bọc trong cao su nên không biết có đỏ không, nhưng thấy chúng ứ một tiếng thì đủ hiểu, có lẽ cũng bầm tím chứ chả chơi.

"Chịu đau kém thế, hay mấy ngày nay không phạt nên yếu rồi."

Cường nói xong thì đá vào hai buồi dái bọc bằng bao su của hai con chó, chúng rên lên một tiếng, ngay lập tức bị vòng giật cho chưa được chủ cho phép rên. Dương đi qua chỗ Nhân, nối dây vào vòng và dẫn Nhân đi.

Dương đưa Nhân lên trên tầng 2. Ở đây, mỗi người được sở hữu một tầng biệt thự, bao gồm tất cả là tám tầng, tính luôn sân thượng và tầng trệt, còn gara thì được đặt dưới lòng đất. Tất nhiên biệt thự có mộ cái thang máy, nhưng ít dùng, bởi khi dẫn nô lệ đi, để chúng đi thang bộ thì sẽ vui hơn nhiều.

Và ngay tại mỗi tầng đều có phòng trừng phạt, Dương dẫn Nhân vào đó. Dương ra lệnh Nhân dựa vào cây cột chữ X ở góc phòng, vì có lệnh Dương nên Nhân được quyền đứng, vòng không giật điện Nhân. Dương buộc tay Nhân vào bốn góc của cột rồi bắt đầu vụt từng roi lên lưng Nhân. Vết roi rất mạnh giáng xuống lưng Nhân, Nhân hét lên, thế là bị giật vì chưa được cho phép. Nhân phải kiềm nén trong những vết roi cứ giáng xuống người nó, nó cạ răng vào với nhau, trên lưng thì đã thấm đẫm những lần máu chảy. Nó lắc lưng để tránh roi, nhưng mỗi lần lắc lưng, nó lại nhận vết roi nặng hơn, nó run rẩy, nó không dám nữa. Các trận roi chia đều ra, cứ hai mươi roi anh sẽ dừng một lần, liên tiếp như vậy đến bảy giờ tối, Nhân bị quất hai tiếng liền.

Nó sau đó được đưa về chuồng, Dương thì xuống lầu ăn tối. Ở trong chuồng, lưng nó chảy máu, nó không thể nào nằm được. Kẻ mặc đồ da hồi sáng nó thấy bước vào. Nó biết kẻ này sẽ trị thương cho nó bởi có đem theo hộp cứu thương màu trắng nên nó nằm sắp xuống, tưởng đâu sẽ rửa vết thương, nhưng không, kẻ ấy thè cái lưỡi ra liếm, nó ngạc nhiên, nó hơi rùng mình quay đầu nhìn lại kẻ ấy. Kẻ ấy ngẩn đầu nhìn nó.

"Ở đây, không có nước sạch, chỉ có nước bọt."

Nghe xong, nó hơi hiểu, nó nhìn xung quanh, đây chỉ nó nước tiểu và nước bồn cầu, nếu dùng thì sẽ nhiễm trùng nặng hơn. Kẻ mặc đồ da chỉ vào cái vòi nước rồi lắc tay, chỉ vào bồn cầu rồi lắc tay. Ra vậy, nó cố chịu cho người da liếm lưng nó. Mà sao người da không nói một lần cho xong nhỉ, chỉ chỉ chi cho mắc công, để sáng có gì nó hỏi cậu chủ. Lưng nó hơi nhột lại rát nhưng kệ, dù sao nước bọt cũng đỡ hơn mấy thứ kia. Liếm được một lúc, nó cảm nhận thuốc được thoa lên, mát lạnh vô cùng, nó hơi run người. Xong, người đó rời khỏi, nó gom rôm lại một chỗ, xong nằm lên, và chìm vào giấc ngủ, đèn ở nhà chứa cũng tắt đi, mọi thứ chìm vào bóng tối.

1 nhận xét:

  1. Ra tiếp truyện ad ơi. Truyện hay quá. Mình hóng mấy ngày này mà k thấy chap mới đâu cả hic

    Trả lờiXóa

Mục Lục

MỤC LỤC [30/10/2018 - 01/12/2021] Hợp đồng Bạo dâm  Chương 1 - Làm quen Chương 2 - Ngày đầu gặp mặt  Chương 3 - Hình thức  Chương 4 - Khóa c...