Thứ Tư, 22 tháng 5, 2019

Chương 65 - Ngày 9 ~ Điểm tâm

Vào đúng năm giờ sáng, nó thức giấc, đây là thói quen hình thành được qua gần ba tháng nay, dù trong nhà có máy điều hòa ấm nhưng nó biết,bến ngoài hẳn rất lạnh. Cửa nhà chứa được mở ra, nó thấy bóng dáng của cậu, cậu bước vào, nay cậu mặc quần âu xám cùng chiếc sơ mi đen, thật đẹp trai, cậu mở cửa chuồng, dắt nó ra. Vì ngôi biệt thự nằm sâu trong núi rừng nên xung quanh còn tối, và có sương phủ, nó có thể thấy được còn có mây ngay đỉnh biệt thự. Nó được Dương dẫn lên tầng 2, xong thì bắt đầu những làn nước lạnh xối xả vào nó, là kiểu vòi nước bắn cực mạnh, nó run rẩy, Dương tắm cho nó như tắm cho chó vậy, mà kiểu tắm này nó cũng quen rồi, nhưng với cái lạnh ở đây, tắm như vậy làm nó muốn vỡ òa.

"Quay đít lại đây."

Nó xoay đít về phía cậu, cậu mở khóa đít cho nó, cậu rút ra, nó lấy cổ tay chặn răng, vì rất đau, mà khi lấy ra hết, con cặc nó cương cứng trong khóa, còn nhiễu cả nước nhờn.

"Liếm"

Cậu đưa cái khóa đít cho nó liếm, đây là một cặc giả lớn, phía sau là có kết nói với đuôi và quả nhiên là có ổ khóa. Nó liếm những dịch nhờn trong đít đọng lại trên cặc giả, liếm cho sạch.

"Liếm xong thì ra bên ngoài."

Được lệnh của cậu, xong khi nó liếm xong, nó bò ra bên ngoài, thấy cậu đang ngồi trên ghế đợi nó.

"Đứng lên."

Vì có lệnh, nó đứng lên thoải mái mà không có điện giật. Nó thấy cậu cầm dây thừng ra mà nó sung sướng, thường cậu chỉ trói nó bằng dây vải, mà nay lại dùng dây thừng, loại này sẽ để lại dấu hằn sâu hơn và cọ sát da thịt hơn. Cậu trói kiểu mai rùa lên ngực nó, vòng qua cổ nó, vòng qua háng nó, rồi tạo ra nút thắt. Cậu kẹp vú nó bằng hai kẹp sắt có nối dây xích. Cậu nắm hai đầu vú xoay xoay.

"Được phép rên."

Nó nghe thấy thế thì rên rỉ, lần này vòng cổ không giật nó, và nó bắt đầu ư ử, cậu kéo căng dây nối ra, nó rên càng mãnh liệt hơn, cậu dừng lại. Cậu tháo bao tay cho nó, cậu chỉ về phía bàn.

"Mặc hết vào."

Nó mò đến cái bàn đó, trên bàn là một quần tây, một sơ mi, một cái nón, dưới bàn chiếc vớ và đôi giày da, hẳn hôm nay đi đâu đó nên cậu mới cho nó mặc đồ nhiều thế này. Nó mặc chiếc áo sơ mi vào trước, phần ngực áo cọ với khóa, nó có phần rên rỉ, bủn rủn tay chân, sau đó cài từng cúc, lớp dây thừng dần được che đi, nó cài tận cúc trên cổ để che vòng lại, nó cài cúc ở tay áo. Tiếp đó, nó chuyển đến quần dài, chất liệu mịn, hẳn là hàng hiệu chứ không phải dạng vừa. Nó mặc vào, đóng thùng áo sơ mi, nó phát hiện đít nó hơi mát, a, chiếc quần tây bị rạch ở háng, nếu nó đứng xải chân thì đít dái sẽ phơi ra ngoài, giá như có quần lót thì nó sẽ che được, nhưng kệ, phận nô lệ mà, mặc vậy nó càng sướng. Xong nó đeo vớ và giày vào, rồi đội chiếc nón có vành lên đầu, che đi cái đầu trọc lóc của nó. Nó không đẹp, nhưng được khí chất lãng tử, khi nó mặc kiểu quần áo này, nhìn rất hấp dẫn, rất có mị lực.

Nó theo Dương xuống gara, Dương đi vào chiếc xe năm chỗ chờ sẵn, nó cũng được Dương dẫn vào, nhưng chỗ ngồi của nó là có một con cặc giả chỉa lên, nhìn thái độ của Dương, nó đủ hiểu, nó phải ngồi lên con cặc giả đó, chính con cặc giả đó đâm mạnh vào sâu trong đít nó, nó rên lên một tiếng, qua kính chiếu hậu, nó thấy được người tài xế ở đằng trước, ngạc nhiên thay, anh ta hoàn toàn trần truồng, nhưng lại có một lớp hì đó trên người, y như anh ta đang mặc đồ vậy.

"Đi đến nhà hàng."

Khi nó vẫn còn lơ đễnh để ngắm người tài xế thì xe lăn bánh, nó cảm nhận con cặc giả đâm liên tục vào đít nó, khi nảy còn bình yên, bây giờ là run lắc dữ dội.

Biệt thự cách trung tâm thành phố khá xa, để đi xuống nhanh thì phải chạy nhanh, mà chạy nhanh thì cặc giả đâm càng mạnh, tay nó tựa vào ghế trước, miệng nó rên rỉ, đít nó sắp bị cặc giả đấm đến tét ra, nó nhìn lên kính chiếu hậu, ôi, cái vẻ đẹp trai khi nảy của nó giờ tan biến, chỉ thấy một con chó cái đang bị địt đến rên rỉ mà thôi. Con cặc giả dần chậm lại, dường như đã đến nơi rồi, nó thở phào nhẹ nhõm.

"Tự nhét vào đít rồi hãy xuống xe."

Dương đưa nó ba quả trứng rung, tay nó còn run run vì khi nảy bị địt, nó nhanh chóng lấy lại tinh thần, chầm chậm rút cặc khỏi đít, rồi nhét từng trứng vào, đến trứng thứ ba thì nó ép sát đít, giữ trứng đừng rơi và xuống xe cùng với cậu. Nó chỉnh lại quần áo cho ngay ngắn, khép nép quần lại để đừng lộ vết rạch, chỉnh nó lại cho đúng kiểu.

Nó cùng cậu đi vào nhà hàng, tới bàn mà cậu đã đặt trước, đó là nằm ở trên tầng, có cửa kính nhìn xuống thành phố nằm giữa rừng núi này. Chiếc bàn nó và cậu ngồi thì có khăn trải màu xanh, nhìn rất dịu, chiếc ghế lại hoài cổ, phong cách nhà hàng vô cùng sang trọng. Lúc nó ngồi xuống, cái quần căng ra, lỗ đít nó tiếp xúc với mặt ghế lạnh tanh, nó hơi run một chút.

"Mở khóa quần, lấy khóa ra."

Cậu nói rất nhẹ nhưng làm nó giật mình, ở nhà hàng này sao, ngay tại vị trí này sao, sao nó dám được, nó nhìn xung quanh, nhà hàng này có camera, nhưng chỗ nó ngồi lại là góc khuất, có lẽ sẽ không quay tới được. Nó muốn cầu xin cậu nhưng nhớ ra cậu chưa cho phép nói, nó mở miệng thì sẽ bị giật ngay. Nó nhìn cậu cầu xin, cậu vẫn giữ vẻ mặt nghiêm nghị đó, thể hiện không đổi ý, nó xìu xuống, run run cởi khóa quần, lấy khóa cặc thò ra ngoài lỗ khóa, nó ngồi nép vào khăn bàn, cố làm cho khăn bàn che khuất. Nhưng bỗng dưng nó thấy đít nó hơi rung, thì ra cậu bấm rung trứng bên trong đít nó, mặt nó nhăn nhó.

"Quý khách muốn ăn gì ạ?"

Nó run lẩy bẩy mà không dám nhìn phục vụ, vô tình tay nó quơ qua dính cái thực đơn phục vụ đang cầm cho cậu chủ nó xem rớt xuống, người phục vụ cuối xuống lấy, nó nép mình vào, sợ người phục vụ sẽ thấy khóa cặc, nhưng khi lấy xong đứng dậy, không thấy biểu hiện gì của người phục vụ nên nó thở phào nhẹ nhỏm, cậu chủ nó cuối cùng kêu ra một món và một nước uống, người phục vụ đi vào.

"Nô lệ chỉ được phép ăn dịch dinh dưỡng."

Ý tứ trong câu cậu nói nó hiểu, vậy là nó phải nhịn, nhìn cậu ăn chứ không được ăn gì hết, mà chân nó đang run, nó cố khép nép chân lại, che đi cái khóa cặc. Nó sợ phục vụ xung quanh sẽ thấy, mà thấy thì chỉ có nước nó chui đầu xuống đất mà sống thôi.

Một lúc sau, người phục vụ mang món ra, bao gồm món và nước cậu kêu, nhưng trên đó còn có một thố cho chó, cái dịch nên trong có màu giống dịch nó uống ở biệt thự, nó có dự cảm không lành.

Cái thố đó được đưa trước mặt nó, nó lắc đầu, tỏ ý nó không kêu, người phục vụ cười thần bí.

"Lần sau muốn giấu kĩ thì để khăn trải lên đùi, đừng khép chân, rất dễ lộ."

Nó run cả người, vậy là người đó đã thấy hết khi nảy ngưng giả vờ không thấy. Nó nhìn cậu với ánh mắt mong cậu cứu cánh, nhưng cậu mặc kệ. Người phục vụ mới đưa một tờ danh thiếp đen cho nó, trên đó nó có thấy, nơi đây phục vụ bữa sáng cho boss và slave, a, giờ nó mới ngớ người ra. Người phục vụ cười tiếp, rồi đi vào bên trong. Không có nĩa, muỗng hay đũa, nó cúi đầu xuống, dùng lưỡi mà liếm, trong khi trứng rung vẫn rung lạch bạch trong đít nó, trước mắt nó là toàn cảnh thành phố, sau lưng nó là cảnh nhà hàng sang trọng, nhưng ngay tại chỗ nó, đang có một con chó giả người ngồi trên ghế liếm đồ ăn.

Xong bữa sáng, do không có nước đái nên dịch đối với nó khó nuốt, nhưng nó vẫn cố gắng liếm đến giọt cuối, cả hai cùng ra ngoài xe, trứng lần này vẫn rung ở mức độ vừa phải, cậu ngồi vào chỗ, còn nó, nó hơi ngán, nhưng cố ngồi lên con cặc giả, đẩy trứng rung sâu vào bụng, ối, nó đau. Nó giờ mới thán phục Nam, đúng là cái lỗ của vũ trụ, chứa quá nhiều thứ mà vẫn chưa trào ra khỏi họng.

Cậu đưa nó một chai nước đái ở trên xe, cậu bảo nó uống hết. Nó cầm lên và bắt đầu ực ực, quả nhiên nước đái vào, khó cảm thấy dịch dinh dưỡng trong người nó tan ra, dễ chịu thật.

"Cậu sẽ giao con một nhiệm vụ, con phải hoàn thành trước 12 giờ trưa nay."

Nó nhìn đồng hồ xe, hiện tại chỉ mới 8 giờ, nó yên tâm nó sẽ hoàn tất, chỉ sợ phát sinh biến cố như lần đó. Cậu bảo nó xòe tay ra, cậu đưa nó tờ 500000, lần gần nhất mà nó cầm tiền là lần đi công viên nước, giờ lại cầm, nó nghĩ nhiệm vụ cũng không quá dễ.

"Cậu sẽ bỏ con ở trung tâm thành phố, với số tiền này, cậu muốn con đi đến làng cà phê, mua một ly cà phê theo con là ngon nhất, xong đến khu sinh thái gặp cậu."

Dù đít nó bị địt nhưng nó vẫn cố tiếp thu lời cậu nói.

"Với mỗi 10000 con tiêu sẽ tương ứng với một roi. Nếu đúng giờ hẹn mang đến, cậu sẽ là người quất. Nếu sau giờ hẹn, con sẽ được những người không quen biết quất."

Nó nghĩ đến cảnh tượng nó bị cậu quất mà cứng lên, mặc dù nó đã nứng chết đi được từ lúc cặc giả đâm đít nó. Cặc đâm vào đít nó từ từ nhẹ lại, nó biết gần đến nơi và xe sắp dừng.

"Cậu cho con quyền đi đứng, ngồi, nói chuyện."

"Vâng."

Khi xe dừng tại ngã tư, nó được lệnh đi xuống, cậu chúc nó may mắn rồi cho xe chạy đi. Nó đứng tại ngã tư mà hơi run, sáng sớm nên xe nhiều, đường cũng tan sương, dòng người tấp nập, mà trứng trong người nó vẫn cư đun rè rè, rồi cái khóa cặc thì cứ ép sát, nó sợ người ta sẽ thấy hết rách ngay hán nó, sẽ thấy cái đầu trọc lóc của nó, sợ người ta nhìn ra bản chất của nó. Nó loay hoay ở ngã rẽ một hồi thì tìm thấy được một chiếc taxi, nó lên và hướng đến làng cà phê, từ chỗ nó ra làng cà phê là 5km, nó ngồi trên xe mà tính toán, nó nhìn bản giá, mỗi cây số là 12000, vậy là nó sẽ tốn 60000, tức là nó sẽ ăn trọn 6 roi, cũng ổn đi. Nhưng nó đâu biết, giá taxi trên miền này khá rẻ, nó vô duyên vô cớ cùng xui xẻo đi ngay người lái xe nâng giá, đúng là gian xế mà. Nó cũng chẳng quan tân điều này, nó nhìn ra cửa kính, con phố sớm có dòng người du lịch nhiều, đông, những ngôi nhà cao tầng xen lẫn những ngôi nhà hoài cổ, con đường trải nhựa cùng với rừng cây thẳng tấp, nó mãi mê ngắm mà không biết đã đến nơi, nó giật mình bước xuống, cầm số tiền được thói bước vào làng cà phê.

Tại đây, nó thấy thật đẹp, nó có nên đi tham quan một chút, nó suy nghĩ đắn đo, nó nhìn đồng hồ, mới quá 8 giờ mà thôi, thế là nó quyết định đi tham quan. Nó nhìn khung cảnh mà nơi này tạo lên, nào là hồ nước nhân tạo, nào là những khóm đá nhỏ, nhìn thật đẹp biết bao. Nó ngắm chán chê cũng là 8 giờ rưỡi, nó bước vào sảnh mua một ly cà phê giá 100000, nó nghĩ giá lớn như vậy thì sẽ ngon, suy nghĩ tiền nào của nó rất đơn giản. Nó nhìn thấy tại quán, những người đang ngồi trầm ngâm, nó suy nghĩ, giá như cậu uống cà phê xong đái vào miệng nó cho nó uống thì sao nhỉ, chắc kích thích lắm. Nó nghĩ mà rạo rực.

Bỗng một người đàn ông trên bàn mà nó đang nhìn để tưởng tượng ra cậu chủ đi gần lại nó. Nó đang cầm ly cà phê nóng hỏi, sắp bước chân rời khỏi sảnh.

"Anh biết em nhìn đũng quần anh, em có muốn đi chơi với anh không?"

Giọng người đàn ông phả nhẹ vào tai nó, như nói cho nó nghe, rất nhỏ, đủ để hai người biết, xung quanh sẽ không nghe gì. Giọng người đàn ông rất trầm, lại men, nhưng nó thấy không bằng giọng cậu chủ nó. Người đàn ông đưa tay xuống sờ cặc nó, giả vờ như một tai nạn bất cẩn, nó cố né nhưng không được, người đàn ông sờ trúng cái khóa cặc, nụ cười trên mặt người nọ biến mất.

"A, thì ra là hoa đã có chủ."

Nói một câu ra vẻ tiếc nuối rồi rời đi, nó sợ hãi muốn chết đứng, nó chạy trối chết ra đường cái, đón xe tới làng du lịch sinh thái. Từ đây đến làng du lịch sinh thái hơn 7 cây số, giá xe chỉ có 7000 một cây, nó nhận ra khi nảy nó đã bị chém giá mất rồi, nó giở khóc giở cười, nhưng mặc kệ, nó ôm ly cà phê vào lòng, cố giữ ấm cho ly cà phê, nó muốn được cậu chủ nó khen. Đi tới khu du lịch sinh thái, nó mất sấp xỉ 50000. Nó rời xe, mua vé vào cổng là 40000, nó đi vào. Nó quên mất một chuyện, nó không biết cậu ở đâu, đây là chuyện lớn, mà khu sinh thái này rất rộng, ôi, chết nó rồi.

Nó bắt đầu suy nghĩ, cặc nó nứng nhưng tâm nó tịnh, bó cười với cái kiểu nghĩ bản thân như thế, và cũng tự hào như thế, nó suy đoán chỗ cậu ngồi. Hẳn cậu sẽ ngồi ở nơi đâu đó để dễ thưởng thức cà phê, nơi đó hẳn có bàn có ghế, một nơi yên tĩnh. Nó bước vào, đập vào mắt nó là nhà sàn tập trung, khá lớn, nó bỏ qua ngay, cậu sẽ không ở nơi ồn ào này đâu, thế là nó đi vào sâu hơn, tìm từng cái nhà sàn nhỏ, trải qua gần một tiếng đi khắp khu sinh thái tìm kiếm, cà phê cũng nguội từ lâu, lưng nó ướt đẫm mồ hôi dưới cái nắng sớm, nó cố giữ nhịp điệu đi chậm lại, nếu áo nó còn ướt, sẽ lộ dây bên trong mất. Áo sơ mi trắng tuy rất đẹp nhưng khi ướt thì chả khác nào mặc vải xuyên thấu cả, nên người mặc phải cẩn thận, nhất là mấy con chó dâm đẵng như nó. Nó mệt mỏi đi một vòng, cuối cùng chở lại điểm bắt đầu. Nó quá mệt nên vào nhà sàn tập trung nghỉ ngơi, tại đây nó thấy khá vắng, chắc do người ta đi tham quan cả rồi, vì khi nảy trên dường, nó thấy khá nhiều người lang thang chụp hình, và nó thấy, hình bóng của cậu. Ôi nó ngu quá, giá như ban đầu nó đi vào, đừng suy đoán thì có lẽ là gặp ngay, chắc cái não nó bị cơn nứng làm ngu đi rồi.

"Cà phê của cậu ạ."

Nó liệt kê ra từng mức chi tiêu, tổng cộng đã chi 250000, vậy là sẽ tương ứng với 25 roi, nó nâng cái mũ lên, cậu xoa cái đầu trọc lóc của nó, bảo nó ngoan. Nó cười rất tươi, cậu uống ly cà phê mà cảm thấy, con chó này bản thân đã chọn, không hề sai lầm.

2 nhận xét:

Mục Lục

MỤC LỤC [30/10/2018 - 01/12/2021] Hợp đồng Bạo dâm  Chương 1 - Làm quen Chương 2 - Ngày đầu gặp mặt  Chương 3 - Hình thức  Chương 4 - Khóa c...