Cậu dẫn nó đi lên phòng trừng phạt, nó bò theo sau mà mãi suy nghĩ về cảnh tượng lúc nảy. Cậu hối nó vào, cậu bảo noa đứng lên, rồi cậu dời một khung sắt trong góc ra giữa phòng. Đây là một khung hình chữ nhật, có bốn góc trói, được cố định bằng một kệ đứng, có vẻ khung này có thể xoay được.
Cậu bảo nó bước lên một cái bục hướng đến khung, đưa hai tay lên, cậu cố định vào trên đầu khung, hai tay ở hai góc, dang thẳng ra, hai chân cũng tương tự, tứ chi nó ngư dán chặt vào khung. Cậu nhét thứ gì đó vào tai nó. Cậu trùm lên nó một cái mặt nạ đen, che lấy mắt nó, chỉ hở mỗi miệng. Cái miệng còn trống thì đâu dễ, cậu nhét bịt miệng vào, ở bịt miệng có con cu giả, đâm thẳng sâu vài họng nó, tiếng từ cái thứ nhét vào tai nó vang lên, là tiếng đồng hồ, tích tắc tích tắc, không hiểu sao, nó cứ thấy rạo rực, nứng chết đi được. Nó rên rỉ dù cậu chưa làm gì cả. Nó cảm nhận được cậu mở khóa cặc của nó, tiếng tích tắc vẫn đnag đi sâu vào não nó, khiến nó phân tâm. Cái khóa đít cũng được kéo ra, để lại trong nó thứ gì đó trống rỗng, nó chỉ mong được lấp đày mà thôi. Nó cảm nhận được ái eo của nó được cố định bởi một vòng sắt rất chắc chắn. Bỗng dưng nó cảm nhận cái khung di chuyển, à không, phải đúng hơn là xoay, bởi nó cảm nhận được, chân nó đang từ từ dơ lên, còn tay thì chỏng xuống, cái đầu hướng xuống mặt đất, nhưng người không ngã, bốn cùm ở bốn phía cùng cái đai ở eo đã giữ nó lại, cậu xoay khung một vòng rồi để lại vị trí cũ, mục đích là thử độ chắc chắn của khung mà thôi.
Nó cảm nhận được một chất gì đó nhờn nhờn được bôi khắp người nó, lành lạnh, nó đoán là bôi trơn. Lần này không phải bôi như thường, bởi cậu còn đổ bôi trơn vào tận trong lỗ cặc lẫn lỗ đít nó, nó có dự cảm không lành. Lỗ đít và lỗ cặc nó nhớp nháp, thật khó chịu biết bao, càng như thế, nó càng muốn có thứ gì đút vào cho đỡ trống vắng. Nó ngơi ngứa ngáy nên di chuyển thân mình, ấy vậy, nó chả thể nào nhúc nhích được, như nó đã dính vào khung vậy.
Dương thoa xong một lớ thạch mỏng lên người chó con thì dừng lại. Có lẽ chó con sẽ tưởng đây là bôi trơn, nhưng không phải, đây là một chất nhờn thoa lên cơ thể chống phỏng, bảo vệ nơi nó được bôi, nhưng người được bôi vẫn cảm nhận đủ, cơ bản không để lại thương tích mà thôi. Cái tích tắc bên tai nó để nó cảm nhận nhiều hơn về thời gian, Dương cảm thấy, tra tấn nô lệ, phải tra tấn lẫn thể xác và tâm hồn, không thể bỏ qua một trong hai thứ được. Dương kéo máy sục về phía cặc Nhân, tra cặc Nhân vào rồi bật máy, quả thật là Nhân bắt đầu ư ử, tất nhiên, dù sục thế nào, Nhân vẫn sẽ không ra được, sướng nhưng bất lực, đó là cảnh giới của đua khổ, Dương để cường độ máy sục ở mức vừa, mạnh quá thì lại hỏng, không dùng được lại mất vui.
Dương đi đến cái bàn nhỏ, trên đó đã bày các loại sáp màu đỏ, từ nhỏ đến lớn, các loại này đa số gây nên sức nóng lớn nhưng không gây bỏng, có thể nói, vô cùng an toàn. Dương kẹp bốn cây sáp cùng kích cỡ vừa lại với nhau bằng dây, rồi đốt chúng, tiến đến gần Nhân, ý định hôm nay, Dương sẽ biến Nhân thành chó sáp, thật ra thì ở mức độ nhẹ, bởi nếu làm thế này, không bôi thạch sẽ gắn chắc hơn, nhưng tổn lại hơn tý. Dương cười cười, đánh nhẹ vào mặt Nhân, rồi bắt đầu nhiễu sáp ở ngón tay Nhân. Bởi Nhân được treo theo hình chữ X nên sáp dễ dàng chảy xuống phần cánh tay, Dương nhiễu lên các vùng da mềm như da ở bắp tay và cổ của Nhân, ở cả hai bên, Nhân đau đến giật người nhưng vì bị cố định nên chả thể làm gì được. Dương nhiễu lên đầu ngực của Nhân, sáp cứ thế được đà mà chảy xuống, chảy đến háng của Nhân, Nhân hơi tái đi, rên ư ử trong miệng. Dương cho sáp chảy từ vai xuống, dòng sáp nóng màu đỏ cứ chảy dài, lan đến chỗ nào thì Nhân ú ớ chỗ đó. Không qua bao lâu mà từ vai xuống tuyến nhân ngư đã ngập tràn vảy đỏ, nhất là ở đầu vú, bị lấp kín, à không, chỗ nào cũng lấp kín, như một lớ da mới hìn thành vậy. Dương đi vòng ra phía sau Nhân, bắt đứt nhiễu lên sống lưng, nhiễu hết lên lưng Nhân, cho sáp chảy xuống khe đít, cái đít tròn tròn đã được kết vảy màu đỏ, vì nhiễu trên lưng nên Nhân có vẻ không đau đớn mấy vẫn thở đều đều, đến tận khi nhiễu hết từ thắt lưng đảo lên. Mới đây mà đã xong cho Nhân một chiếc áo giáp màu đỏ tay dài, bao phủ cả thân trên. Ấy vậy phần bên trong cánh tay và nách vẫn chưa xong, nhưng không sau, để đó, chút Dương tính sau.
Dương nhiễu sáp lên đùi Nhân, cho chảy vòng qua háng Nhân. Sáp nhiễu xuống bắp đùi rồi mắt cá chân, Nhân vừa đau vừa được máy sục nên sướng, cứ rên rỉ mãi, chả biết rên vì đua hay vì sướng, có lẽ là cả hai luôn chăng. Dương rút máy sục ở cặc chó ra, con cặc bị sục mà không ra được nay đã sưng táy lên, nhìn thật tội nghiệp, lớp bôi trước đó vẫn còn, có vẻ lại đều hơn, thật thích hợp. Dương bắt đứt nhiễu sáp lên cặc Nhân, cơ bản mục đích Dương cho Nhân sục không phải để Nhân ra mà để con cặc sưng lên, từ đó sẽ cảm nhận đầy đủ tư vị của sáp nóng hơn. Dương thay sáp mới, vì nhiễu tới giờ cũng đã hết, Dương đốt sáp, bắt đầu nhiễu lên thân cặc, do cặc cứ di chuyển, lớp sáp mới vừa hình thành đã nhanh chóng nứt đi, phải nhiễu lớp khác lên, cứ làm đi làm lại như vậy, sáp nóng nhiễu vào lại chảy tọt xuống phần trứng, khiến con cặc giật mạnh hơn. Để trừng phạt, Dương lấy cây kiềm nhỏ, mở rộng lỗ cặc đã được bôi thạch của Nhân, Dương trực tiếp nhiễu sáp vào đó, Nhân cảm giác như bị thiến, nó đau đến rống lên và giãy giụa, lớp sáp ở phần thân cũng nứt ra đôi chút, Nhân càng giãy, Dương càng đổ vào nhiều, đến khi lấp kín lỗ tiểu của nó, con cặc của Nhân bầm tím cả, nhìn thật đẹp, Nhân có vẻ đau quá nên tê liệt hẳn. Về phần sức khỏe thì yên tân, khi Nhân đái, sáp sẽ trôi ra theo nước đái, đơn giản vậy thôi, không gây ra vết sẹo. Nếu để ý, sẽ thấy nước mắt của Nhân chảy ra, nhưng mặc kệ, Dương tiếp tục nhiễu, nối lại các vết nứt phần trên do Nhân giãy, rồi tiếp đó là xoay khung ngược lại, cho đầu Nhân hướng xuống, bàn chân hướng lên, xứ lý tốt những thứ còn dư thừa.
Sáp nóng nhiễu lên lòng bàn chân, Nhân hơi co lại, nhưng khi nảy dường như muốn chết lặng mất rồi. Sáp tiếp tục chảy vài bắp đùi non, vào nách, Nhân cảm thấy, mới khi nảy vẫn ổn hơn bây giờ, bởi ,giờ toàn là chỗ nhạy cảm nhiễu, Nhân cản giác đít mình có khi nào cũng đầy sáp không, và Nhân đã đoán đúng, Nhân tưởng như đó là ác mộng, bên trong nó, a, toàn thứ nóng kinh người ấy, đốt cháy nó, nó muốn được lấp đầy nhưng không phải theo nghĩa này, đau quá đi mất, đau hơn cả bụ rót vào cặc, nó nhói khủng khiếp, và cuối cùng, có lẽ vì quá yếu đuối, nó nhanh chóng chìm vào bóng tối, nó ngất đi.
Nó tỉnh dậy, phía trước mắt đã nhìn thấy, là mặt trời đang chiếu xuyên qua khu rừng, nó đội một mặt nạ, vẫn bịt miệng, cả người vẫn bị treo trên khung, ấy vậy, cả thân nó đã được bao phủ bởi sáp hoàn toàn, và sáp lấp đầy lô tiểu lẫn lỗ đít nó. Nó ngước xuống nhìn, a, là mấy con côn trùng đang bò lên nó, và nó đang ở một nơi toàn cây, nó sợ chết khiếp, may còn có mặt trời, chứ không nó đã sợ đến tè ra. Cơ bản nó không sợ côn trùng mấy, lũ bọ, dán, nhện, kiến hay ruồi, vò ve, nhưng mà, nhìn chúng lúc nhúc trên người mình, cũng kinh kết đi được, nó chỉ dám nhắm mắt, mặc kệ mọi thứ, nhờ có lớp sáp, nó cũng không cảm nhận gì nhiều về bước di chuyển của lũ kia, nó như hồi tưởng, để quên đi thực tại, nó hơi run, tình trạng này cứ kéo dài mãi, đến khi một cái xe đến trước khung, nâng nó lên rồi hai người da đưa nó vào chỗ tắm cho chó.
Hai người ta dời nó khỏi khung, xua đuổi hết bọn côn trùng, móc sáp khỏi đít và cặc nó, rỡ bỏ lớp sáp từ từ, nó cảm thấy, lúc đính lên thì sau, nhưng lấy xuống thì rất dễ, lạ vậy đó. Nó thở phào, nhưng nó nhớ cậu chủ nó, mới gặp khi nảy, nhưng qua cái nhắm mắt, nó lại chả thấy đâu, nó hơi rùng mình tý. Lũ người da chạm vào nó làm nó sướng, không biết từ lúc nào, bỗng nó đái ra trong vô thức, đái lên mặt một người da, người còn lại thấy vậy thì liếm nước đái dính trên mặt áo da của người kia, liếm ngon lắm. Trời về chiều trở lạnh, nó hơi run tý, nó tưởng nó sau khi được tắm thì được đưa về chuồng, nhưng không, cậu chủ của nó bước tới, không mang lại khóa cặc hay đít nó, mà nối dây vào vòng cổ, dắt nó bò, có vẻ, sắp có chuyện gì đây.
Cậu bịt mắt nó lại, nó được dắt đi, nó bò từ từ, sợ vấp phải gì đó lại tê thì không hay, con cặc và lỗ đít lẫn vú vừa được làm sạch của nó như sưng táy lên vậy. Tuy vẫn còn chút vương lại của đau đớn nhưng nó lại thấy trống trải gì đâu. Từ đôi tay được bao bọc, nó cảm nhận được bản thân đang bò qua cái ranh cửa, có vẻ là rời khỏi nhà chứa, nó đang bò trên sân, sau đó thì thì bò trên sàn, có vẻ là gạch lót, a, nó đã vào biệt thự. Bóng tối bao trùm nhưng lỗ rai thì không điếc, nó vẫn nghe ra vài tiếng động, nó biết có nhiều người tại nơi nó quỳ, có thể là người, có thể là vừa chó và người, nó không phân biệt được, để rồi sau đấy, cậu đeo bịt tai vào cho nó, mọi tiếng động, bị át hoàn toàn bởi tiếng tích tắc y như lúc sáng nó nghe.
Nó trong tự thế bò dưới sàn, ưỡn người, con cặc thì cứ nhỏng nhỏng, lâu lâu sẽ có người đạp đạp giày da vào cặc nó, đôi khi còn đá mạnh, nó đau lắm nhưng chỉ dám kiềm nén qua cái run của đôi vai. Một lúc sau, nó được cậu dẫn đi, bịt mắt lẫn tai được tháo ra, trước mặt nó là cầu thang, cậu dẫn nó lên phòng. Vào phòng, cậy ngồi trên ghế, còn nó thì quỳ thấp người trên sàn.
Cậu lấy chân mình khảy khảy đầu khấc nó, nó run rẩy.
"Ngày mai, chúng ta sẽ có một chuyến leo núi vài ngày."
Nó ngước lên nhìn cậu, nó sủa một tiếng như đã nghe thấy. Cậu đưa một cái cây kim loại có vòng tròn ở trên, nhìn khá lạ, không quá to, cứ như ống hút và kẹp vòng tròn vậy.
"Tự nhét vào cặc."
A, nó biết rồi, ra là một loại khóa cặc, nhưng nhìn có vẻ lạ phết. Nó cầm thứ đó lên, ra là đã được bôi trơn xung quanh trước. Vì lúc sáng lỗ cặc nó được mở rộng nên bây giờ nó dễ dàng đút vào, cây kim loại nhìn cũng không quá dài, dễ đi vài lỗ tiểu nó, đi thẳng vài cặc nó xong dừng ở thân cặc, cái vòng tròn kết nối với đầu thanh kim loại thì vừa như im ở đầu khấc. Lúc này nó mới thấy được là ở cái vòng đó còn có một cái ốc, có vẻ là để siết chặt vào để không rớt. Vì đút vào trơn tru, nó cũng không phát ra tiếng gì cho lắm, cậu có vẻ hài lòng, xong từ trong túi quần, cậu lấy ra một cái thanh nhỏ, là đặc chứ không rỗng, có vẻ nhỏ hơn thanh kim loại rỗng nó vừa đeo vào cặc.
"Quỳ thẳng người, đưa hai tay ra sau đầu."
Nó nghe được lệnh thì thẳng đùi, ưỡn ngực, con cặc vừa bị đút khóa cũng hướng về trước, đầu ngẩng lên, hai tay đưa ra sau cái đầu trọc lóc, bộc lộ ra vùng nách láng bóng. Nó thấy cậu cho cái thành đặc ruột kia vào bên trong thanh kim loại rỗng ở đầu khấc nó, cậu đẩy vào, thanh đặc ruột đó khá dài, nó tưởng cậu sẽ đẩy vào hẳn bên trong nó nhưng không, nó đã lầm. Bên trong thanh kim loại rỗng là một thanh nhựa dài, thanh cậu cầm đẩy vào thanh rỗng để ống nhựa tách khỏi thanh rông rồi đi sâu vào. Ống nhựa đi sâu vào, dẫn thẳng xuống buồng đái nó, bít mọi lỗ, chỉ dẫn đến buồng đái, như là cái ống hút sẵn từ buồng đái vậy, lưỡi nó lè ra vì đau, đùi thì run rẩy, nó thốn cực nhưng không dám rên la. Bởi vì trước đó đường tiểu của nó đã được tiêm một chất vào khiến cho việc tiểu khó khăn, bít hẳn đường xuất tinh, và làm cặc nó luôn nứng, nên giờ dù ống có đâm thẳng xuống buồng đái thì nó cũng không thể để nước chảy ra ngoài tự nhiên được, cứ đọng lại thế thôi. Xong xuôi công đoạn đó thì cậu rút thanh đặc kia ra, và siết chặt con ốc ở vành đai, làm cho cái ống bên trong chặt hơn, cũng như đầu khấc bị siết cứng.
"Xoay người."
Nó đứng lên trong đau đớn ở cặc, xoay lưng về phía cậu, tự giác chu đít, khòm người xuống. Cậu có vẻ hài lòng về sự tự giác của nó. Cậu đeo bao tay, bắt đầu nhét từng ngón vào đít nó, đến khi nó phát giác thì cậu đã đút được cả bàn tay vào, ôi đít nó đã rộng thế này rồi sao. Tiếp đó, cậu đầy bàn tay sâu vào, đẩy sâu đến độ từ bàn tay đến cổ tay đều nằm gọn trong đít nó.
"Sau này con tính làm gì?"
Trong suốt ba tháng qua, đây là lần đầu tiên cậu hỏi về dự tính của nó sau này. Không hiểu sao, nó có phần bất ngờ lại có phần cảm động, như được cậu quan tâm, nó thích thú vô cùng. Trong các cuộc chơi khác, cậu và nó như có quy tắc là nó không được phép nói trừ khi cậu hỏi, mà dường như cậu cũng rành về nó kha khá, nó tự biết vậy, nên cậu cũng không hỏi gì, nay cậu mở miệng ra, cũng chính là tuần cuối cùng của cuộc chơi. Biết bàn tay cậu đang ngọ ngoạy đít nó, nhưng nó vẫn muốn trả lời lắm, chợt nó nhớ ra, cậu chưa cho nó nói, thế là nó sủa. Cậu cũng cười, bảo nó cứ nói đi, cậu cho phép.
"Dạ, con sẽ tiếp tục học lên, tốt nghiệp để kiếm việc làm và sau đó thì..."
Với một đứa trẻ mồ côi như nó, như đây là ước mơ mãn nguyện nhất, nó mơ về nó không biết bao nhiêu lần. Vốn dĩ cả đoạn đường này sẽ trơn tru nếu nó không phát hiện bản thân của nó có dòng máu khổ dâm, nhưng chả sao, nó cho phép bản thân lạc lối trong ba tháng này, còn về sau, vĩnh viễn về sau, sẽ quay trở lại đoạn đường nó muốn. Vốn dĩ nó nghĩ, đây là khoảng thời gian sa đọa của nó, nó cứ sống hết mình vài lúc này, để các hồi ức này in dấu trong nó, đơn giản vậy thôi.
"Sau đó thì?"
Giọng cậu kéo dài ra, như đặt nghi vấn, tay cậu cũng rút ra khỏi đít nó, tiếng nhớp nháp và dịch ruột của nó dính trên bao tay, cái lỗ của nó hồng hồng như lỗ lồn của đàn ba bị phá trinh, cũng đáng ngạc nhiên thật, ban đầu, chỉ một ngón đã đau đớn, bây giờ, có thể đút trơn tru gần hết tay, có khi thông lên ruột cũng không trừng.
Chân nó hơi run run, nó biết nó sắp nói ra một điều hơi vô lý, nó hồi lúc vẫn thấy hiển nhiên, nhưng giờ lại thấy nực cười.
"Dạ..., con cưới vợ, rồi sinh con ạ."
"Haha" - Nó nghe rõ hoàn toàn tiếng cười của cậu, cậu vả vào đít nó một cú đau đớn. - "Cậu biết lúc trước con là trai thẳng, nhưng đến bây giờ, cả nhân tính còn mất hết thì sao có thể kết hôn?"
Câu nói của cậu cũng là đáp án nó trằn trọc cả đêm. Nó luôn suy nghĩ, à, đây chỉ là đoạn thời gian ngắn thôi, mình chơi cho đã, rồi sau này trở lại cuộc sống bình thường, dễ mà. Nhưng nó lại nghĩ, nó lại thích cuộc sống làm chó như giờ hơn, noa đã làm chó thuần thục, nó như một con người được thuần hóa hoàn toàn thành chó, nó đã quen với cuộc sống này dù chỉ mới ba tháng, nó hơi đắn đo, liệu có ảnh hưởng về mặt tâm lý của nó hay không. Và đáp án là hoàn toàn có, nó biết, nhưng tự lừa dối, đăng sẽ không sao.
"Với cái độ rộng này, con nghĩ, ai làm ai có thai đây? Con, hay vợ con?" - Cậu bắt chéo hai tay cậu lại, nhét một lượt vào đít nó, nó trước giờ quen chỉ có một cảnh tay, giờ là cả hai, nó đau đến la lên, chân nó xụi xuống lúc nào không hay, miệng le lưỡi ra, liếm lấy sàn nhà, cảnh tượng như một con chó chị sốc chết vậy. Sau khi đưa vào tận bên trong, cậu đẩy từ từ, ra ra vào vào, cậu đẩy theo nhịp, cứ như là cậu dừng cặc địt nó vậy, đau thì đau đó, nhưng dần dần nó thích ứng, nó lại rên rỉ. Nó trong cơn rên rỉ mà tưởng tượng ra cảnh, trong lúc nó và vợ lên giường, nỗng cái lỗ của nó mở toang ra vì rộng quá không khép được, vợ nó thấy vậy liền nhét cánh tay của cổ vào đít nó để lấp đầy, ôi, cảnh tượng vừa sướng vừa kinh khủng làm sao. Trong lúc đẩy tay ra vào, Dương cười thầm, tư tưởng này tốt lắm, quả nhiên là nô lệ mà Dương đã chọn, vấn đề chỉ là thời gian mà thôi.
"A..a....a..."
"Đó là ước mơ cao xa, còn hiện tại, con có ước mơ gì không?"
Nó nửa quỳ nửa nằm la liệt trên sàn, chả hiểu sao, cặc nó ngứa quá, lại mắc đái, thay vì bứng muốn xuất tinh thì lại mắc đái, có vẻ liên quan đến việc cậu sửa chửa cặc nó. Nó rên rỉ ngắt quảng, lâu lâu lại rống lên vì cậu đâm hối thúc, nước mắt nước mũi dính tèm lem lên mặt cả, mang tai đỏ cả lên, nó sung sướng như một con điếm bị đám đàn ông đụ.
"Cho...a.....con....a..a..xin....đi....đái....a...."
Thật nực cười mà, mới mấy tháng trước, nó đái sao là quyền của nó, mà bây giờ, nó phải cầu xin một thằng đàn ông khác cho nod quyền đi đái, thật ti tiện gì đâu. Cậu bảo nó thẳng người lên, vẫn trong tư thế cuínlưng, cậu rút tay ra khỏi người nó, con cặc của nó vì cương cứng mà cứ nhỏng nhỏng đầu lên, khó mà đi đái được, dù cái thao đái bày trước mặt, việc đi đái cơ bản cũng vô cùng khó khăn. Cậu đi đến bồn rửa tay, tháo bao tay ra và rửa sạch dịch ruột dính đầy bắp tay. Cậu cầm theo hai vật, hai vật này rất cần thiết cho nó.
"Chịu khó một chút."
Cậu nhét thứ gì vào trong đít nó, nhét sâu vào, là một sợi nối liền bởi các trái banh nhỏ tròn, có vẻ là trứng rung, nhưng sợi đâybudợc nối liền lại, nhìn xuông dài lắm. Nhìn nó có vẻ giống cái đui của con mèo ở phần đầu và thân, nhưng kết thúc là một cái đuôi chó cong lên, tất nhiên, phụ kiện này sao mà thiếu được. Vì cánh tay khi nảy đã đi vào, đít được thả lỏng khá nhiều, nên cái dây dài ấy dễ dàng luồng vào, dây ấy không to về chiều rộng nhưng lại rất dài, dây ấy đi vào hẳn bên trong, đến đoạn nối vào ruột, nó cảm nhận được, cái dây uốn vài tận ruột nó mà đi lên thêm, nó trợn mắt há miệng ra, đến một đoạn nữa thì dây mới ngừng, có vẻ là cong qua đến hai ba đoạn, thông hẳn vào ruột của nó luôn, chứ không đơn giản chỉ ở trực tràng nữa, như khóa hoàn toàn đường thải của nó luôn. Nút chặn đuôi chó cuối cùng đáp ở lỗ đít, nó mới biết, cái đoạn dây ấy đã ngừng, nó hơi xụi xuống, người nó run, vì dây kia dài quá, dài quá đi. Cậu dùng tay, vỗ về nó, đến khi nó hết run rẩy trở về trạng thái thường thì cậu bảo nó trở về tư thế khi nảy, không biết có gì đang đợi nó đây.
Vốn dĩ nó đeo tạ dái mấy tháng liền, nên dái nó cũng đã được kéo xệ đi phần nào. Cậu kéo dái nó ra phía sau đít, khiến cặc nó được hướng xuống, tuy đau, nhưng đã có thể gọi là đái được, nó hướng xuống và, cậu kéo ra dái ra tận sau, đụng vào đuôi chó, dái nó cong về phía sau. Cậu đeo vào dái nó thanh chắn, cố định với đuôi chó và đùi của nó, dái của nó cong hoàn toàn. Đuôi chó được cố định sâu trong ruột, đã không thể tự rớt, nay thêm dái bị kéo, nó đau đớn ú hớn, nó muốn bò để đái dễ hơn, bớt đau trứng, nhưng từ lúc nào, nước đái của nó đã tự chảy ra, vì đau chăng, hay vì sung sướng, nó cũng không biết.
Cả buổi hôm đó, cậu dạy nó cách đi, những bước đi mà cái thứ trong đít cứ đọng ruột và dái thì bị kéo sát ra ngoài, con cặc cong xuống, nó cảm thấy, đi thế này, thà để nó bò còn hơn, nước mắt vì đau cứ chảy, con cặc thì vẫn sướng, thế thôi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét