Biệt thự nằm ngay đường lên dốc của một ngọn đồi, chung quanh vắng vẻ, lâu lâu sẽ có xe qua lại trên đường mòn nhưng chủ yếu là "người quen", vốn dĩ không tính là chướng ngại. Đường đi nhìn bằng phẳng nhưng càng lên thì càng dốc, cơ bản không khó đi lắm, chỉ cần trụ vững. Cây xanh phủ đồi, nơi đây chưa trở thành nơi khai thác lâm nghiệp nên còn giữ được vẻ nguyên sơ.
"Làm gì mà chậm chân thế?"
Cường đứng dưới lầu thúc giục, Dương cầm trên tay dây dắt Nhân từ từ đi xuống. Từ hôm qua đến giờ, Nhân được Dương dạy ho việc đi đứng mà cả cặc và dái đều bị lôi ra sau đít, trong đít thì có bi chuỗi thông lên tận ruột, không những thế, mới sáng Nhân đã được trang bị đồ mới. Miệng Nhân bị một thanh xương chắn ngang, đây là xương thật, Dương bắt Nhân cắn lên xương, y như con chó cắn xương, xong thì vòng dây cố định xương ra sau đầu Nhân, trên cái đầu trọc lóc thì viết một chữ Nhân bằng cọ đen, màu không trôi, xong hai lỗ mũi của Nhân được móc ngược lên bằng một cái móc, cố định với đầu dây, nối ra sau đầu rồi chốt với cái vòng dây xương. Từ cái vòng cổ, Nhân mặc bộ bộ dây da trên người, trứng vì trước được kéo bởi tạ nên dãn ra, giúp Nhân đỡ đau hơn nhiều. Trên hai đầu vú xuất hiện hai cái kẹp sắt có đính tạ nối liền nhau, hai tay không bị trói nhưng đồng dạng bị bọc trong bao tay tròn, từ việc nhích từng bước, nay có thể đi được thành thạo, nhìn vào giống như con chó này mất cặc rồi, phía trước trống trơn.
Dương hôm nay mặc bộ đồ đúng chất leo núi, nhìn rất phong độ lại đẹp trai, còn Cường, cũng như thế, có vẻ như họ đã thảo luận trước đồ để mặc vậy.
"Từ từ."
Dương dắt Nhân xuống từng bậc thang, biết chó mình chưa quen nên anh đưa đi từ từ, vấp ngã thì lại phiền phức. Nhân đi xuống từ từ, sau thì cũng chạm đất, liền thở phào, xem như đỡ được chút. Nhân cảm thấy đi đường bằng phẳng đã đau, đi bậc thang còn đua hơn rất nhiều, phải nhích chân lên xuống, đụng đến trứng và cặc, thốn ơi là thốn.
"Nhanh để tao xếp hàng cho tụi chó."
Cường hối Dương, Dương đưa dây cổ cho Cường rồi ngồi lên cái ghế gần đó. Cường dẫn Nhân đi, trước mặt Nhân là một hàng các con chó đang đứng. Đứng đầu là Bordy, Tucker rồi kế là Jack, phía sau là hai con còn, một con cao su Nhân đoán là Sam, con còn lại là Duke. Jack thì được bao bọc trong cao su, Bordy cùng Tucker lẫn Duke đều được trang bị như Nhân, trên đầu chúng cũng được viết tên như Nhân, hơi khác là, có vẻ đấy không phải viết, mà là xăm, xăm lên da đầu, Nhân nghĩ đến là rùng cả mình. Nhân nhìn kĩ thì trên người Duke đang bò còn có hình xăm gì đấy, nhưng hơi xa, ở tận cuối hàng, nên nó khó thấy. Dù Jack và Sam đều bọc trong cao su nhưng chúng vẫn có cái móc mũi lẫn khóa xương như Nhân, cả bọn chó đều đồng nhất dụng cụ, nhìn vui mắt phết.
"Vào hàng nào."
Cường đạp vài đùi Nhân, đẩy Nhân đứng trước Bordy, đôi bốt dưới chân, Nhân tự giác hơi khuỵu người mà đeo vào, chủ cần sọt vào, đây là loại dãn, không cần dây.
"Dương, lại đây giúp tao cho tụi nó mang nào."
Dương ngồi trên ghế từ nảy giờ đi đến. Nhân bây giờ mới để ý, bên cạnh hàng nô lệ là những chiếc ba lô lớn, hình như để đồ đạc gì đó, ba lô nhìn có vẻ giống như da nhưng được một lớp cao su bên ngoài bao bọc, dường như để chống nước nhiễu vào, thích thật, nó cũng muốn một cái như vậy, thật tiện. Dương đưa ba lô đức tiên lên cho Nhân đeo, Nhân sọt hai tay vào hai quai đeo, đeo lên người, Dương nối các móc ở ba lô vào dây da mà Nhân đang mang trên người giúp cho ba lô chắc chắn hơn, không bị rớt. Khi mang lên, Nhân cảm thấy được sức nặng của ba lô, tưởng nó nhẹ lắm, nào ngờ lại nặng đến vậy, Nhân cố giữ người, sau mới dám thẳng người trở lại. Hai tay sau khi sọt qua quai đeo thì được móc ra phía sau trói lại. Các con chó sau cũng được đeo ba lô như thế, riêng hai con bò thì có hẳn một chiếc xe đẩy nhỏ, ba lô nằm trong cái hộp của xe đẩy, đầu xe đẩy có các sợi dây nối vào hai bắp đùi của hai con chó, không những thế, dái chúng cũng được buộc vào dây, tiếp thêm phần lực đẩy.
"Nối hàng lại nào."
Cường vừa nói vừa vỗ vào mông của Jack, độ đàn hồi của cao su nghe rõ tiếng chát, y như đánh vào da thịt thật vậy, như thế thì đúng là lớp da thứ hai rồi còn gì.
Dương bắt đầu từ Nhân, chiếc vòng kim loại ở đầu khấc được móc thêm một sợi dây xích, nối lên dây xích giữa hai cái khuyên vú của Bordy. Khuyên mũi của Bordy thì được quấn vào dái của Nhân, những đứa sau cứ như vậy đến Jack. Tức đứa sau thẳng lưng thì cặc lẫn dái đứa trước đều sẽ bị kéo ra sau sâu hơn, chúng lại căng mọng hơn. Chiếc ống hút được gắn vào cái lỗ kim loại ở cặc, ra ở giữa khúc xương có khoang một lỗ nhỏ, ống hút nối từ cặc đứa trước được đẩy vào lỗ ở khóa xương của miệng đứa sau, hứng trọn nước đái, chỉ cần đứa đầu hàng uống đủ, mấy đứa sau sẽ tái chế lại được cả. Hai con choa cuối cùng thì đặc biệt hơn, thay vì nối vào cặc thì hai khuyên mũi lẫn vú của chúng được nối vào hai bên đế bốt của Jack, mỗi lần Jack bước đi thì sẽ thúc giục chúng đi, nếu Jack đái thì sẽ đái lên thân hai con chó, chúng sẽ hứng đủ cả. Dinh dưỡng trên cả đoạn đi đã được tính toán cả, về phần tính thế nào, từ từ sẽ rõ.
"Mày có chuẩn bị cho nó chưa?"
Cường vỗ vào mông Nhân mấy cái liền, cú đánh mạnh đến độ Nhân hơi run người, tiếng bôm bốp vang lên đỏ cả một mảng lớn. Dương đang xem lại dây kéo ở dái Sam thì nhìn Cường, gật nhẹ. Dương đủ hiểu, dù anh có muốn hơi nhẹ như nào thì không chuẩn bị việc ấy cho chuyến đi này cũng như hại Slave mình, chả có gì vui cả.
"Hai người kia chưa xuống à?"
Dương vừa nhắc thì Cường chỉ lên cầu thang, Thiên trong bộ đồ leo núi tôn lên dáng người khỏe khoắn đang đi xuống cùng với Nam. Nam nay thì khác biệt hẳn, Cường nhìn mà cười cười.
"Ha, nay mặc đồ phục đẹp thế cơ."
Cường nhìn Nam mà cười lớn, Nam trừng mắt Cường. Dương nhìn Nam, cũng thầm cười. Sở dĩ Nam bị cười như thế vì Thiên là người có tính chiếm hữu Nam rất cao, không muốn ai nhìn thấy thân thể Nam cả, nhưng giờ đây, đúng là buồn cười. Nam ở trần hoàn toàn, trên người được tô lên một lớp màu mực, vẽ lên bộ đồng phục đi làm thường ngày của Nam, bắp tay là tay áo xanh lục, ở lưng ngực là hình áo, từ thắt lưng đảo xuống là quần, trên người toàn là màu tô, riêng chủ có cái nón đồng phục đội trên đầu cùng đôi giày xanh quân đội đang mang là đồ thật. Nói chứ, dù phơi bày ra thì Thiên vẫn kính đáo cho Nam, bằng chứng là có hai miếng băng cùng màu với màu sơn dán lên hai bên vú Nam, che đi cái thứ nhạy cảm ấy, con cặc phía dưới thì khiến người ta ngạc nhiên hơn. Cặc Nam teo nhỏ lại, xong ở phần buồi dái mới cuốn ngược lên, ôm trọn lấy cặc, dán dính vào háng Nam, nhìn vào thấy trơn tru, không có gì cả, có vẽ cặc Nam đã được gì đó kìm lại không cho cứng, cộng thêm màu sơn thì cứ như đũng quần bình thường.
"Chào đồng chí Nam, nay đồng chí đi đâu mà ăn mặc thịnh soạn thế?"
Cường ra vẻ cười nhạo mà trêu trọc, đưa tay lên trán, cái kiểu chào cấp trên trong ngành, Nam bực lắm nhưng Thiên có bảo hôm nay phải kiềm chế, không thì đã nhảy lên đánh Cường từ lúc nào.
"Đừng chọc nó nữa, chọc hồi là mày lẫn đủ."
Dường cố tình nhắc Cường, nhìn Thiên thế thôi nhưng tính báo thù rất cao, ghi nhớ từng chuyện nhỏ nhất.
"Đã sáng rồi, mình lên đường thôi."
Giọng Thiên cất lên, Dương và Cường bớt chọc Nam lại. Cả ba người cùng ra cửa trước, quay lại nhìn Nam rồi bảo.
"Làm như đã bàn, bọn anh đi trước."
Nam "Dạ" một tiếng thật ngọt, Dương và Cường nghe mà rùng cả mình, Nam mặc kệ chúng, quay lại nhìn đám nô lệ mình phải giữ, hơi thở dài, anh lười chết đi được.
Thiên, Dương và Cường mang theo gậy leo núi khởi hành trước, ngọn đồi này đã đi qua bao nhiêu lần, không cần chúng, họ vẫn có thể đi bình thường, kiểu như tập thể dục mà thôi, sợ ai đó phục kích thì lại càng không thể, Thiên đã tính cả rồi.
Sau khi ba người họ đi được một lúc thì tại biệt thự, đồng chí Nam bắt đầu xem xét lại tình hình lũ nô lệ một lần nữa. Đeo lên khuỷu tay cùng đầu gối chúng là những quai êm, siết chặt dây đeo hơn, công việc tiếp theo là điểm danh. Nam đứng thẳng người, dường như đang dồn sức vào gì đó, đưa tay lần mò ở lỗ hậu, bên trong từ từ xuất hiện ra một thanh dài, khi lấy ra hẳn, nhìn rõ đó chính là một cây roi da, loại roi đánh ngựa, dùng để huấn luyện gia súc, ra là Nam đã được chuẩn bị như thế, thứ gì cần thiết đều nhét vào đít, vậy cho tiện.
"Điểm danh lần cuối, nghe tên thì gật đầu."
"Nhân."
Nghe được tên, con chó đầu đàn - Nhân gật đầu, vừa gật xong thì một roi quất lên ngực nhưng đánh dấu có, vì có dây da quấn trên ngực nên vết roi không liền, nhìn cũng kích thích lắm. Nhân ứ một tiếng, roi quất rất mạnh, dù đã được đỡ nhưng phần da trúng vẫn như bị xé ra, đau đớn, nó không dám cuộn mình, cố thẳng đứng để không bị phạt.
"Bordy."
Bordy gật đầu, kể từ hôm qua vẫn chưa hết sợ, nhất là phần xâm tên lên da đầu, đau đến mức ngất đi dù đã có thuốc tê, có lẽ là áp lực tâm lý quá lớn, do thời gian quá gấp nên không thể thực hiện các tiểu phẫu đã định, Bordy cũng thở phào, trong chốc lát này hẳn sẽ không chịu đau gì lớn. Nhưng đã lầm, ngay một tiếng chát và vệt đỏ ửng đau ngay phần eo xuất hiện, roi này cứa da thịt, nhìn Nhân chịu đua mà tưởng Nhân yếu ớt, thật ra không phải, quả thật một roi này rất đau.
"Tucker."
Dáng người Nam rất đẹp, cao to cơ bắp vừa đủ cân xứng, Tucker mê Nam như điếu đổ, đứng kế Thiên nhìn nhỏ bé nhưng khi một mình, Nam quả thật ra dáng áp đảo đối phương, Tucker lơ đãng gật đầu rồi nhận một roi vào bắp đùi non, Tucker run rẩy nhưng mặc kệ, nhìn vào vị trí vú đã bị che của Nam, chỉ mong được thấy, thật thèm khát.
Trong bầy chó này, chiều cao của Nhân là thấp nhất, tiếp theo là tới Bordy, Tucker cùng Jack, chiều cao tăng dần lên, Nhân có chiều cao lệch nhất, ba con kua thì cao gần bằng nhau, con này thấp hơn con kia chỉ vài cm, với hai con đang bò thì khỏi so chi nữa. Nam cao hơn Jack, tất nhiên cũng cao hơn đám còn lại, Nam đánh một roi vào Jack rồi kêu tên, biết được bao bọc trong cao su nên đỡ một phần vết thương, Nam cố ý mạnh tay để Jack run rẩy.
Hai con cuối cùng, mỗi con được nối dây vào mũi giày Jack, con Sam ở trái còn con Duke ở bên phải, Nam vùa gọi tên vừa nhắm vào hai còn hai bị kéo ra sau đít của chúng mà đá vào, mỗi cái đá đều khiến chúng "áu" lên, Nam cười khà khà, xoa xoa nhẹ cho chúng dịu lại, nhìn dáng vẻ này, sẽ chịu thêm nữa đấy.
Đến giờ đi, Nam không đùa nữa mà ra lệnh đoàn nô lệ đi. Nhân bước chân lên, nó cảm giác như nó đang kéo một đoàn đi, bởi khi chân nó nhấc lên, một bước tiến thì cái dái bị kéo căng ra cùng với cảm giác bị người sau kéo, khi Bordy tiến lên thì nó mới cảm thấy thoải mái lại, đi dần đến cửa, nó cảm nhận được nó đã quen dần. Cái ba lô trên lưng không còn quá nặng, bởi nó cảm thấy, từng bước đi của nó còn nặng nề hơn cả, cái tiếng bánh xe vang lên, hai con chó ở cuối hàng hẳn khá cực.
"Đi nhanh lên."
Nam quất một roi vào người Nhân, Nhân thẳng người lại, cố đi nhanh hơn có thể. Bên ngoài trời vẫn còn sương, chỉ gần bảy giờ sáng mà thôi nhỉ, ánh mặt trời lúc này còn chưa sáng tỏ, chưa len lỏi qua tầng mây, nó cảm thấy hơi rợn rợn, bước đi dần không quá nặng nề, cố như người đi bộ. Vì hai tay bị trói gập ra sau nên đôi khi người sẽ mất thăng bằng, cứ hướng đầu về phía trước, đi nhanh quá lại khiến cả thân chúi nhủi. Cả người trần truồng làm cho những hạt sương trong không khí khi chạm vào gây nên những cái rùng mình nhẹ, da dẻ nhạy cảm hơn bao phần lại bị dây da cạ lên, cả người càng thêm kích thích. Con cặc vốn cương cứng bị trói ngược ra sau nay lại thốn hơn, nó cứng hơn và giật giật cái khuyên mũi cùng vú của con chó kia. Đầu vú của nó tuy không được xỏ khuyên ấy mà cũng rất nhạy cảm bởi cái kẹp kia, có xích lẫn tạ, nó cứ đung đưa theo từng nhịp đi, run người, lạnh háng, không khí hợp với người leo núi nhưng có vẻ không hợp với chó lắm nhỉ.
Đoàn chó cùng Nam tiến ra cổng, Nam không cho chúng đi theo đường lộ ngời lên đồi mà là chọn con đường mòn ở bên trong khu rừng, lối đi chỉ những người trong biệt thự biết đến, lối này đi sẽ dễ hơn, không quá dốc như đường bên ngoài, tuy dài hơn nhưng với đoàn nô lệ này, bắt buộc phải đi lối này.
Từ lúc đi vào lối mòn, nên đất không quá bằng phẳng, bánh xe ở hai xe kéo của Sam và Duke di chuyển cứ giật lên xuống, kéo theo cái dái chúng giật theo, dễ dàng nghe thấy tiếng hừ hừ ở miệng chúng, Nam quất roi lên lưng cho chúng trấn tĩnh lại rồi đi tiếp. Nói là lối mòn chứ thật ra lại khá bằng phẳng như đường ngoài, chỉ có đều lối đi này hơi hẹp, một chiếc ô tô nhỏ chắc có lẽ đi được, mà chủ có thể chạy một chiều. Lối đi không được trải nhựa, là đất đá hoàn toàn, hai bên là tán cây thông lớn rộng, độ dốc không đáng kể, do mới sáng sớm, sương còn dày, nhìn có vẻ âm u mà thôi.
Đoàn chó đi được một lúc lâu, tầm một giờ đồng hồ, lúc này cũng đã tám giờ sáng, mặt trời lên đỉnh, chiếu rọi xuống khu rừng. Khi vừa mới bắt đầu, không khí vốn lành lạnh, thở ra hơi khó khăn, mặt trời vừa lên xua tang sương mù, lối đi hiện ra rõ hơn, lượng nước trong không khí không còn quá đặc, mọi thứ dễ thở và dễ thả lỏng hơn. Vào lúc này, Nhân cảm thấy mắc đái. Đúng là thả lỏng thì sẽ nghĩ linh tinh, nó bắt đầu mắc đái, lượng nước này xó được là khi sáng Dương đã cho nó uống, cả một bình to như để dự trữ. Khuôn mặt nó hơi nhăn lại, bởi dây kia nối vào tận bóng đái của nó, nó hơi hồi hộp, nếu nó buông lỏng một chút, nước đái sẽ chảy ra dễ dàng theo ống, hiện tại lượng nước đái vẫn còn ít, ní vẫn kìm chế được, tốt nhất đợi khi Nam cho nghỉ ngơi thì hãy đái, chứ đái bây giờ, mấy con chó sau sẽ bị ảnh hưởng, có khi lại gây tai nạn.
"Nhìn làm gì? Mày cũng có điều khiển được đâu."
Nam nhìn biểu cảm ở khuôn mặt Nhân là biết con chó này đang nhịn đái, nói với giọng đầu khinh miệt. Khóa cặc của các con chó này đều cùng một loại, có ống mũ đâm thẳng vào bên trong bóng đái, nếu nước đái hơn mức thù sẽ tự động chảy ra, cơ bản chúng không có quyền hay đủ sức nhịn cho không đái, cái loại ống này là khiến chúng đái không kiểm soát được, đài trong vô thức, con người thì mới cần kiềm chế để bớt xấu hổ, còn tụi chó này là súc vật, có cần kìm chế đâu. Trong nhà thì quy củ đái ỉa, còn ra đường, chỉ cần một giây phút đái ỉa lung tung sẽ bị phạt, chính hình phạt này mới làm chúng ghi nhớ phải ăn uống đều độ, tự chỉnh lại thói quen của bản thân. Nam quất một roi vài người Nhân, Nhân đang đi nên khựng lại một chút, nước đái đầy quá cuối cùng tự chảy qua ống rồi chạy vào miệng Bordy. Như một cái van vặn, Nhân đái thì không bao lâu những con chó kia cũng đái theo, cái ống trong suốt giữa các con chó nhanh chóng được lấp đầy bởi dịch ổng màu vàng đặc, cảm đám chó như muốn dừng lại để tiểu hết thì bị Nam cho ăn roi.
"Đi tiếp."
Giọng Nam đanh thép bọn chó nghe mà sợ, vừa đái vừa đi, chúng cứ bước đi như thể không gì cản được, nước đái cứ tự nhiên mà chảy ra, con trước đái con sau uống, hai con cuối tự uống của bản thân, cứ như vậy mà diễn ra, Nam nhìn mà chậc lưỡi, bọn này vẫn còn sung sướng chán. Nhân vừa đi chân vừa run, bởi nước từ con cặc cứ chảy ra xuyên suốt khiến nó hơi nhũng người, con cặc vì đái mà cương lên lại cọ với khóa, hai trứng dái căng tròn nay có phần tím, mà không hẳn nước đái tự chảy, nó cản nhận con Bordy sau lưng nó là đang hút nước đái cực liệt, kiểu dùng ống hút uống trà đá, rất thèm khát.
Trời càng về trưa thì nắng càng gay gắt, đi liên tục bốn giờ liền, chân của các con chó cũng mỗi nhừ, mồ hôi nhể nhại chảy từ người chúng xuống, cái đầu bóng loáng như phản lại ánh mặt trời, riêng mấy đứa mặc đồ da thì lại như cực hình, vừa nóng vừa ôm sát lại hút nắng, ấy vậy mà chúng chịu đựng rất giỏi, cứ đi. Mà trong sáu con, Nhân có sức chịu đựng kém nhất, mồ hôi chảy ra cũng nhiều nhất, chân đi mệt mỏi đến run rẩy. Bây giờ nó mặc kệ nắng nóng gì, hay đường đất đá, nó cảm thấy khát nước, lượng nước mất đi do đái lẫn bốc hơi chảy thành mồ hồi không lấy lại được, nó có phần đuối sức, đoàn chó đi đến một chỗ bằng phẳng, có lẽ là tới nơi, Nhân nghĩ sao lại nhanh như thế, nó thở phào.
"Nghỉ một chút, tụi bây cũng mệt rồi nhỉ?"
Nghe Nam nói thế, Nhân mới hoàn hồn, ra chỉ là nghỉ một chút. Tại điểm dừng, nó thấy một sàn gỗ nhỏ cùng một cây cột, xung quanh cây khá nhiều, mục đích có lẽ là che nắng. Nam bảo đoàn chó dừng chân tại cột, trên sàn có một sợi dây, một tuýp bôi trơn cùng một con cặc giả, được chuẩn bị sẵn à, Nam cười một cách dâm đãng.
"Quỳ xuống."
Lũ chó nghe theo Nam mà quỳ, mấy con đứng không ảnh hưởng mấy, mấy con vốn bò thì khi Jack quỳ, cái gót chân hướng lên, dây trên mũi lẫn vú chúng bị kéo căng, đau khiến chúng nhướng đầu lên. Nam chỉnh lại cái mũ bị lệch, lấy dây trên sàn, buộc vào vòng cổ Nhân rồi nối với cột, giống như cột ngựa vào cột để chúng đừng chạy mất vậy, giống chăn gia súc hơn hẳn bình thường.
Mà trời cũng đã trưa, đã hơn mười một rưỡi, Nam đoán lũ chó này cũng đói rồi, Nam mở sáu ba lô của sáu con chó ra, mỗi con đều được chuẩn bị sẵn một chai nước đái lẫn gói dịch dinh dưỡng. Nam rút các đầu nối vào cặc chó trước của các ống hút con chó sau, ghim vào chai nước đái trước, Nhân thì được Nam ghim một ống hút mới, bởi nó vốn đâu có. Bọn chó vừa quỳ vừa bắt đầu hút nước đái lên miệng, thứ nước vàng khe chảy từ từ vào miệng chúng, có lẽ chúng khát lắm nên hút kịch liệt, hút được nửa chai thì Nam bảo dừng, đổi chúng bịch dịch dinh dưỡng, cứ liên tiếp mỗi con hai gói như vậy, sau quay lại uống nước đái. Trong dịch dinh dưỡng vốn có kích dục nên cặc chúng cứng nay càng cứng thêm. Nam cũng hơi hơi đói nhưng mặc kệ, đời nào anh chịu ăn cái thứ dịch này, tởm chết được, trong lúc bọn chó vừa quỳ vừa uống nước đái để hòa tan đống dịch dinh dưỡng khô khan thì Nam đi qua bên cánh rừng kia, một hồ nước nhỏ hiện ra, Nam vốn biết nơi đây, mà tụi chó thì đâu cần loại nước này, thứ chúng cần là nước đái, dẫn chúng lại làm gì, Nam húp lấy nước trong hồ cho đỡ khát, vì đây là trên núi, không hề có tác động dơ bẩn của con người, hồ nước này rất sạch và mát, uống vào một ngụm thì giống như được hồi sinh vậy.
Cảm thấy nghỉ ngơi đủ rồi, Nam lệnh bọn chó lên đường. Tất nhiên là không quên nhét thứ cần nhét vào. Đi tiếp đến chiều tà, thêm bốn tiếng nữa thì đến đỉnh núi, trước mắt chúng là ba chủ nhân đang đứng đợi, họ có vẻ đã đến đây được một lúc rồi thì phải.
"Làm gì mà lâu thế?"
Cường nhìn Nam dẫn đàn chó lên tới nơi, vẻ mặt Nam có vẻ cũng còn sung sức lắm.
"Hừ." - Nam liếc Cường một cái rồi chạy vài lòng Thiên dụi dụi, Cường khinh bỉ nhìn Nam, Thiên xoa đầu Nam, Dương từ sau Cường đi từ từ lên, xoa lấy đầu Nhân.
Từ đây nhìn xuống dưới là cảnh thành phố Buôn Ma Thuột tấp nập, từ đây nhìn lên trên là cảnh bầu trời nhuộm đỏ màu hoàng hôn. Chiều tối đang dần đến, người cùng chó đi tìm chỗ nghỉ ngơi.